Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Tôi Không Phải Là Nữ Phụ Độc Ác - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-07-09 22:28:31

1
Tôi là đại tiểu thư nổi tiếng ham chơi trong trường.

Làm gì cũng chỉ ba phút nhiệt huyết, duy chỉ tình cảm dành cho Tạ Thời Triều là chân thành mãnh liệt.

Từ lần đầu gặp trong đợt huấn luyện quân sự năm nhất, đã trúng tiếng sét ái tình.

Sau đó, bắt đầu theo đuổi một cách điên cuồng.

Đã tỏ tình năm lần, nhưng đều thất bại.

Đến lần thứ sáu, cuối cùng cũng chinh phục đóa “cao lãnh chi hoa” .

Yêu hơn nửa năm, thái độ của Tạ Thời Triều với vẫn luôn dửng dưng, lạnh nhạt.

Ngay cả nắm tay, ôm hôn, đều là do chủ động.

Không cam lòng, hôm nay giả vờ bệnh để lừa đến khách sạn.

Lợi dụng lúc Tạ Thời Triều để ý, đẩy ngã xuống giường.

Tôi lên eo , hai tay từ từ vuốt ve thân thể .

Sắc mặt trầm xuống, hàng lông mày thanh tú khẽ nhíu , đưa tay ngăn .

“Trần Miêu Miêu, em biết đang làm gì ?”

“Biết chứ.” Tôi chớp mắt, vô tội. “Anh là bạn trai em, ?”

Lời dứt, trong mắt Tạ Thời Triều thoáng hiện vẻ lúng túng.

Anh mấy giây, yết hầu khẽ chuyển động: “Em còn nhỏ, chuyện nên để .”

“Tôi nhỏ chỗ nào? Tôi sắp 20 .”

“Tôi mặc kệ, hôm nay nhất định ngủ với .”

Tôi lấy còng tay bên cạnh, định khóa tay đầu giường.

Không ngờ Tạ Thời Triều giãy mạnh, đầu đập còng tay.

Ngay lúc , mắt hiện từng dòng bình luận:

【Nữ phụ chết tiệt, tránh xa nam chính nhà , cô xứng.】

【Nam chính thật tội nghiệp, vốn định giữ sự thuần khiết cho nữ chính cơ mà.】

【Hội thuần khiết lóc, tại để nam chính vấy bẩn như , thật phản cảm.】

【Chỉ nghĩ đến chuyện nữ phụ còn làm loạn vài năm nữa là thấy bực, xe tông chết còn nhẹ quá.】

Tôi tổng hợp nội dung bình luận, nhận rằng thế giới là một quyển tiểu thuyết ngôn tình.

Tạ Thời Triều là nam chính trong truyện, định mệnh của là thanh mai trúc mã – Hạ Ninh.

Còn chỉ là nữ phụ độc ác mà tác giả cố ý dựng nên để cản trở hai họ đến với .

Theo nguyên tác, lần ép buộc của đã thành công.

Ngày hôm , ảnh rời khỏi khách sạn chụp , đăng lên diễn đàn trường.

Ba biết chuyện, ép kết hôn với ngay khi nghiệp.

Kết hôn , Tạ Thời Triều thay đổi , còn lạnh nhạt nữa, mà trở nên dịu dàng chiều chuộng.

Tôi dần dần đắm chìm trong ảo mộng ngọt ngào mà tạo .

Cho đến khi gia đình bất ngờ phá sản, ba bắt tù.

Lúc đó mới phát hiện , Tạ Thời Triều căm hận và gia đình đến tận xương tuỷ.

Anh hận ba ép cưới .

Hận cướp sự trong trắng của .

Hận khiến lỡ mất Hạ Ninh suốt bao năm.

Biết sự thật, hoảng loạn đường.

Cuối cùng một chiếc xe tải mất lái tông chết tại chỗ.

Không ai nhặt xác cho .

“Va trúng chỗ nào ? Có đau ?”

Giọng vang lên đầu kéo trở hiện thực.

Tôi chậm rãi ngẩng đầu lên, nhớ đến Tạ Thời Triều máu lạnh trong truyện, theo bản năng tát một cái.

Rồi thêm một cái nữa, mạnh hơn.

Gò má trắng của Tạ Thời Triều nhanh chóng đỏ ửng.

Anh mím môi, đôi mắt đen láy phản chiếu gương mặt .

“Xin , nãy cố ý.”

【Thương nam chính hai giây, tát còn xin , nữ phụ đúng là quá đáng.】

【Nếu bây giờ nam chính thế lực, e ngại nhà nữ phụ, cần nhẫn nhịn như .】

【Nhìn nữ phụ thế , chắc cũng còn hứng thú gì nữa , hôm nay nam chính giữ trong sạch .】

“Không cần nữa.” Tôi cố nén nước mắt, ngắt lời .

“Hôm nay là sai, dưa hái ép sẽ chẳng bao giờ ngọt.”

“Tạ Thời Triều, chúng chia tay . Nhớ kỹ, là – đại tiểu thư cần nữa.”

Tôi chạy ngoài.

Lần đầu tiên trong đời yêu một sâu sắc đến , cuối cùng nhận lấy kết cục như thế.

Người đàn ông như cần cũng .

2
Sáng hôm .

Tôi với đôi mắt sưng đỏ bạn cùng phòng – Giang Niệm – lay tỉnh.

“Miêu Miêu, sắp 7 giờ rưỡi .”

“Không sẽ chạy bộ buổi sáng với nam thần Tạ ?”

Tôi ngẩn , mơ màng nhớ nhiều chuyện.

Khi theo đuổi Tạ Thời Triều, ngày nào cũng dậy sớm, giả vờ tình cờ gặp ở sân thể dục.

Tan học lẽo đẽo theo đến thư viện học bài.

Tôi từ bỏ cả thời gian giải trí của , bước từng bước theo .

Rõ ràng chẳng thích dậy sớm, cũng thích ở trong thư viện.

vì Tạ Thời Triều, những việc dù ghét đến mấy cũng làm.

Tôi đã ngây thơ nghĩ rằng, việc chấp nhận lời tỏ tình của nghĩa là cũng thích .

Tôi tự lừa rằng, chủ động nắm tay, ôm hôn là vì ngại ngùng.

Rằng từ chối thân mật là vì thấy còn nhỏ tuổi.

Tôi tìm đủ mọi lý do để bao biện cho từng biểu hiện chút tình cảm nào của .

Cho đến khi dòng bình luận hiện , mới nhận đã sai đến mức nào.

Tôi hồn , Giang Niệm, khẽ nhếch môi:

“Sau cần dậy sớm nữa.”

“Tôi với Tạ Thời Triều chia tay .”

“Hả?” Giang Niệm sững sờ, vẻ mặt thể tin nổi. “Cậu đang đùa đấy ?”

“Lại cãi đơn phương với nam thần Tạ nữa đúng ?”

Mọi trong ký túc xá đều biết yêu Tạ Thời Triều đến mức khắc xương tuỷ.

Tôi đây ít lần mấy câu kiểu mặt họ.

đến hôm , chẳng cần dỗ dành, tự chạy đến làm lành.

Lâu dần, chỉ các cô , mà ngay cả Tạ Thời Triều cũng quen với cái kiểu “vô lý làm loạn” của .

Tôi mở điện thoại – cái đã tắt máy suốt từ tối qua – và đúng như đoán.

Tạ Thời Triều hề gọi một cuộc, gửi một tin.

Anh chắc nghĩ đang giở thói tiểu thư đỏng đảnh.

lần thật sự nghiêm túc. Và cũng đúng như mong .

Tôi cụp mắt xuống, khẽ :

“Không cãi . Là chia tay thật .”

3
Buổi sáng, bước khỏi giảng đường, những dòng bình luận quen thuộc xuất hiện.

【Nam nữ chính cạnh đúng là đôi, chỉ mặt nữ chính, nam chính mới thật sự nở nụ chân thành.】

【Chứ như khi ở cạnh nữ phụ, nam chính luôn mang vẻ khó chịu, nụ ít đến tội nghiệp.】

【Nếu vì sợ nữ phụ làm hại nữ chính, thì nam chính việc gì chịu đựng nhục nhã ở bên cô .】

Tôi đầu về phía hai họ.

Tạ Thời Triều mặc áo sơ mi trắng, khẽ nở nụ nhàn nhạt với Hạ Ninh bên cạnh.

Nụ giống với khi đối mặt với .

【Xong , nữ phụ thấy ! Nữ chính nhà sắp đánh! Sắp đến phân đoạn ngược tâm của nam nữ chính !】

【Nữ chính tưởng nam chính đánh mà can thiệp là vì quan tâm, nào ngờ sắp phát điên vì nhẫn nhịn.】

Tôi dòng bình luận liên tục trôi qua, tức đến nghẹn họng.

Tác giả bản gốc rốt cuộc ghét đến mức nào mà dồn hết tính cách gây phản cảm lên ?

“thức tỉnh”, cũng chẳng bao giờ vô duyên vô cớ lao đánh .

Tôi thu ánh mắt, xoay bước về hướng ký túc xá.

Chưa kịp bước nào, phía đã vang lên tiếng bước chân dồn dập.

“Miêu Miêu—”

Tạ Thời Triều giữ lấy cổ tay , môi mím chặt, lên tiếng:

“Tôi với Hạ Ninh như em nghĩ , đừng hiểu lầm.”

【Thật khổ cho nam chính, còn chạy theo giải thích. Lần kiểu gì cũng khiến nữ chính hiểu lầm.】

【Tất cả là của nữ phụ nhỏ nhen, nếu nam chính chạy tới, cô thể nào cũng tìm nữ chính gây sự.】

Tôi rút tay về, lạnh nhạt thẳng:

“Anh cần giải thích. Chúng đã chia tay .”

“Tại ?” Môi Tạ Thời Triều khẽ động, xương hàm căng chặt. “Là vì chuyện tối qua…”

“Không .” Tôi nhếch môi, cố gắng giữ giọng thản nhiên. “Tôi chán .”

“Tôi yêu đương là để tận hưởng, chứ vẻ trinh tiết liệt sĩ, giữ vì ai chứ?”

“Còn nữa, lịch sinh hoạt của nhàm chán quá mức, ở bên cạnh đúng là mệt mỏi.”

“Ban đầu còn thấy khá thú vị, hợp khẩu vị , tiếp xúc mới thấy cũng chẳng ho.”

Tôi trở thành công cụ ngòi bút của tác giả, cũng lặp kết cục bi kịch trong nguyên tác.

Dù gì Tạ Thời Triều cũng yêu , tổn thương đến mấy, cũng chẳng quan tâm.

Tạ Thời Triều chăm chăm, ánh mắt như gì đó đang kìm nén.

Một lúc , cụp mắt, tự giễu như cam chịu số phận:

“Chỉ vì chán thôi ?”

.”

【Nam chính thế trông như đau lòng thật , chẳng lẽ thực sự tình cảm với nữ phụ ?】

【Không thể nào! Đây chắc chắn là diễn, nữ phụ độc ác thì thể thắng nữ chính.】

Đọc đến những dòng đó, chút áy náy trong lòng tan biến.

Phải , thiết lập nguyên tác dễ thay đổi đến .

Tôi chia tay, Tạ Thời Triều hẳn là nên mừng mới đúng.

Loading...