Tôi Mang Thai Con Của Phản Diện - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-07-08 21:51:05
Không , cảm thấy .
Nhìn Tống Duy Thanh ăn mặc chỉnh tề từ sáng sớm, trong lòng thoáng lóe lên chút nghi hoặc. Thằng nhóc dạo gần đây chẳng ngủ tới tận trưa ?
giữ trường để học thẳng lên cao học, nghĩ đến mấy năm nay thể tâm ý bên con, nên hè quyết định dẫn nhóc khắp nơi chơi một chuyến cho thỏa.
Hôm qua mới công viên giải trí chơi tới điên cuồng cả ngày, đáng lẽ mệt lắm chứ.
"Tiểu Bảo, con ngủ thêm chút nữa ?"
quyết định thử thăm dò thằng nhóc.
Quất Tử
"Mama~ mama~ con đến công ty ba chơi!"
Tống Duy Thanh lanh lợi vô cùng, cất giọng ngọt như rót mật. Thằng bé mà nũng nịu một cái thì gần như thể chống đỡ nổi.
Trang điểm xong xuôi thật xinh , Tiểu Bảo lon ton chạy :
"Mama mama, mặc cái nha! Cái lắm!"
nhướng mày chiếc váy trong tay thằng bé. Đây chẳng là cái váy hôm qua Tống Nghiễn Chi tặng ?
Hai cha con đúng là mắt thẩm mỹ y chang .
...
Tống Nghiễn Chi vui đàn ông mặt. Tần Huyền.
"Tổng giám đốc Tống, hợp tác vui vẻ."
Tống Nghiễn Chi cúi đầu đồng hồ, âm thầm tính toán thời gian Tri Tri sẽ đến công ty.
Anh mất kiên nhẫn:
"Hợp tác vui vẻ. Tổng giám đốc Tần còn gì ?"
"Thời trung học nông nổi bồng bột, nhiều chỗ đắc tội, mong tổng giám đốc Tống bỏ qua."
Là hai nhân vật đình đám thời cấp ba, thực giữa và Tống Nghiễn Chi cũng chẳng giao tình gì đáng kể.
Nếu đắc tội, thì chỉ ...
"Năm đó Liêu Tri Tri định bỏ thuốc , kết quả để đỡ giùm. Xin ."
Tần Huyền thật ngờ đối tác dự án là Tống Nghiễn Chi. dự án đối với quá quan trọng. Sợ xảy biến cố, đành hạ thú nhận .
"Hử."
Tống Nghiễn Chi – vốn luôn điềm đạm cũng nhịn bật khẩy, nhưng vẫn chẳng thêm gì.
" từ lâu , tổng giám đốc Tần cần để bụng. Việc là việc."
"Ba ơi!"
Một giọng non nớt phá tan bầu khí ngột ngạt.
Tống Nghiễn Chi lập tức tươi như hoa, dang tay ôm lấy Tiểu Bảo đang chạy đến.
"Tổng giám đốc Tần, còn ở bên vợ con, tiếp nữa."
Tần Huyền chút ngượng ngùng, nhưng nghĩ tới chuyện ban đầu là do tử tế, cũng chẳng thêm gì.
Lúc rời , dường như thấy thấp thoáng một bóng dáng quen thuộc, Liêu Tri Tri?
Hắn bật .
"Làm gì chuyện ."
...
"Ah Nghiễn, em phiền chứ?"
nghĩ tới thấy, cơ thể chút cảm giác lạ thường.
"Người lúc nãy là đối tác của ?"
Tống Nghiễn Chi một tay bế Tiểu Bảo, một tay nắm tay :
"Ừm, phiền ~ Tri Tri đến công ty thăm , vui lắm."
nghĩ ngợi nhiều, trong lòng liền dâng lên cảm giác ngọt ngào.
"Ba ơi! Chúng bắt đầu luôn ! Nhớ đến căn cứ bí mật đó nha!"
Tống Duy Thanh hào hứng hai chúng , giọng reo vui.
"Hai bí mật từ bao giờ thế?"
nhướng mày.
Nghe , hai cha con chỉ mỉm mà thêm lời nào.
Trong tiếng đùa, Tống Nghiễn Chi nắm tay , dẫn qua dãy hành lang dài. Từng tầng một, kiên nhẫn giới thiệu công ty với .
chỉ mấy năm qua sự nghiệp phát triển , giống như trong sách. Không ngờ rằng, trở thành dẫn đầu trong ngành.
"Tri Tri, mấy năm nay vất vả cho em .
"Thật luôn dẫn em đến đây thử, dù , cũng kiềm chế , thể hiện bản nhiều hơn yêu."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/toi-mang-thai-con-cua-phan-dien/chuong-5.html.]
Ừm... hôm nay Tống Nghiễn Chi thẳng là thích .
Tim đập thình thịch, như trống gõ trong ngực, bật khỏi cổ họng. Bàn tay đang nắm lấy bắt đầu đổ mồ hôi.
Tống Nghiễn Chi cô gái với gương mặt ửng đỏ, ánh mắt càng thêm dịu dàng.
" luôn cảm thấy bản đủ .
"Ít nhất là đủ xứng đáng với Tri Tri của .
"Gần đây thành một dự án quan trọng, cuối cùng cũng thể đảm bảo một cuộc sống lo âu cho em và Tiểu Bảo.
"Vì , Tri Tri, xin em, cùng Tiểu Bảo giấu em chuyện ."
Anh với ánh mắt chan chứa yêu thương:
"Cho đến hôm nay, cuối cùng đủ tự tin, thể từng chút một giới thiệu cho em những gì đạt trong mấy năm qua. Giống như là, cố gắng hết , để giờ đây, dũng khí trao cho em một bản báo cáo."
Trái tim Tống Nghiễn Chi cũng thể rung động dữ dội:
"Tri Tri. Em sẵn sàng cùng cha con , đẩy cánh cửa ?"
Ngay từ lúc Tống Nghiễn Chi mở miệng, thấy choáng váng, như rơi bông gòn ngọt ngào.
Đầu óc mơ hồ, cứ để dắt tay .
Mãi đến giờ phút , mới phát hiện, chúng một cánh cửa lớn. Mọi sự kỳ lạ, dường như đều lời giải thích.
cố gắng lên tiếng. Cuối cùng, mang theo chút nghẹn ngào và khàn khàn:
"Được."
Trước mắt là ánh sáng trắng chói lòa.
Đợi đến khi thích nghi, mới nhận , bà, giáo sư Tần, bạn bè đại học...Tất cả những quan tâm, và quan tâm đến , đều ở đây.
Khắp nơi là sắc xanh mộng mơ. Trong trẻo, linh động, mang theo vài phần tĩnh lặng.
Lâu đài, vòng khổng lồ, bầu trời và những cánh bướm bay cao thấp. Các mô hình fondant đủ hình dáng sắp xếp ngay ngắn, lấp lánh ánh bạc.
Đôi mắt bỗng đỏ bừng. Không kìm , từng giọt lệ tròn đầy rơi xuống.
sang hai cha con bên cạnh. Ánh sáng bạc lam chiếu lên họ, đẽ như trong truyện cổ tích.
Xung quanh ánh đèn rực rỡ, chỉ thẳng tắp giữa khung cảnh náo nhiệt, trong mắt chứa đầy ánh . Một luồng chua xót như sóng lớn trào dâng trong tim , tràn qua ngóc ngách, lao thẳng lên đầu.
run rẩy vì sự bất ngờ , đó mới nhận , là một luồng tê dại thể bỏ qua.
"Tống Nghiễn Chi..."
nên lời, thể , chỉ cần mở miệng, nước mắt trào ngừng. , rõ ràng là vui.
cũng tủi , rõ ràng bốn năm nay Tống Nghiễn Chi đối xử với . Giống như là, bạn kiên trì bước con đường của riêng , mặc cho khác nghĩ thì nghĩ.
Rồi mơ hồ một bước cuộc đời bạn. Anh âm thầm chăm sóc, cần nhiều lời. Hai cứ , tự nhiên mà đồng hành bên .
Trên đường tiếng , hạnh phúc, cũng những đau đớn, hoang mang bất lực.
Không bao lâu trôi qua, lâu đến mức bạn quen với điều đó, đến khi con đường vốn gập ghềnh , xuất hiện đầy hoa.
Người - luôn đồng hành nhẹ nhàng, kiên định, trang trọng dừng .
"Ah Nghiễn, ..."
"Tri Tri, , từ lâu ."
Tống Nghiễn Chi nhẹ nhàng lau những giọt nước mắt ngừng của . Thì luôn thấu hiểu sự bất lực phía sự kiên định của . Thì sớm nhận những lúc luống cuống, bất lực lối thoát. Thì xót xa cho , hiểu , rằng cũng vô vàn tủi .
Tiểu Bảo vẫn ôm lấy , giọng non nớt :
"Mama, con với ba sẽ luôn luôn ở bên mama nhé!"
Người chủ thể từng ghét nhất là màu xanh lam. lâu đài, vòng , trời, bướm bướm... đều là thứ "" thích.
Là cô gái mang tên "Liêu Tri Tri" khi xuyên sách thích.
"Tri Tri, yêu em.
"Từ nay về , em nguyện ý cùng chứ?"
Mọi thấy, ai nấy đều toe toét, trêu chọc, khung cảnh rộn ràng. Hai tâm ý tương thông, ở ngã rẽ phủ đầy hoa tươi, cùng dừng bước.
đây chia ly, mà là để phá vỡ sự mơ hồ và thuận theo tự nhiên kéo dài bấy lâu.
Trịnh trọng mời gọi.
"Em nguyện ý, trở thành bạn đời duy nhất, yêu suốt đời, cùng tiếp tục bước tiếp ?"
Khoảnh khắc , như thấy tiếng hoa nở.
Nhìn đàn ông ngày càng quyến rũ mặt, che mắt Tiểu Bảo , chủ động hôn lên môi Tống Nghiễn Chi. Khung cảnh cầu hôn mộng mơ bỗng chốc vang lên tiếng hò reo như sóng trào.
Trong cơn luống cuống, Tống Nghiễn Chi ngửi thấy mùi hương quen thuộc.
Anh thể tự kiềm chế, đắm chìm trong sự dịu dàng do Tri Tri mang , chẳng còn hôm nay là ngày nào.
Mơ hồ trong tiếng ồn ào, vẫn lời đáp chắc nịch từ trong lòng
"Được."