TÔI NHẶT ĐƯỢC THẰNG NHÓC MUỐN NUÔI TÔI THÀNH VỢ - CHƯƠNG 5
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:46:56
13
Đó là một sàn đấu ngầm trong khu trung tâm sầm uất.
Giữa sàn đấu là một lồng sắt tám góc, sân hàng chục chiếc ghế, tầng hai còn phòng bao.
Ánh đèn mờ ảo, tiếng hò hét của đám đông sôi trào.
Dù đây bao nhiêu , vẫn thể quen nổi bầu khí .
Đây là trận cuối cùng.
Chỉ cần thắng trận , sẽ 50.000 tiền thưởng.
đầu đặt chân đây.
Năm Lục Lâm chín tuổi, lên cơn bệnh tim bẩm sinh, nhập viện. Khi đó, tiền phẫu thuật là một con trời.
Đường cùng, đầu tiên bước sàn đấu c.h.é.m g.i.ế.c , đánh cược mạng sống để kiếm tiền.
Ba năm lăn lộn, suýt c.h.ế.t vô , cuối cùng cũng sắp gom đủ tiền.
Không bằng cách nào, Lục Lâm chuyện .
Cậu giật hết thiết theo dõi , cầm d.a.o gọt hoa quả kề cổ , nước mắt rơi như mưa:
"Nếu cứ như , em thà c.h.ế.t còn hơn!"
bình tĩnh dọn dẹp đống lộn xộn:
"Em chết, sẽ chôn cùng em."
14
Khi đèn sân khấu bật sáng, giọng vang dội của MC cất lên:
"… Ở góc trái là tuyển thủ báo hoa mai huyền thoại của chúng ! Xuất đạo năm 18 tuổi, vô địch võ đài, bất ngờ tuyên bố giải nghệ lúc đỉnh cao. Ngay cả khi ông trùm giá hai triệu cũng mời ! từ khi tái xuất, thắng, từng thua một trận! Xin chào đón — Báo Hoa Mai!"
Dưới sân khấu, khán giả gào thét:
"Báo Hoa Mai! Báo Hoa Mai! Báo Hoa Mai!"
"Bên là võ sĩ đang giữ ngôi vương của giải đấu năm nay…!"
Cả hai đều chỉ mặc quần đấu, mặt bôi đầy dầu trang điểm để che giấu danh tính.
Trên tay găng đ.ấ.m bốc mà là đ.ấ.m sắt, còn đối thủ cầm một con d.a.o găm.
Đây chính là đấu trường sinh tử.
Trận đấu giới hạn thời gian, chỉ khi một bên thể dậy nổi nữa, trận chiến mới kết thúc.
Cả hai hề nương tay, hề thăm dò, mỗi cú đấm, mỗi nhát d.a.o đều nhằm lấy mạng đối phương.
Hoài nek
di chuyển như bóng ma, nhưng dù vẫn rạch mấy nhát, m.á.u chảy đầm đìa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/toi-nhat-duoc-thang-nhoc-muon-nuoi-toi-thanh-vo/chuong-5.html.]
Đối thủ cũng trúng ít cú đ.ấ.m của , mỗi cú là một mảng bầm tím, đầu găng tay thép còn vương chút thịt vụn.
Bất chợt, liếc xuống sân khấu và thấy Lục Lâm.
Cậu hò hét như những khán giả khác, sợ rằng sẽ nhận giọng mà mất tập trung.
Cậu chỉ cắn chặt răng, siết chặt nắm đấm.
Khi ánh mắt chúng giao , đầu óc trống rỗng trong giây lát, da đầu chợt tê dại.
Xong đời !
Chỉ trong khoảnh khắc phân tâm , đối thủ đ.â.m d.a.o xuyên qua đùi .
Lưỡi d.a.o rút , m.á.u b.ắ.n tung tóe.
"Anh ơi!"
Giọng xé lòng:
"Anh đừng đánh nữa! Em xin ! Anh thương ! Chảy nhiều m.á.u lắm! Đừng đánh nữa! Em cần nuôi nữa! Em sẽ tự kiếm tiền! Làm ơn đừng đánh nữa!"
Cậu vì mặt ở đây, nhưng chắc chắn hiểu rằng tất cả là vì .
Trên đời , ai hiểu hơn Lục Lâm. gì bất thường, nhận ?
Nhân viên an ninh kéo ngoài, cố gắng nặn một nụ trấn an , nhưng lẽ còn khó coi hơn cả khi .
Lục Lâm đẩy khỏi khán phòng, lao trận chiến.
15
Cậu ngay cửa sàn đấu, co như một chú chó nhỏ bỏ rơi.
Cậu cúi đầu, thấy biểu cảm mặt.
Chống gậy bước đến, xoa đầu :
"Ngoan nào, thắng ."
16
Trước đây, luôn là lái xe chở Lục Lâm.
, lái xe, còn phục lưng , má dán lên tấm lưng rộng, tay ôm lấy eo .
tâm trạng , nên đặc biệt ngoan ngoãn.
Trên suốt quãng đường về, ai một lời nào.
Đường phố giữa đêm khuya chỉ còn ánh đèn xe của chúng , giống như hai kẻ đang chạy trốn khỏi tận thế.
Về đến nhà, xổm xuống hiệu cho trèo lên. ngoan ngoãn vòng tay ôm lấy cổ .
Cậu nhẹ nhàng đặt xuống giường.
Đưa tay định cởi cúc áo , theo phản xạ giữ lấy tay , buông .