Tôi Phát Hiện Phiếu Kiểm Tra Thai Kỳ Của Vợ - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:08:41
Khoảnh khắc thấy phiếu kiểm tra thai kỳ, phản ứng đầu tiên của là chắc chắn nhầm lẫn.
triệt sản , vợ thể mang thai ? Nhất định là bệnh viện sai báo cáo!
chợt nhớ , gần đây Lâm Vận ăn uống ngon, buổi sáng nhiều nôn khan.
cứ nghĩ là do cô căng thẳng vì công việc, còn cẩn thận hầm thuốc bổ cho cô . Vậy mà cô chẳng thèm động đến một giọt nào.
Còn nữa…
Phiếu kiểm tra ghi rõ: thai hai tháng.
Mà cuối cùng chúng mật là gần nửa năm .
Sự hoài nghi và bất an tràn ngập trong đầu, nhưng ép bình tĩnh. cần rõ xem đây chỉ là một hiểu lầm là sự thật tàn khốc.
Tờ phiếu khám cấp bởi bệnh viện trung tâm thành phố. Trùng hợp , một bạn bác sĩ nội trú ở đó.
“Đinh đoong——”
Còn kịp nhắn tin hỏi, chủ động gửi tin :
【Lục ca, thấy vợ khám thai ở khoa sản đấy. Cô còn đang chờ mà, thấy cùng ?】
mở ảnh đính kèm.
Người phụ nữ trong ảnh đúng là vợ .
Cô mặc một chiếc áo trễ vai màu đen, kết hợp với váy dài màu nâu và mái tóc xoăn sóng nhẹ, trông chín chắn quyến rũ.
Trong ảnh, cô đang ngoảnh đầu cửa khoa sản, dáng vẻ sốt ruột như đang chờ đợi ai đó.
Không lạ gì khi bạn hiểu nhầm.
chỉ nhắn một câu qua loa, đó vớ lấy áo khoác, nhanh chóng lái xe đến bệnh viện.
Có lẽ… lẽ cô cũng nghi ngờ kết quả khám thai nên đến kiểm tra ?
Hoặc cũng thể do một vấn đề sức khỏe nào đó, nên mới buộc đến khoa sản?
Trong đầu cố gắng vẽ hàng trăm lý do hợp lý hóa chuyện.
siết c.h.ặ.t t.a.y lái, cảm giác căng thẳng khiến lòng bàn tay đẫm mồ hôi, dù thời tiết cuối thu.
Trên đường chính, dòng xe cộ tấp nập ngừng. Rõ ràng giờ cao điểm, nhưng vẫn gặp đèn đỏ liên tiếp.
Năm đèn đỏ liên tục như thể ông trời cũng đang ngầm cảnh báo rằng chuyện hề đơn giản.
Cuối cùng cũng đến bệnh viện, nhờ nhiều đưa bố vợ khám, quá quen thuộc với nơi .
bước lên lầu, liền thấy Lâm Vận..
Và… một đàn ông khác.
Anh cao ráo, trẻ trung, còn cô thì nhỏ bé, nép sát bên cạnh đầy mật.
Ánh nắng chiều xuyên qua cửa kính, phủ lên hai họ một lớp ánh sáng ấm áp.
Bọn họ ôm , hôn , nhưng cái cách họ cạnh đủ để khác tưởng tượng cả một câu chuyện đầy mờ ám.
mở điện thoại, khung chat với Lâm Vận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/toi-phat-hien-phieu-kiem-tra-thai-ky-cua-vo/chuong-1.html.]
【Vận Vận, em quên mang theo cơm trưa . Anh bánh khoai mỡ cho em,ăn nó cho tiêu hóa.】
【Hay là trưa nay mang qua công ty cho em nhé?】
…
Không hồi âm.
Cũng giống như khi khi tâm trạng , cô sẽ gửi một cái icon cho lệ. Còn lúc vui, cô chẳng buồn trả lời, để mặc như một vô hình.
bấm gọi cho Lâm Vận.
Gọi đến thứ ba, cô mới miễn cưỡng bắt máy.
"Alo, Lục Trác?"
Giọng cô vang lên qua điện thoại, vẫn nhẹ nhàng như khi, nhưng ẩn chứa một chút hoảng loạn.
cố giữ bình tĩnh, giả vờ như gì, vẫn quan tâm như thường ngày:
"Sáng nay em quên mang theo cơm trưa cho em. Anh đang đường đến công ty, lát nữa em thể xuống quầy lễ tân lấy nhé?"
cố tình hỏi tiếp, giọng điệu tự nhiên:
"Ơ? Sao xung quanh em ồn ? Có chuyện gì ?"
Bên điện thoại, cô bỗng im bặt.
Ba giây , giọng của cô khẽ run lên:
"Em… Em ở công ty. Hôm nay công ty tổ chức khám sức khỏe, nên em đang ở bệnh viện trung tâm."
Khóe môi khẽ nhếch lên, một nụ lạnh mà ngay cả cũng nhận .
nhẹ giọng hỏi :
"Vậy ? Trùng hợp thật, cũng đang ở bệnh viện đấy. Hình như thấy em, là… em thử đầu xem?"
Câu dứt, thấy cả Lâm Vận run lên.
Cô vô thức siết chặt lấy tay đàn ông bên cạnh, gương mặt xinh phút chốc tái , ánh mắt lộ rõ sự hoang mang và hoảng sợ.
Chậm rãi, cô đầu .
cắn chặt môi, từ tòa nhà đối diện, xa xa dõi theo cô .
Ba chữ nghẹn trong cổ họng, cuối cùng cũng bật một cách khó khăn:
"Đùa em thôi."
Lâm Vận hốt hoảng quanh, nhưng thấy .
Ngay giây tiếp theo, cô thở phào nhẹ nhõm, cả như mất hết sức lực, ngã vòng tay đàn ông bên cạnh.
Trước khi cuộc gọi kết thúc, loáng thoáng cô nhỏ với :
"Xin nhé, bảo mẫu ở nhà lắm lời quá..."
khẽ nghiêng đầu, bàn tay nắm chặt, từng chút từng chút siết lấy điện thoại, thở dồn dập, nhịp tim hỗn loạn.
Mãi đến khi dựa bức tường bên cạnh nửa tiếng đồng hồ, mới miễn cưỡng lấy bình tĩnh.
nhớ rõ rời khỏi bệnh viện như thế nào.