Tôi Phát Hiện Phiếu Kiểm Tra Thai Kỳ Của Vợ - Chương 10
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:08:53
khẽ bật .
Được .
Vậy thì, để đến chúc phúc cho cô thêm một nữa.
Sau khi xác định sẽ mất mặt bố , mới bước qua cánh cửa dát vàng lấp lánh của khách sạn.
Em họ bảo chờ ở cửa, cô sẽ đón.
ngờ đón đầu tiên là… bố của Lâm Vận.
Vừa thấy , sắc mặt họ lập tức biến đổi.
Chuyển từ bình thản sang kinh hoàng và từ kinh hoàng sang căm tức một màn "biến mặt" nhanh gọn lẹ, thua kém nghệ sĩ kịch Tứ Xuyên.
Họ khó khăn lắm mới đợi ngày con gái thoát khỏi 'gã chồng nghèo', để gả hào môn.
Vậy mà bây giờ..
Người chồng cũ bất ngờ xuất hiện ngay trong đám cưới xa hoa của con gái họ?!
Không ai mà cảm thấy cay cú.
Bố của Lâm Vận tức giận chỉ thẳng , quát lên:
"Lục Trác, đến đây cái gì?!"
Vì trì hoãn mà họ chờ tận nửa tiếng, bỏ lỡ giờ lành, giờ đây tất cả cơn giận đều dồn hết lên đầu .
"Cậu định đến đây để phá đám cưới ?!”
“Lâm Vận giờ từng điều gì với !”
“Lúc hai đứa ly hôn là do hòa thuận chia tay, nước sông phạm nước giếng!"
Mẹ của Lâm Vận cũng hùa theo:
"Cậu , rời khỏi đây ngay!”
“ đang ghen tị vì con gái tìm một bến đỗ hơn.”
“Chồng mới của nó giàu hơn , địa vị hơn , phục nhưng phận định !”
“Cậu cũng đổi gì !"
mỉm , giọng điệu nhẹ như gió thoảng:
"Ơ kìa, chẳng chính các nài nỉ cầu xin đến đây ?"
Bố Lâm Vận liền bật chế giễu:
"Chỉ cần chịu rời khỏi đây ngay bây giờ, lập tức chuyển khoản cho 100.000 tệ.”
“Xem như phí 'mua đường' để con gái hạnh phúc!"
gật gù như giác ngộ điều gì đó, nhàn nhã đáp:
"100.000 tệ? Đi một vòng thế cũng thiệt nhỉ."
"Dù cũng ăn no , còn tiệc cưới khai tiệc , cứ để nó nguội lạnh thôi!"
"Bố , hai đang cãi gì thế?"
Phía , giọng hốt hoảng của Lâm Vận vang lên.
Cô vội vã chạy tới, mồ hôi chảy dài má, bước chân thậm chí còn nhanh hơn cả em họ .
khi thấy ..
Sự vui mừng trong mắt cô ngay lập tức chuyển thành tức giận.
Cô nghiến răng:
"Sao đến đây?!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/toi-phat-hien-phieu-kiem-tra-thai-ky-cua-vo/chuong-10.html.]
là một gia đình lắm lời.
bắt đầu cảm thấy phiền.
Vừa định rời , thì giọng của em họ vang lên, truyền khắp đại sảnh.
Cô híp mắt, cố ý kéo dài giọng điệu:
"Ôi chao, Tiểu Lục tổng, chỉ còn thiếu ghế thôi đấy!
“Nếu còn , chắc đám cưới …”
"Tan thành mây khói mất!"
Trong nháy mắt, cả sảnh cưới bỗng chốc lặng ngắt như tờ.
khẽ nhếch môi, cài khuy áo vest, bước từng bước chậm rãi tiến .
Nào, để xem bọn họ còn thể giả vờ đến mức nào nữa.
Bố Lâm Vận ban đầu còn vui mừng khấp khởi, nhưng vẻ mặt nhanh chóng đông cứng khi họ quanh cửa .
Ngoài , chẳng ai khác.
Cuối cùng, ánh mắt họ đổ dồn về phía .
Và ngay lập tức, sắc mặt cả hai trắng bệch như thể sét đánh trúng.
Mồ hôi lạnh chảy ròng ròng từ lưng lên tận trán.
"Anh Trác, suýt chút nữa là đến muộn đó!"
"Nếu chậm một bước nữa, chắc nhị thúc và Lục Tử Hoài sẽ tức đến vỡ mạch m.á.u mất!”
Em họ vội vã chạy từ sảnh tiệc , miệng chậc chậc cảm thán:
"Cơ mà… cũng chẳng gì .”
“Sáng nay, lúc 8:30, một tập hồ sơ tố cáo bất ngờ xuất hiện, còn gây chấn động hơn cả vụ bổ nhiệm."
Hồ sơ đầy đủ chi tiết, cáo buộc nhị thúc biển thủ công quỹ, chiếm đoạt tài sản bất hợp pháp.
Với từng tội danh, ít nhất cũng bóc lịch vài năm.
"Bây giờ, hai cha con họ chỉ còn cách cầu xin đại bá và tay 'dàn xếp nhẹ nhàng'."
Thời điểm xuất hiện của hồ sơ , quá tàn nhẫn.
Ngay trong ngày cưới.
Em họ ranh mãnh, nhưng nếu chuyện chính là , khi còn vỗ tay khen "chơi " nữa.
Lúc , tiệc cưới công bố, khách mời đến đông đủ.
Tất cả dàn xếp đấy.
Tựa như một con kiến quăng lên ngọn lửa, Lục Tử Hoài ép tình thế tiến thoái lưỡng nan.
liếc gia đình Lâm Vận, thản nhiên hỏi:
"Có còn định trong nữa ?"
Lâm Vận chằm chằm, trong mắt là sự hoảng loạn và thể tin nổi:
"Anh… là ở xưởng sửa xe ?"
nhíu mày nhẹ, sửa cách :
"Phải chính xác là nhà máy sản xuất xe ."
Mẹ cô mất đà, loạng choạng lùi , cả ngã phịch xuống đất.
Bà run rẩy, lắp bắp thành câu:
"Cậu… chính là… Lục tổng?!"
Một giây , nghĩ… đến tận đây , cũng nên trong 'tham quan' một vòng.