TỘC TRƯỞNG PHƯỢNG HOÀNG TỘC VÔ SINH RỒI! - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-07-18 21:48:19
Đù, phu quân ấp thể cái miệng giống .
"Không là một chút, mà là quá ." Phong Nguyên chút ghét bỏ.
Ta tức đến chịu nổi.
"Người lớn chuyện trẻ con thể đừng xen , dù cũng còn hơn một đứa trẻ thiếu hai cái răng cửa." Câu là dối, Phong Nguyên thiếu hai cái răng vẫn khá đáng yêu.
bản dường như nghĩ , liền "oa" một tiếng, ôm mặt chạy .
Ta bóng lưng chạy, chớp mắt, cuối cùng rút kết luận: "Trẻ con quả nhiên vẫn là chọc cho mới đáng yêu."
Phía truyền đến tiếng khẽ.
"Có lẽ nó chỉ là cảm thấy một con gà chuyện đáng sợ."
...
Hắn , ai coi là câm!
Ta lười để ý đến , đảo mắt cũng chạy .
Động phủ của Đông Uyên ở Cửu Thiên của Thiên Đế, là nơi hấp thụ tinh hoa đất trời nhất.
Trong phủ còn một Thần Thụ thượng cổ, mang trong thần lực thượng cổ.
Nghe ngoài Đông Uyên , ai trấn áp cái cây .
Lúc đang bên cạnh cái cây , Thần Thụ phát ánh sáng vàng mà tấm tắc khen ngợi.
Phong Nguyên ở bên ngoài đình, bên cạnh cây, ánh mắt thèm .
Ta hỏi nó tại như .
Nó : "Ta còn tưởng sắp gà nướng ăn."
???
"Trẻ con thích ăn mọc răng ." Ta phản bác.
Không ngờ nó "oa" một tiếng, .
Nhìn bóng lưng nó chạy , xác định, nó đúng là lời của chọc .
"Đừng trêu nó nữa." Lúc đầu đột nhiên truyền đến giọng của Đông Uyên.
Ta ngẩng đầu lên , đang cây, ánh mắt hướng về Phong Nguyên đang rời , thở dài: "Nó vĩnh viễn mọc hai cái răng mất ."
Còn chuyện nữa ?
"Tại ?"
Đông Uyên cúi đầu .
Ánh mắt sâu thẳm, mũi chân khẽ chạm đất liền đáp xuống bên cạnh , đáp ăn nhập gì cả: "Nó chỉ là chút tò mò, vì nó thể đến gần cái cây , là ác ý gì với ngươi."
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
"Tại nó thể đến gần?" Ta cũng thuận miệng hỏi.
Đông Uyên xách lên đặt lên cành cây, đuôi mắt dường như cong lên một chút, xoay rời : "Không là nó thể đến gần, là tất cả đều thể đến gần, trừ ... và ngươi."
Ừm?
Ngay khi định hỏi , xa .
Còn vẫn ở cây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/toc-truong-phuong-hoang-toc-vo-sinh-roi/chuong-2.html.]
"Ơ ! Ngươi bế xuống chứ!"
Ta bây giờ là gà, bay mà!
Phong Nguyên là một đứa trẻ ngoan.
Không nó tìm một cái gậy dài, từ xa đưa tới, cứu từ Thần Thụ xuống.
Ta nhảy nhót đến bên cạnh nó, ngẩng đầu khen: "Đứa trẻ ngoan, hơn Đông Uyên nhiều."
Vốn dĩ nó còn chút ý vì ba chữ đầu của , thấy những lời phía của liền xị mặt xuống.
"Không Thượng tiên!"
Mặt của đứa trẻ quả nhiên là như thời tiết tháng sáu, đổi là đổi.
Ta "cục cục" hai tiếng cho qua chuyện, vác cánh lên ngoài.
Ở Thần Thụ lâu như , chút thèm ăn .
Đi tìm chút gì đó ăn thôi.
Phong Nguyên phía , chút ghét bỏ : "Quả nhiên là tục vật, trong Triều Dương Điện bao giờ đồ ăn, Thượng tiên là thần thú thượng cổ, cần những thứ ."
Cứ hễ nhắc đến Đông Uyên là trong giọng của nó tràn đầy sự sùng bái.
Ừ, , phận của Đông Uyên tôn quý, ai mà !
Ta đầu Phong Nguyên, nó cũng chỉ tầm một hai trăm tuổi, thể nhạt nhẽo như lão già sống từ thượng cổ đó chứ.
"Ngươi cũng ăn ?"
"Thượng tiên ăn, đương nhiên cũng ăn." Nó tự hào .
Chậc chậc chậc.
Đợi quan hệ với Đông Uyên , nhất định bảo dạy cách tẩy não mới .
Từ khi lên Tộc trưởng, đám phượng hoàng núi Phượng Hoàng phục chút nào, hề nửa phần kính trọng sùng bái. Nếu mấy vị trưởng lão chống lưng, cái chức Tộc trưởng , chẳng nổi một ngày mất.
Phong Nguyên sai, lượn một vòng khắp Triều Dương Điện mà chẳng tìm thấy gì ăn .
"Ta là gà, ăn thì lớn ?" Ta bịa chuyện lung tung với Đông Uyên đang mặt.
Đông Uyên đảo mắt cái sân bới tung tóe một lượt, khẽ giật giật khóe mắt.
Hắn vẫn còn giữ chút thể diện của Thượng tiên, nhưng Phong Nguyên thì khác.
Nó chỉ cái mỏ nhọn của mà mắng: "Con gà xí! Ngươi dám vô lễ với Thượng tiên như !"
Ta là phượng hoàng!
Không gà!
Chắc chắn mấy tiếng "gà " đang mắng , .
"Ta ăn." Ta chằm chằm Đông Uyên: "Nếu ngươi cho ăn, về sẽ mách Phượng Dao, bảo Phượng Dao tìm Thiên Đế phân xử."
Thiên Đế là Đại Di Phụ (chồng của dì cả) của , thường thì mỗi khi giở trò ăn vạ như , các trưởng lão đều bó tay.
Đông Uyên cũng . Hắn xổm xuống mặt , hỏi: "Muốn ăn gì?"
"Gà...À, vịt... ." Suýt nữa thì là gà , nghĩ đến phận hiện tại của , đành thôi: "Còn móng giò hầm và bánh phù dung nữa, ăn ít lắm, nhiêu đó là đủ ."
Bản dịch đăng kênh MonkeyD Thế Giới Tiểu Thuyết