TÔI KIẾM TIỀN CHỮA BỆNH CHO BẠN TRAI, ANH LẠI DÙNG TIỀN MUA HOA TẶNG CÔ ẤY - 6
Cập nhật lúc: 2025-07-11 02:08:10
Vậy nên hẹn , quyết định cùng ăn tối.
giờ, mặt tại nhà hàng, Mạnh Quy Niên đến từ sớm.
Là thiết nhất trong các sư đồng môn với , ở một mức độ nào đó, xem như một trai ruột thịt.
Vậy nên, giấu về phận của .
Nghe xong, im lặng hồi lâu, bật trêu chọc:
"Tình trường thất bại, thì thương trường thắng lợi chứ. Tây Đường, em đúng là nên một cuộc sống mới ."
Chỉ là ngờ rằng, đôi khi duyên phận giữa con với kỳ diệu đến thế.
"Phó Tây Đường? Sao cô ở đây?"
Một giọng nữ cao vút vang lên.
, liền thấy Thẩm Vân và Ôn Hinh xa phía .
Bọn họ chắc cũng đến ăn tối.
Khuôn mặt Ôn Hinh tràn ngập niềm vui, cô đẩy xe lăn đến mặt , đó tươi lấy điện thoại , mở WeChat.
"Chúng gặp nhiều như , mỗi đều quên thêm bạn bè."
"Tây Đường, dù chúng cũng là bạn mà, thể phương thức liên lạc chứ?"
Vừa , cô bấm ảnh đại diện của .
"Aiya, cẩn thận bấm nhầm ."
Ôn Hinh bằng ánh mắt đầy khiêu khích, đó tự nhiên mở miệng:
"Tây Đường, thấy ảnh đại diện của ? Bó hồng trong tay , là A Vân tặng đấy, tiêu tốn đến mấy ngàn tệ lận nha."
Cô chớp mắt, cố tình hỏi:
"À đúng , hai yêu lâu như , bao giờ tặng hoa cho cô ?"
Nghe , nhịn về phía Thẩm Vân.
Lúc , ánh mắt cũng đang dừng .
Chúng ở bên từ khi gặp tai nạn.
Suốt thời gian , từng tặng bất kỳ món quà nào, dù chỉ là một bông hoa dại ven đường, cũng từng hái tặng .
Sự phân biệt đối xử rõ ràng , đến tận hôm nay mới thấy tường tận.
Không trách Phó Văn Trung kiên quyết bắt rời xa Thẩm Vân, mới đồng ý để thừa kế.
Nếu , với bộ não "yêu là dâng hiến tất cả" của , chắc chắn sẽ tiêu tan bộ gia nghiệp của ông vì một đàn ông.
Suy nghĩ như thủy triều rút , nữa Ôn Hinh mặt, còn ý định giữ thái độ xã giao giả tạo.
thẳng:
"Thứ nhất, chúng bao giờ là bạn."
"Thứ hai, khi bạn gái mà vẫn tặng hoa cho khác, vấn đề, và cô cũng vấn đề."
"Cuối cùng, nếu cô định dùng chuyện để kích động , thì chỉ thể — trình độ của cô quá thấp ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/toi-kiem-tien-chua-benh-cho-ban-trai-anh-lai-dung-tien-mua-hoa-tang-co-ay/6.html.]
từng thấy bó hồng trị giá ba mươi vạn.
đời , núi cao còn núi cao hơn.
cũng từng dâng tặng cả trái tim chân thành, để dẫm đạp hết đến khác, cho đến khi tê liệt và tuyệt vọng.
Vậy nên, thật sự tức giận.
chỉ mỉm cô :
"Thế nào? Đột nhiên ép nhận hàng cũ ?"
—-----
"Phó Tây Đường, cô đừng khó như thế!"
Thẩm Vân nãy giờ vẫn im lặng, cuối cùng cũng nhịn mà lên tiếng bênh vực Ôn Hinh.
Giọng đầy trách móc, vô thức mang theo sự nghiêm khắc.
Dường như vẫn nghĩ vẫn là cô gái đây, mặc trút giận vô cớ.
lùi một bước, sang Mạnh Quy Niên.
Anh hiểu ý ngay lập tức, dậy, cầm lấy chiếc áo khoác ghế sofa, đó bước đến bên .
"Tây Đường, đừng phí sức vì những kẻ đáng. Chúng ăn xong , thôi."
gật đầu, thẳng thừng bước qua mặt Thẩm Vân, chẳng buồn với một lời nào.
Tất nhiên, là quên ngay lúc .
một khi quyết định từ bỏ, thì mỗi lựa chọn đều trả giá xứng đáng.
cần Thẩm Vân nữa.
Đêm hôm đó, khi đưa quyết định , sẽ bao giờ d.a.o động nữa.
Khi lướt ngang qua, bất ngờ nắm chặt lấy tay , khiến dừng bước.
Giọng trầm thấp:
"Dù gì cũng từng yêu , cần tuyệt tình đến ?"
Yêu ư?
Nghe những lời , bỗng cảm thấy thật nực .
Trong mối quan hệ giữa và , bao giờ sự chủ động từ phía .
Từ đầu đến cuối, duy nhất cố gắng đều là .
và , thật sự từng yêu ?
vô thức liếc Ôn Hinh.
Nếu chúng thực sự yêu , thì ngay lúc , cô xuất hiện ở đây.
Vậy nên, mạnh mẽ hất tay , giọng lạnh nhạt:
"Thẩm Vân, chia tay , thì một yêu cũ tử tế . Đừng phiền cuộc sống của đối phương nữa, hiểu ?"
Nói xong, ngoảnh đầu , rời khỏi nhà hàng.