TÔI PHÁT TÀI NHỜ VỚT ĐƯỢC MÓN HỜI - 2
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:14:26
Một mắt thì nhồi đồ, một mắt thì canh chừng cửa biệt thự.
Chẳng bao lâu, Hứa Thanh Hoan ôm thêm một thùng đồ nữa . lập tức né sang một bên, đợi cô khuất lao lên tiếp tục nhặt.
Khi bao tải sắp đầy, Hứa Thanh Hoan ôm thêm một thùng nữa. lôi bao tải , định tìm chỗ trốn nhưng bao tải đầy căng và nặng trịch.
Nhìn thấy cô sắp bước ngoài, do quá vội vàng mà kéo mạnh một cái.
‘Xoẹt… toạc” Đáy bao tải rách, đồ bên trong vung vãi rơi khắp nơi.
thứ như trời trồng.
Ánh mắt của chạm Hứa Thanh Hoan đang ở xa.
Bình luận nổ tung:
[Chec thật, đang nhặt đồ thật sự kìa!]
[Cái khác gì bánh từ trời rơi xuống ?!]
[Cô gái mua nhà hôm ? Chỉ trong một ngày mà vớt hai quả hời, ai may mắn đến ?!]
[Bảo bối, mau lấy đồ ! Còn kịp đấy, mang về bán !]
3.
Trước khi kịp phản ứng, lao xuống che chắn đống đồ như gà bảo vệ con.
đạp xe bánh kếp suốt nửa đêm để đến đây nhặt đồ, nếu bây giờ đòi thì chẳng uổng công ?
… chút chột .
Hứa Thanh Hoan mắt đỏ hoe, hình mảnh mai càng trở nên mong manh trong cơn gió lạnh. Trong tay cô là một thùng đầy đồ quý giá, nhưng chính cái sự đối lập giữa sự giàu và tình yêu vứt bỏ càng khiến xót xa hơn.
[Bảo bối, tiền thì mới tư cách rời khỏi thằng khốn !]
[Tình yêu còn thì thôi, nhưng tiền nhất định giữ !]
Nhìn đám bình luận Hứa Thanh Hoan, bỗng mềm lòng mất .
Dù tiếc nuối, vẫn chậm rãi thu động tác và do dự hồi lâu, cuối cùng cố nén đau lòng mà lên tiếng: "Cái đó… nếu chị vẫn còn thì…"
"Sớm cô cần, vứt thùng rác ." Hứa Thanh Hoan cố gắng nặn một nụ gượng gạo, nhẹ nhàng đặt thùng đồ xuống chân : "Cô thích thì cứ lấy hết ."
Ánh mắt cô lướt qua cái bao tải rách nát của , ngẫm nghĩ một lát : "Đợi một chút."
Nói xong, cô xoay chạy nhà. Không lâu , cô xách ba chiếc túi dệt cỡ lớn.
sững sờ, giàu cũng dùng loại túi ?
ngay đó, đám bình luận dạy cho một bài học về sự nông cạn của : [Đây là túi dệt phiên bản giới hạn của LV đấy!]
LV? Hơn nữa còn là bản giới hạn?!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/toi-phat-tai-nho-vot-duoc-mon-hoi/2.html.]
"Bao tải của cô rách , dùng cái mà đựng." Hứa Thanh Hoan xuống, cẩn thận nhặt từng món đồ hiệu rơi vãi đất cho túi LV.
Trời ơi, đây chính là khí chất của nữ chính ?!
trố mắt cô hồi lâu, khó khăn lắm mới lắp bắp một câu: "Đống … thể bán nhiều tiền… chị thực sự định tặng hết ?"
Cô dừng tay , im lặng một lúc lâu mới cất giọng nghẹn ngào: " vốn dĩ cần nhiều tiền đến thế."
Nhìn vất vả xoay sở với ba túi LV đầy ắp, cô thậm chí còn giúp cùng bê mang xe ba bánh.
Cô thật sự… quá mất!
"Cô còn bánh kếp nữa ?"
cẩn thận đặt ba chiếc túi LV to đùng trong xe, thấy cô , lập tức ngẩng cao đầu: "Chắc chắn , mấy hàng xóm đều khen bánh kếp ngon lắm. Công việc ăn cũng khá đấy!"
Hứa Thanh Hoan đưa tay sờ nhẹ chiếc xe ba bánh của , trong mắt cô thậm chí còn lộ một chút ganh tị: "Có thể tự lập tự cường, thật tuyệt."
(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)
Câu khiến đám bình luận xôn xao:
[Bán bánh kếp nắng mưa cực nhọc, bảo bối mềm mại như thế. Không thể để cô chịu khổ .]
[Có chút tự trọng ? Bán bánh kếp còn hơn là ở với Lục Đình Tiêu mà chịu đựng!]
[Nửa đêm mà cũng thèm bánh kếp quá. Chảy nước miếng.jpg]
Giờ là 3 giờ sáng, Hứa Thanh Hoan đói . Cãi với Lục Đình Tiêu chắc chắn là ăn tối ?
nhanh chóng bật lửa, lấy dụng cụ bánh kếp: "Cảm ơn cô, chỉ là một bán bánh kếp nên gì báo đáp. Thôi thì mời cô ăn một cái bánh kếp của gia đình hạnh phúc!"
tuy mới 20 tuổi, nhưng 10 năm kinh nghiệm bánh kếp . Không khoe, nhưng bánh kếp của ai ăn cũng khen ngon.
Hứa Thanh Hoan định từ chối, nhưng mùi thơm của bánh kếp lúc nửa đêm quả thật quá hấp dẫn, cô gì chỉ chăm chú.
liếc mắt, thấy bình luận Lục Đình Tiêu thấy Hứa Thanh Hoan trong camera. Gọi điện cũng ai bắt máy, giờ đang đường về.
nhanh tay nhanh mắt, xong cái bánh kếp khổng lồ to gấp đôi cái đầu. Liền nhét tay Hứa Thanh Hoan: "Cô cầm , duyên chúng sẽ gặp . Cảm ơn món quà của cô, sẽ nhớ mãi trong lòng!"
Chưa kịp để Hứa Thanh Hoan đáp , đạp xe ba bánh chạy như gió.
Nếu để Lục Đình Tiêu thấy, những thể mang những món mà chắc chắn còn trả thù.
Nghĩ đến đây, vội vã đạp xe như đánh lửa mặt đường.
4.
Tốn bao nhiêu công sức, cuối cùng cũng kéo hết đống đồ về nhà. Chưa kịp thở một , lập tức lôi từng món đồ hiệu và bắt đầu tra cứu từng cái một.
Hermès, Chanel, Patek Philippe, Bvlgari… Mỗi tra một mức giá, bóp nhân trung để tránh kích động quá mà xỉu tại chỗ.
Việc đầu tiên đó chính là chọn một chiếc túi giá "tương đối rẻ" để mang đến tiệm thu mua đồ hiệu để bán thử.
Khi hai mươi vạn tệ chính thức tài khoản, cảm giác sốc vì tiền cuối cùng cũng trở thành hiện thực.