Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Tôi Là Sát Nhân Hàng Loạt 3 - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:46:52

Trên giường.

cứ nghĩ rằng thể kiểm soát tta.

Thế nhưng, cuối cùng trở nên mơ hồ.

Rõ ràng đây là Tô Văn, nhưng vẫn coi như Tô Văn.

Lúc cảm xúc dâng trào, mê man gọi: "A Văn."

Ngón tay đối phương vô thức chạm vết sẹo do đạn b.ắ.n n.g.ự.c .

thể cảm nhận rõ ràng đầu ngón tay đang run rẩy, nhưng hỏi gì cả.

Sau đó, Tô Vũ mệt quá mà ngủ .

Còn , mãi vẫn thể bình tâm , trong đầu rối tung rối mù.

Ba năm bên cạnh Tô Văn, hề g.i.ế.c ai.

Một phần vì thương do s.ú.n.g bắn, mất lâu mới hồi phục.

Một phần vì cảnh giác của quá cao, khiến dám manh động.

cũng thể phủ nhận, tận hưởng những ngày tháng tình tứ giữa chúng .

Nếu thể ngược thời gian…

dám nghĩ tiếp.

May mà chết.

Nếu , mà thua tình yêu thì chẳng sẽ thiên hạ nhạo ?

Hôm , khi tỉnh dậy, thấy tâm trạng , Tô Vũ vòng tay ôm lấy vai , thăm dò hỏi:

“Sao ? Không hài lòng ?”

chẳng buồn đáp .

Anh liền bật dậy mặc quần áo, dáng vẻ cực kỳ vui vẻ, còn thản nhiên buông một câu:

“Lần sẽ cố gắng hơn.”

Có lẽ sợ đánh chết, dứt lời, Tô Vũ ba chân bốn cẳng chạy khỏi phòng. ngay đó, thò đầu , cợt hỏi:

“Bây giờ thể từ ‘nam bộc’ thăng cấp thành ‘nam sủng’ ?”

giật lấy cái gối ném thẳng tới, suýt nữa đập c.h.ế.t .

Càng nghĩ, càng thấy bực bội.

Nếu Tô Văn còn sống, chắc để tâm đến thế. giờ chết, một bản của ảnh hưởng tâm trạng?

Thế !

Suy nghĩ , quyết định g.i.ế.c Tô Vũ.

, cũng chẳng còn giá trị lợi dụng.

ngoài tìm, phát hiện đối phương đang ở sân bóng rổ trong khu chung cư.

Tô Vũ bật nhảy dứt khoát, bóng rổ bay thẳng về phía rổ, bóng dáng cao lớn mạnh mẽ toát lên sức hút đàn ông, khiến khỏi tưởng tượng lung tung.

Từ xa, thấy , lập tức chạy nhanh về phía , đùa:

“Cô là Quách Phù ? Sao cứ đuổi theo hoài thế?”

Nói xong, dường như cảm thấy lắm, chẳng đợi phản ứng vội vàng trèo tót lên rổ bóng rổ.

Thật mất mặt!!!

mà, may cho Tô Vũ là bản chút tiên đoán, nếu , xé xác còn vụn hơn cả ruốc.

Đối phương cầu xin tha mạng: " lời cô, cô bảo sẽ nấy, tuyệt đối hối hận! Nếu còn thêm một câu thừa thãi, thì nửa đời thái giám, mà ngày nào cũng ngủ giữa đống mỹ nhân!"

Mấy lời chẳng ích gì, thể đổi quyết tâm g.i.ế.c của .

khi bước tới cột rổ, chợt thấy một vỉ thuốc tránh thai rơi từ túi .

Lờ mờ nhận , lẽ tên vẫn còn chút giá trị lợi dụng.

Vậy nên, kế hoạch vẫn tiếp tục.

đưa cho Tô Vũ bản sơ đồ mặt bằng của Sở cảnh sát Giang Bắc, dặn dò:

"Những chỗ tô đỏ là điểm chết. Muốn lặng lẽ đưa đồ trong mà ai , tphải tìm cách che mấy cái camera ."

Đối phương nghiên cứu hồi lâu, tò mò hỏi:

"Cô lấy cái từ ?"

"Sở cảnh sát giống mấy chỗ khác, cái chẳng khác nào lấy sơ đồ phòng thủ của địch quốc. Thế thì trận họ đánh kiểu gì nữa?"

Ha!

Anh đúng.

thực , lấy thứ cũng chẳng khó.

Trước khi quen Tô Văn, từng ở một công ty thiết kế kiến trúc. Dù chỉ là nhân viên văn phòng, nhưng vẫn cơ hội tiếp cận các bản vẽ thiết kế.

Bản đồ của Sở cảnh sát Giang Bắc, còn nắm rõ đến từng khe cửa rộng bao nhiêu milimét.

Còn camera? Đó vốn dĩ bí mật, vì mục đích của nó là tái hiện sự thật, chứ để lén.

"Chỉ cần đặt luôn?"

"Ừ!"

Tô Vũ cầm chiếc hộp lên, lắc lắc vài cái, tò mò hỏi:

“Bên trong là gì thế?”

mỉm đáp:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/toi-la-sat-nhan-hang-loat-3/chuong-4.html.]

“Anh từng đấy, lời thừa.”

Tô Vũ ngừng thắc mắc, thẳng , nghiêm nghị đáp:

“Bảo đảm thành nhiệm vụ.”

“Nhớ kỹ, nếu thất bại, thì chẳng khác nào tự bước phòng thẩm vấn của cảnh sát.”

Đợi Tô Vũ , bếp.

Căn bếp đúng là thiết kế quá tinh tế, chỉ tủ bếp thể giấu , mà trần nhà cũng thể giấu .

tháo một tấm trần xuống, bên trong là một ông lão trói chặt như con cua, gần như lả vì đói. Trên ông mặc một bộ đồng phục—đồng phục bảo vệ.

chắc chắn khi Tô Vũ đến phòng bảo vệ, sẽ thấy bàn tán về việc bác bảo vệ ca đêm đột nhiên mất tích.

Haizz…

Cũng chịu nghĩ xem, ông lão tận tụy dùng hai con mắt rõ ràng như thế, thể yên tâm để ông tiếp tục lởn vởn mặt khác chứ?

giật khăn bịt miệng ông . Có lẽ do bịt quá lâu, khuôn mặt ông sưng phù lên. Lúc , thấy , ánh mắt ông kinh hãi như thể thấy quỷ.

“Cứu… cứu mạng…”

Một đàn ông sống hơn nửa đời , mà sợ hãi đến mức , quá là mất mặt.

Sáng hôm qua, nhân lúc Tô Vũ còn đang ngủ, vác lên đây ngay khi ông chuẩn hết ca trực.

“Xin cô, xin cô đừng g.i.ế.c …”

Ông run rẩy rơi nước mắt:

“Con trai mới cưới vợ năm nay, con dâu đang mang thai. Hai tháng nữa thôi sẽ lên chức ông nội đắc tội với cô chứ…”

im lặng một lúc, đó đậy nắp trần nhà .

Lấy một bát mì gói, rót nước sôi .

Mùi mì thể che lấp nhiều thứ.

Vừa nhạc nhẹ, lướt điện thoại, tâm trạng khoan khoái lạ thường.

Khoảng hai tiếng , tình cờ thấy tin tức mạng: “Sát nhân tái xuất.”

Không giới truyền thông cài bao nhiêu tay trong sở cảnh sát, chỉ cần chút gió thổi cỏ lay là họ nắm ngay.

Vì cách tay giống hệt những , nên chắc chắn sẽ lôi để dư luận mổ xẻ.

Bức ảnh mạng dù mờ khuôn mặt, nhưng cũng chẳng thể che giấu danh tính của .

Câu giật tít: “Phụ nữ càng , lòng càng hiểm” tràn lan khắp nơi.

Nhiều tờ báo kêu gọi đường cẩn thận, một , nên bạn đồng hành…

khẽ bật khinh bỉ. Có ích gì chứ?

Một kẻ g.i.ế.c một, hai kẻ thì g.i.ế.c cả đôi.

bước phòng, mở tủ quần áo, chọn một chiếc áo khoác đỏ rực, màu đỏ như máu, rực rỡ đầy kiêu hãnh. Nhìn sắc đỏ , bỗng thấy tim đập rộn ràng, kìm mà khe khẽ ngân nga theo giai điệu bài hát.

Theo thời gian, lẽ lúc , Tô Vũ về, nhưng mãi vẫn thấy bóng dáng .

quan trọng.

soi gương, tô chút son, xịt thêm chút nước hoa, chuẩn ngoài.

Vừa mở cửa thấy Tô Vũ đang tựa tường, bệt ở góc nhà.

Ánh mắt vô tình quét qua sắc đỏ của chiếc áo khoác, chậm rãi ngước lên . Sau đó, giơ tay lên, chăm chú một lúc, chán nản cất tiếng:

“Vậy là giúp cô g.i.ế.c ?”

trở thành đồng phạm?”

" trở thành kẻ ?”

bước bóng tối ư? Từ nay, thể nào sống ánh mặt trời nữa ?"

Anh hít hít mũi, đôi mắt tràn đầy vẻ tội nghiệp, dè dặt hỏi :

"Cô… sẽ bỏ rơi chứ?"

Nhìn bộ dạng , vẻ như trong lòng đang giằng co dữ dội.

nhướng mày: "Không vứt bỏ thì theo ."

Tô Vũ lập tức bật dậy: "Đi ?"

"Nhà hỏa táng."

"Hả?" Anh ngơ ngác hỏi: "Bây giờ g.i.ế.c còn lo luôn chuyện hậu sự nữa ?"

Haiz…

Trông ngốc nghếch như thế, thể là em sinh đôi với Tô Văn chứ?

Chẳng lẽ não Tô Văn lấy mất ?

Hay là mất trí nhớ đến mức đánh rơi luôn cả IQ?

Vụ , thể chỉ đơn giản là g.i.ế.c ?

Muốn cảnh sát Giang Bắc bận rộn, chỉ cần một bưu kiện là đủ.

Ông lão bảo vệ , chẳng qua chỉ là con thí để thử mà thôi.

"Mất trí nhớ" là một căn bệnh khó kiểm chứng bằng thiết y tế.

Nhỡ chỉ đang giả vờ thì ?

giờ xem , dù mục đích của là g.i.ế.c , Tô Vũ , dù mục đích của là g.i.ế.c , Tô Vũ vẫn ngăn cản.

Hoặc là, coi mạng quan trọng như từng nghĩ.

Hoặc là, quyết định cùng dấn bóng tối .

Tóm , kết quả khiến hài lòng.

Loading...