TÔI MẤT ĐỨA CON ĐẦU LÒNG, CHỒNG VỘI CÙNG NHÂN TÌNH SINH ĐỨA CON THAY THẾ - 2
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:05:17
Hứa Chiêu múc thêm cho một bát canh, chậm rãi đáp.
“Tiện đường ghé qua nhà họ tặng .”
nghi ngờ gì.
Dù bao năm nay kết hôn, Hứa Chiêu luôn với .
Tuy bản cũng bận, nhưng việc nhà đều do lo.
Mỗi tăng ca, đều đến đón.
Về đến nhà là cơm nóng canh ngon.
Vu Nặc , Hứa Chiêu chính là "trợ thủ đắc lực" phía phụ nữ mạnh mẽ như .
Huống chi, chuyện đứa bé, trong lòng vẫn luôn cảm thấy .
Trải qua chuyện đó, bên tai thường xuyên cằn nhằn, mà Hứa Chiêu vẫn luôn đối xử với như ban đầu.
Trong lòng , ơn.
—--
Tháng Bảy, mùa hè oi ả.
Hứa Chiêu nghỉ hè cùng học sinh.
thành một dự án mới, cũng hiếm khi rảnh rỗi.
Vì chúng lên kế hoạch nghỉ dưỡng một tuần ở đảo.
đến đêm thứ ba, Hứa Chiêu đột nhiên về nước gấp.
Anh đột ngột đổ bệnh nhập viện, cần về quê gấp.
và Hứa Chiêu là đồng hương.
Nghĩ cũng lâu về thăm bố , đề nghị cùng .
thái độ của Hứa Chiêu trở nên do dự.
Trong lời vẻ cùng.
Lúc đó, chỉ nghĩ thấy khó chịu.
Nghĩ rằng tấm lòng thể hiện , nếu thì thôi, về nhà một .
Tháng Chín, Hứa Chiêu trở trường, bắt đầu dự án mới.
Không hiểu , suốt hơn một tuần cảm giác thèm ăn.
Một hôm tiếp khách, dày cuồng như sóng trào.
Sau thứ ba chạy nhà vệ sinh, khách hàng rời .
Trợ lý Tiểu Trần tưởng đến kỳ kinh, chuẩn nước nóng và vitamin cho .
chợt nhận , hình như hai tháng kinh.
Để tránh đụng mặt Hứa Chiêu, hiếm khi tan sớm về nhà.
sợ là một hy vọng hão, để thất vọng thêm nữa.
mua ba que thử thai khác nhãn hiệu…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/toi-mat-dua-con-dau-long-chong-voi-cung-nhan-tinh-sinh-dua-con-thay-the/2.html.]
Về đến nhà thử, cả ba que đều hiện hai vạch.
vội vàng cầm điện thoại lên, báo ngay tin vui cho Hứa Chiêu.
Không từ khi nào, khóe mắt rưng rưng, nước mắt rơi xuống màn hình điện thoại chỉ trong chớp mắt.
Chúng chờ đứa bé … quá lâu .
—
Mở khung trò chuyện với Hứa Chiêu, đập mắt là tin nhắn gửi cách đây mười phút:
[Học sinh cũ về thăm trường, tối nay mời bọn nó ăn cơm, về trễ một chút.]
đồng hồ, vẫn còn 45 phút nữa mới đến giờ Hứa Chiêu tan .
Bây giờ lái xe tới, chắc kịp lúc về.
định phiền bữa ăn của họ.
Chỉ là… ngay lập tức tận tay báo cho tin lành .
Thế là lái xe đến trường trung học Lập Dương.
đậu xe đối diện cổng trường.
Trong lúc vô thức quanh, trông thấy một cặp con trẻ cổng.
Cô bé nắm tay, khuôn mặt tròn trĩnh, lúm đồng tiền nho nhỏ khi ngọt ngào, giống hệt Hứa Chiêu.
Không do hormone thai kỳ tác động , nay chẳng mơ mộng như bắt đầu tưởng tượng tương lai.
Liệu đứa bé trong bụng sinh , lúm đồng tiền ? Có giống ba của nó ?
Đang mơ màng nghĩ ngợi, thì Hứa Chiêu từ lúc nào bước khỏi cổng trường.
Anh thẳng đến chỗ hai con , quỳ xuống mặt cô bé lúm đồng tiền ngọt ngào.
Cô bé nhào lòng , Hứa Chiêu dịu dàng ôm con bé.
Sau đó dậy, cúi đầu gì đó với phụ nữ đang nắm tay đứa trẻ.
Lúc mới rõ gương mặt cô gái trẻ – mơ hồ cảm thấy quen.
Rất nhanh, nhớ .
Cô là Lâm Ý Như, học trò cũ của Hứa Chiêu.
Dù cách khá xa, rõ họ gì.
khẩu hình miệng của cô bé , rõ ràng đang gọi Hứa Chiêu là "ba."
Lâm Ý Như là lớp trưởng đầu tiên trong sự nghiệp giảng dạy của Hứa Chiêu.
Ấn tượng của cô với sâu đậm.
Đến nỗi bao nhiêu năm qua, vẫn nhận gương mặt , nhớ những chuyện năm xưa.
Khi đó, Hứa Chiêu mới trường dạy, nhiệt huyết, tận tâm.
Anh thường nhắc đến lớp trưởng Lâm Ý Như.
Khen cô là một mầm non học giỏi môn Lý, tư duy , logic rõ ràng, chăm chỉ.
“Tiếc là phận may, cha như …”