Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Tôi Là Sát Nhân Hàng Loạt 3 - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:46:48

tên Tần Y, là một kẻ g.i.ế.c hàng loạt.

cho nổ tung một hòn đảo, cùng vô tội phạm nguy hiểm chôn thây nơi đó.

chết.

Khoảnh khắc mở mắt , thấy một rơi từ cao xuống. Theo phản xạ, đưa tay đỡ lấy .

Lúc , mới nhận đang ở giữa đại dương sâu thẳm.

Cứu với!

Tại cảm thấy nỗi đau khi ngạt nước?

Thậm chí, dường như cần thở.

thể phân biệt nổi còn sống chết.

Quả nhiên, bộ gene lập trình của vẫn luôn mang đến những bất ngờ vô tận.

lập tức bơi về phía . Từ xa, thấy một con d.a.o găm cắm sâu n.g.ự.c đối phương, m.á.u nhuộm đỏ cả một dòng nước. Khi đến gần hơn, mới rõ khuôn mặt

"A Văn?"

sững một giây, đó nhanh chóng nhận —đây là Tô Vũ, em trai song sinh của Tô Văn.

quan tâm sống chết. bắt con gái

Nếu chết, sẽ vĩnh viễn thể tìm con .

Tốn ít sức lực, mới đẩy Tô Vũ lên mặt nước. May mà một con tàu ngang qua, đưa đối phương bệnh viện.

Bác sĩ với : "Có một tin và một tin , cô cái nào ?"

Vốn tưởng hài hước, nhưng khi thấy ánh mắt , bác sĩ lập tức nghiêm túc : "Tim bạn cô mọc bên , nên vết d.a.o đ.â.m chí mạng... đáng tiếc là, d.a.o độc. Hiện tại, chất độc lan khắp cơ thể, e rằng..."

bóp chặt cổ bác sĩ: "Nhiệm vụ của các là cứu sống , đây nhảm! Anh sống, tất cả đều vui vẻ. Anh chết, các chôn cùng!"

Quả nhiên, đe dọa vẫn tác dụng.

Sau khi hôn mê 70 ngày, Tô Vũ tỉnh . vội vàng hỏi tung tích của con gái, nhưng đối phương mở to mắt, vẻ ngây thơ vô tội, hỏi :

"Cô là ai? là ai?"

Bác sĩ sợ hãi báo cáo: "Để cứu , chúng dùng thuốc mạnh, thể gây một tác dụng phụ..."

Lông mày nhíu chặt, gần như thể kẹp c.h.ế.t một con ruồi. Mất trí nhớ? Nghĩa là Tô Vũ còn giá trị gì ?

Vậy thì g.i.ế.c cho .

khi khuôn mặt , tay .

Những ký ức từng ở bên Tô Văn bất chợt ùa về, khiến nảy một ý tưởng ... quái lạ. Nếu Tô Vũ nhớ gì cả, chẳng ký ức của thể do tùy ý bịa ?

Thú vị đấy!

phấn khích!

"Mọi chính cô đưa bệnh viện, thể ?"

"Mau , rốt cuộc là ai?"

"Cô hiểu cảm giác khi mở mắt , đầu óc trống rỗng ?"

Tô Vũ vô cùng khổ sở.

Thậm chí, gần như sụp đổ.

thích bộ dạng của . Nhìn chằm chằm đối phương một lúc, khẽ mỉm :

"Ta là chủ nhân của ngươi, còn ngươi là hầu của ."

"Hả?"

"Anh tên là Tô Văn, 29 tuổi. Nhiệm vụ của theo , tuân lệnh .”

" bảo , . bảo về đông, tuyệt đối rẽ sang tây.”

"Lúc vui, vui cùng . Lúc vui, tìm cách dỗ vui.”

"Lúc cần, lập tức xuất hiện mặt. Khi cần, điều mà tránh xa."

hỏi: "Hiểu ?"

Rõ ràng, Tô Vũ vô cùng bối rối, hai mắt trợn tròn .

"Không... ..."

Anh cố gắng phản kháng, nhưng cho cơ hội đó. nắm lấy tay , từ từ siết chặt, đủ để đối phương cảm nhận cơn đau, nhưng đến mức bóp nát xương. 

Nhìn sắc mặt Tô Vũ, thể thấy sự sợ hãi đang dâng lên. nhấn mạnh từng chữ:

"Gọi. Chủ. Nhân."

Cuối cùng, run rẩy lắp bắp:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/toi-la-sat-nhan-hang-loat-3/chuong-1.html.]

"Chủ...chủ nhân..."

Từ đến nay, chỉ lừa khác, ngờ lừa thê thảm như .

Ngay từ đầu, viên cảnh sát dẫn dắt phá hủy đảo Trường Minh, lên kế hoạch cướp con gái .

bây giờ, cuối cùng từng gặp mất trí nhớ.

Không ai là ai, đến từ , sẽ về .

Sau nhiều cuộc điều tra, tin rằng thể là cảnh sát của Giang Bắc, vì , quyết định đưa Tô Vũ về đó.

Tên , khi đầu óc trống rỗng, bỗng trở nên hiếu kỳ với thứ đời. Ban đầu, còn quen với phận mới, nhưng nhờ sự dạy dỗ kiên trì của , cuối cùng Tô Vũ cũng chấp nhận vai trò "nam bộc" của .

Bưng rót nước, quan tâm chăm sóc, chạy việc lặt vặt— sử dụng thuận tay.

Trên chuyến bay về Giang Bắc, sự tận tụy của Tô Vũ khiến cả khoang máy bay tràn ngập ánh mắt ghen tị. Ngay cả việc ăn táo, chỉ gọt vỏ mà còn cắt thành từng miếng nhỏ, dùng tăm xiên từng miếng đút cho , khiến suýt nghĩ rằng liệt từ cổ trở xuống.

Một tiếp viên hàng ngang qua nhịn khen: "Anh đối xử với bạn gái thật ."

"Cô bạn gái ," Tô Vũ buột miệng. ngay khi thấy sắc mặt vui của , bèn lập tức thêm : "Cô là nữ thần của ..."

kín đáo, nhưng vẫn nhận khẩu hình miệng còn chữ "kinh".

, với một kẻ mà ngày nào cũng dọa " lời sẽ bóp nát xương", trong lòng chắc chắn căm ghét . thích cái dáng vẻ " ý chống đối nhưng gan phản kháng" của .

đến Giang Bắc học đại học năm 18 tuổi, đến 25 tuổi thì cứu khỏi trại giam. Bảy năm sống ở đây, trở về, thật sự cảm giác "về nhà", đến cả khí cũng trở nên ngọt ngào.

thích đấu trí với cảnh sát, thích cảm giác biến họ thành những con chuột trêu đùa, cũng từng căm ghét họ, ngược , tôn trọng công việc của họ.

, giờ đây, thứ khác.

Có một cảnh sát từng âm thầm tiếp cận , đánh cắp trái tim .

Có một cảnh sát cố tình lừa dối , cướp con gái .

Có cả một đám cảnh sát từng truy bắt .

Vậy thì... xin nhé. Giang Bắc, về , nhất định sẽ khiến mảnh đất đảo lộn trời đất.

Việc đầu tiên khi xuống máy bay, dạy Tô Vũ hai kỹ năng: " đổi ngoại hình trong chớp mắt" và "cách tìm – né tránh camera giám sát".

Đây là kỹ năng mà tốn nhiều thời gian mới lĩnh hội .

với : "Mỗi chúng đều sống sự giám sát của kẻ khác. Mọi hành động của chúng đều âm thầm quan sát. Ở một mặt phẳng, chúng là tự do, nhưng trong một gian đa chiều, chúng chẳng qua cũng chỉ là những món đồ chơi hỉ nộ ái ố mà thôi."

Tô Vũ mà trợn mắt há mồm, trong ánh mắt chút sợ hãi, mang theo sự háo hức điều mới lạ.

"Anh học cách né tránh sự giám sát." kiên nhẫn giảng giải như một thầy. "Mà biến đổi ngoại hình nhanh, chính là một trong những phương pháp quan trọng nhất."

nhét túi xách tay bước đám đông, chuẩn thị phạm một .

"Nhanh" và "chuẩn" là hai yếu tố quan trọng nhất của "biến đổi ngoại hình cấp tốc". Mắt đến , não lập tức vận hành hết công suất, nhanh chóng đánh giá xem thể lợi dụng những gì xung quanh.

Không chỉ quần áo, mà cả kiểu tóc, trang điểm, phụ kiện... tất cả đều thể tận dụng.

mất 10 phút để bước khỏi sân bay. Anh thì mất đến 25 phút.

Dù chậm hơn nhiều, nhưng khi Tô Vũ  xuất hiện mặt , quả thực biến thành một khác. Chỉ là...

bộ áo khoác lông chồn đối phương, điếu t.h.u.ố.c lá điện tử ngậm miệng, cùng sợi dây chuyền vàng to đùng cổ, khỏi cảm thán—gu thẩm mỹ , đừng là so với Tô Văn, ngay cả bản khi mất trí cũng còn hơn hẳn.

Anh hào hứng chờ đợi lời khen, khuôn mặt tràn đầy vẻ "thú vị quá!"

gật đầu: "Khả năng học hỏi ."

"Thú vị thật!" Đối phương vẫn thỏa mãn, tò mò hỏi: "Sao cô mấy thứ ? Cô nghề gì? Là cảnh sát vùng ?"

Dạo , sự gợi ý của , Tô Vũ xem ít phim thể loại "Vô gian đạo".

thì... vẫn thích Tô Văn khi còn cảnh sát hơn. Cái tổ chức "Băng Hạ" gì đó, thực sự xứng với khí chất chính trực của

" là kẻ g.i.ế.c , hơn nữa còn là một sát nhân hàng loạt. g.i.ế.c mười ..."

giơ tay lên định đếm, nhưng khi nghĩ đến những kẻ đảo Trường Minh, chỉ thể : "Thực , g.i.ế.c vô ."

Tô Vũ bật "hừ hừ", rõ ràng là tin.

"Cô vẻ giống ." Anh ngây ngô, ánh mắt lấp lánh, vẻ trong sáng đến mức khiến d.a.o động.

"Đi thôi, tiên tìm chỗ nghỉ ngơi . Ngày mai, sẽ dẫn chuyện kích thích hơn."

"Vâng, thưa chủ nhân." Bây giờ, gọi "chủ nhân" trơn tru.

ngay lúc chúng định thuê khách sạn, cả hai đều phát hiện một chuyện "động trời".

hai tay trống trơn của , hỏi: "Cái túi ?"

Tô Vũ giơ tay , mặt mũi ngơ ngác.

Chết tiệt!

Trong túi chỉ tiền, điện thoại, mà còn cả chứng minh thư mới của chúng !

 

Loading...