TÔI SẴN SÀNG VẢ MẶT MẸ CHỒNG THÍCH DIỄN KỊCH - CHƯƠNG 1
Cập nhật lúc: 2025-07-11 04:39:54
sinh con đầu lòng khó sinh, bác sĩ khuyên nên mổ lấy thai.
Mẹ chồng ở bên ngoài lóc, la hét cho mổ, rằng sẽ ảnh hưởng đến việc sinh con năm .
Kể từ đó, bà thường xuyên gây sự, xúc phạm bằng đủ cách. Chồng thì như điếc, quan tâm.
Chồng còn bảo nhường nhịn một chút, rằng: “Dù gì thì con cũng nên chăm sóc lớn.”
đáp thẳng: “Đó là của , chăm, bảo ? Gọi là ‘dịch vụ hiếu thảo’ chắc?”
—---
Mẹ chồng , bà Vương Cầm, nhập viện vì cao huyết áp.
Bà chỉ đích danh yêu cầu chăm sóc hai ngày.
lúc cuối tuần nghỉ, con gái đang ở nhà ngoại, chồng thì công tác.
Vậy nên, .
y hệt như bà đối xử với khi sinh con gái tại bệnh viện.
Khi đến, bà đang nghỉ giường.
buông một tiếng “Ồ”, : “Mẹ ơi, bệnh ở nhà uống nhiều nước là , đến bệnh viện gì cho tốn tiền?”
Bà kinh ngạc .
Trong ánh mắt kinh ngạc của bà, tiếp tục: “Con , nhưng một phụ nữ, gì mà quý giá thế chứ? Cao huyết áp thôi mà, c.h.ế.t . Ngày nào cũng chỉ gây phiền phức cho bọn con. Nếu chịu thì về nhà đẻ , đừng việc gì cũng gọi cho con.”
“Con cũng bận lắm.”
Có vẻ bà tức điên lên.
Bà bật dậy, định cãi với , nhưng liếc bà một cái: “Động tác nhanh nhẹn thế , chắc giả bệnh đúng ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/toi-san-sang-va-mat-me-chong-thich-dien-kich/chuong-1.html.]
Bà: “...”
Vừa phòng ba phút, một tràng.
Thành công khiến bà Vương Cầm bức xúc.
Bà cầm điện thoại định gọi cho chồng , Trần Thần.
Khi bà đang bấm , tiếp tục: “Hóa con trai bà c.h.ế.t ? Chưa c.h.ế.t bà gọi đến chăm? Làm cứ tưởng con trai bà c.h.ế.t , nên mới chỉ gọi đến. Trên đường đến đây, còn nghĩ xem đám tang sẽ nhận bao nhiêu tiền phúng điếu cơ.”
Bàn tay đang bấm của bà khựng , bà sang chửi : “Lý Việt, cô trù ai đấy?”
liếc bà một cái: “IQ của bà lùi , là cao huyết áp biến thành điếc ? đích danh thế mà bà còn chửi ai?”
Bà: “...”
Thấy bà sắp bùng nổ, nhẹ: “Định gì đây? Khóc, la hét, định nhảy lầu? Đây là bệnh viện đấy, cửa sổ khóa hết , chỗ cho bà diễn .”
Bà: “...”
định tiếp thì điện thoại kết nối.
Tiếng của Trần Thần vọng từ đầu dây bên : “Mẹ, chuyện gì ?”
Bà Vương ngay lập tức như tìm chống lưng, bắt đầu kể : “Trần Thần, vợ con chửi , con mau về ngay lập tức !”
Trần Thần: “...”
Anh ngập ngừng hỏi: “Lý Việt đang ở bệnh viện ?”
Bà Vương: “Đương nhiên là , bây giờ nó đang chửi đây . Mau về mà dạy vợ con !”
bà Vương, nở một nụ dịu dàng, điện thoại của bà: “Chồng ơi, thích em. Em đến bệnh viện, kịp câu nào mà bắt đầu lóc, bảo chăm sóc bà, bảo bất hiếu. Bà còn bảo chỉ , quan tâm bà. Bà hỏi em, giữa bà và công việc, cái nào quan trọng hơn.”
dừng một chút, tiếp: “Mẹ em chăm bà, em ở đây cũng chướng mắt bà. Em về đây, gọi bố đến .”
Nói xong, ngoảnh đầu , rời khỏi bệnh viện.