Tôi Có Thuật Đọc Suy Nghĩ - Chương 3: Tôi Có Thuật Đọc Suy Nghĩ
Cập nhật lúc: 2025-07-08 22:16:22
Nghe càng thêm... hoang đường.
kịp thời ngắt lời bà: “Mẹ, con chuyện với .”
Từ lúc phát hiện suy nghĩ trong nhà, nhận chủ động.
cố ý tỏ vẻ khó xử: “Mẹ, con ly hôn với Mộ Phong. Chúng con hợp , cùng tiếng , thể vợ chồng nữa.”
Bề ngoài chồng giữ vẻ bình tĩnh. trong lòng tan vỡ: “Gì cơ? Nó ly hôn con trai ? Thế thì ? Chẳng con trai sẽ thành trai ế ?” “Ly hôn , còn con dâu nữa. Đến khi họp chị em, chắc chắn ai cũng chê !”
Khóe miệng giật giật. Hóa bà cũng so đo với khác.
“Chẳng lẽ vì mấy trò đùa của nó sợ? Mình ghét nó, chỉ vun đắp tình cảm để trở thành chồng nàng dâu hảo thôi mà!”
ngạc nhiên bà. Ra là bà ghét . Những trò bà chỉ để thu hút sự chú ý của thôi.
Bỗng nhiên, thấy bà cũng thật đáng yêu.
nhớ kết hôn, chồng lén kéo góc, nhét tay một phong bao đỏ. háo hức mở , bên trong là một tờ giấy trắng, đó ghi: “Con dâu , cứ thoải mái tiêu tiền của , chịu mà.”
Lúc đó nghĩ bà cố tình chơi đểu . giờ nghĩ , bà thực sự đối với . Chỉ là cách sai thôi.
“Hai đứa ly hôn?” Một giọng trầm vang lên. Chết , bố chồng đến !
Bố chồng , Thẩm Kiến Phong, là nghiêm khắc. Ông nổi tiếng với cách dạy con trai vô cùng khắt khe.
từ năm Thẩm Mộ Phong 18 tuổi, bố cắt nguồn tài chính, bắt tự học, tự ở nước ngoài để tự lập. Sau công ty, ông cũng để bắt đầu từ vị trí thấp nhất, hề ưu ái vì là con trai chủ tịch.
Tội nghiệp Thẩm Mộ Phong, thường thêm tới nửa đêm, một sai sót nhỏ cũng bố mắng thương tiếc. Nhờ kiểu giáo dục thép mà trở thành lạnh lùng, ít , giống như chiếc tủ lạnh di động.
Thế nhưng, từ khi thức tỉnh năng lực tâm, nhận bên trong vẻ băng giá đó là một trái tim vô cùng mềm mại.
Cuộc hôn nhân của và Thẩm Mộ Phong thực chất chỉ là sự liên kết thương mại. Không lý do bi thương éo le nào. Chỉ đơn giản là trai vợ, gái chồng và tuổi cũng chín muồi.
nghĩ thói , thì cưới thôi. Cưới sớm để thoát khỏi áp lực gia đình, sống thoải mái hơn.
Thực tế đúng như . Sau khi kết hôn, đổi lớn nhất chính là ngủ bên cạnh. Còn gần như chẳng khác gì.
ngủ say, thức dậy . Anh tăng ca, về đến nhà khi ngủ sâu.
Dưới cùng một mái nhà, chuyện với đếm hết đầu ngón tay. từng nghĩ đến việc ly hôn.
“Tại ly hôn?” Bố chồng nheo mắt hỏi nghiêm nghị.
nuốt nước bọt: “Bố, thật con…”
còn kịp giải thích, tiếng lòng ông vang lên: “Chắc thằng nhóc đó bắt nạt Dĩ Đường . Xem đập gãy chân nó !”
Hả?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/toi-co-thuat-doc-suy-nghi/chuong-3-toi-co-thuat-doc-suy-nghi.html.]
“Thằng nhóc lăng nhăng ? Không ... dù trai, tính cách vẫn giống , coi trọng tình cảm.” “ ai mà ngoài đầy cám dỗ. Lỡ nó dụ dỗ bởi mấy cô cáo hoang thì ?” “Nếu phản bội con gái chiến hữu , sẽ đánh cho sống dở c.h.ế.t dở.” “Thôi, hầu nó. Tốt nhất đánh c.h.ế.t quách .”
lén bố chồng. Ông... tàn nhẫn thật đấy ?
bất giác cảm thương thầm cho Thẩm Mộ Phong. Đây giáo dục bằng roi vọt. Đây rõ ràng là đối xử với kẻ thù!
Bố chồng im lặng một lúc với :
“Con dâu cứ yên tâm, nếu Mộ Phong dám đối xử tệ với con, bố sẽ để yên.”
Mồ hôi lạnh ướt đẫm lưng .
Bố định tay thế nào đây?
Mẹ chồng vội vàng phản ứng:
“Ông gì ? Đừng bảo ông định bắt thằng nhỏ nửa đêm chép kinh Kim Cang nữa nhé?”
Khóe miệng bố chồng giật nhẹ:
“Chuyện đó là chuyện cũ từ năm nó lên mười .”
Ông nhạt:
“Từ khi nó mười tuổi trở , đòn roi là cách để thành tài đấy.”
Trong khi đó, Thẩm Mộ Phong đang giường hề nguy hiểm đang chực chờ, đôi chân đang bờ vực đánh gẫy.
Thực , chẳng điều gì sai.
vội ngăn ông bố chồng đang định xông :
“Bố, bố! Anh ngủ , gì chúng ngày mai ?”
ông đầy thương cảm.
Mẹ chồng cũng nhanh chóng theo:
“ , vợ chồng trẻ chẳng bênh vực gì , ông sốt ruột gì?”
Bà kéo bố chồng xuống lầu.
thở phào nhẹ nhõm.
Đồng chí Thẩm Mộ Phong, coi như cứu một mạng đấy!
Khi chuẩn về phòng, con mèo Ragdoll của nhà lững thững bước ngang qua.