TÔI NHẶT ĐƯỢC THẰNG NHÓC MUỐN NUÔI TÔI THÀNH VỢ - CHƯƠNG 8 - HẾT
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:47:00
chỉ nhờ trông chừng, còn giữ hộ chiếu của , để dễ dàng trở về.
dám gọi điện.
Sợ rằng chỉ cần thấy giọng , sẽ thể ngăn nỗi nhớ trong tim.
Mỗi ngày, Lục Lâm đều nhắn tin cho , kể hết chuyện nhỏ nhặt trong ngày, quên rằng vẫn bình an.
Còn , chỉ gửi một tin ngắn:
"Anh vẫn . Đừng lo."
23
Lục Lâm từng gặp gỡ quá nhiều . Những năm qua, chỉ ở bên cạnh .
sợ nhầm lẫn tình với tình yêu.
Cậu thuộc về nơi , thuộc về . Đôi khi, nghĩ rằng chính giam giữ suốt từng năm.
Hoài nek
Giờ đến với thế giới rộng lớn hơn, dành cho một quãng đời đại học trọn vẹn.
Hãy , hãy ngắm, hãy trải nghiệm, hãy yêu, hãy đau lòng.
Hãy tự sắp xếp cảm xúc của .
những khả năng khác, chứ chỉ mắc kẹt bên .
Nếu như còn sống.
Nếu khi thấy hết vạn cảnh nhân gian, khi gặp vô con , vẫn nhận nơi duy nhất về, vẫn là bên …
Nếu như chúng thể gặp .
Vậy thì, chúng sẽ ở bên .
24
Hai năm .
Băng đảng hoặc chuyển đổi thành doanh nghiệp hợp pháp, hoặc biến mất.
cũng rời khỏi lực lượng cảnh sát, mở một tiệm sửa xe.
Hôm đó, một vị khách đến tiệm.
Chiếc xe , là dòng Mercedes mới nhất.
lái xe chút kỳ lạ.
Chiếc xe chạy gara nhưng ai xuống, cửa sổ cũng hạ xuống.
bước đến, gõ cửa kính.
Cửa kính hạ xuống, một lực mạnh kéo xe.
Bị đè lên ghế phụ và cưỡng hôn.
đ.ấ.m một cú, chảy cả m.á.u mũi.
đối phương quan tâm, chỉ càng hôn điên cuồng hơn.
Mẹ nó, là đàn ông cơ mà! Sao cũng gặp quấy rối tình dục?!
Cậu hôn mạnh đến mức sắp nghẹt thở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/toi-nhat-duoc-thang-nhoc-muon-nuoi-toi-thanh-vo/chuong-8-het.html.]
Khi cuối cùng cũng rõ mặt —
Lông mày sắc nét, đôi mắt sáng như vì .
Là Lục Lâm.
lập tức lật đè xuống.
Giờ phút , thêm một lời nào cũng chỉ là lãng phí thời gian.
Chỉ nụ hôn—một nụ hôn mãnh liệt, cháy bỏng—mới thể bày tỏ nỗi nhớ da diết của yêu xa cách bấy lâu.
Hôn đến khi đầu óc mơ hồ, môi tê dại.
Sau đó , và tiếp tục lao trận chiến.
"Chờ … còn nhân viên khác… Để bảo họ đóng cửa về nhà, chúng tiếp tục."
"Được, em chờ ."
Từ trong xe đến mui xe.
Từ cầu thang lên văn phòng lầu.
Bàn việc trong văn phòng, ảnh chụp chung của hai cất , giấy tờ, công cụ vương vãi đầy đất, ngay cả máy tính cũng vứt sang một bên.
Trước ô cửa kính rộng mở, bên là dòng xe cộ tấp nập.
Từ hoàng hôn đến bình minh.
Lại từ giữa trưa đến khi trời tối.
Ba ngày ba đêm, hề mệt mỏi.
Mỗi , vẫn cảm thấy đủ.
25
Trên đầy những vết hôn đỏ rực, giọng khàn đến thể chuyện.
Vừa nhấc chân, suýt khụy xuống.
Không chỉ vì tê liệt cả —mà còn vì cổ chân quấn một sợi xích lụa mềm.
bật đến rung cả :
"Hahaha… Không chứ? Nhóc con, em tính nhốt ?"
Lẽ đây là chuyện nghiêm túc, nhưng thấy , Lục Lâm cũng nhịn .
Cậu hôn , giọng cố tỏ vẻ nghiêm trang:
"Đương nhiên . Lần ngủ với em xong liền đuổi em . Lần , nếu như thế, em tìm ai đòi công bằng đây?"
mỉm , dịu dàng hôn lên mắt :
"Không chạy nữa. Em chơi gì, cũng chiều. Dù là giam cầm trò gì khác…"
Mắt sáng lên:
"Thật ? Vậy mặc đồ nữ ? Còn bộ sườn xám , em tự tay xé rách!"
(HOÀN)