TÔI THỪA HƯỞNG GEN TRỘI CỦA BỐ - CHƯƠNG 1: BỊ BỎ RƠI
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:09:20
Bố nổi tiếng khắp thành phố A là một gã đàn ông tồi tệ.
Bên ngoài ông nuôi bao nhiêu là tình nhân.
ông giàu .
Có tiền, cái sự tồi tệ dường như cũng trở nên dễ chấp nhận hơn, đến cả cũng nhẫn nhịn, vợ cả chu đáo của ông .
Mãi đến năm mười tuổi, Trương Lam xuất hiện. Bà xinh một cách lả lơi, giỏi giở thủ đoạn, khiến bố mê mẩn như điếu đổ.
Đến cả đứa con gái riêng của ả, bố cũng coi như con ruột.
Trương Lam bụng mang chửa, nước mắt lưng tròng, với : "Chị , lão Kiều nhiều tiền như , cũng đứa con trai nối dõi chứ?
"Chị sinh , cứ giữ cái vị trí , chẳng là hại đời ?"
sẽ mãi mãi nhớ cái ngày đó, bố tát ngã quỵ xuống đất, còn Trương Lam và Kiều Tuyết thì hả hê đắc ý mặt.
Mẹ chẳng còn lựa chọn nào khác, bởi vì bố nếu bà ly hôn, ông sẽ bán vùng núi sâu.
Ba ngày , hai con đuổi khỏi nhà.
Đứng vỉa hè, cắn chặt môi, : "Kiều Nghệ, con nhất định sống cho lẽ."
trịnh trọng gật đầu.
chỉ sống cho lẽ, còn đòi hết những gì mất.
Đối với một đàn ông hưởng lạc thú đời như bố , đứa con gái cũng , cũng chẳng .
Biểu hiện rõ nhất là: sinh mạng của trong mắt ông còn bằng một con mèo, con chó. Ít nhất, trong những ngày tháng con ngủ gầm cầu, từng thấy mặt mũi cái gọi là "bố" ở .
Khi dẫn rời khỏi nhà, ông cứ dán mắt chúng , hận thể cạy cả chút bụi tường nhà vô tình chạm để giữ .
Vậy nên, , một phụ nữ nội trợ lạc lõng với xã hội từ lâu, vì lớn tuổi thiếu kinh nghiệm, chỉ thể kiếm một công việc thu ngân siêu thị để nuôi .
Công việc thì vẻ nhẹ nhàng, nhưng thực tế vô cùng vất vả.
Sáu giờ sáng, quầy thu ngân của siêu thị, đến tận đêm khuya, bà mới cơ hội xuống nghỉ ngơi đầu trong ngày.
Dù , Trương Lam vẫn buông tha cho chúng .
thật sự hiểu kiếp g.i.ế.c cả nhà bà mỗi ngày tát bà tát mấy trăm cái, mà bà căm hận con đến thế.
Bà thường xuyên đến siêu thị nơi việc để gây sự.
Ban đầu, bà chỉ mang hóa đơn thanh toán đến tìm quản lý, tính sai tiền.
Mẹ đống đồ trong giỏ của ả, rõ bà giấu trộm vài món, nhưng nhận sự tin tưởng từ quản lý.
Lần thứ hai, bà bắt đầu vu khống ăn cắp tiền.
Quản lý hề kiểm tra camera giám sát, mà lập tức sa thải .
Thực , chuyện chỉ cần xem camera là rõ trắng đen.
quản lý .
Hoặc lẽ, quản lý xem , nhưng vì đối phương là vợ của Kiều , nên ông đành gạt lương tâm sang một bên.
Hơn nữa, ông hiểu rõ, chỉ cần còn ở siêu thị một ngày, sóng gió do Trương Lam gây sẽ ngừng nổi lên.
Để giữ yên cho siêu thị, ông bỏ rơi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/toi-thua-huong-gen-troi-cua-bo/chuong-1-bi-bo-roi.html.]
Người mỗi ngày việc chỉ kiếm bảy mươi tệ, còn một nuôi con gái.
Mẹ đành vất vả tìm việc.
, vốn dĩ xã hội đào thải, phụ nữ nội trợ lớn tuổi giờ thêm "tiền án", chuyện thể suôn sẻ chứ?
Vào cái đêm ăn cháo loãng ba ngày liền, gõ cánh cửa tồi tàn của căn nhà trọ chúng .
Mở cửa , là Kiều mặt mày cau , đầy vẻ thiếu kiên nhẫn và cảnh cáo.
Ông mặc bộ vest chỉnh tề, khí chất cao sang ngút trời lạc lõng với nơi .
giọng điệu của ông thì hợp với chốn .
"Chu Vân, Trương Lam cô ghen ghét cô , hãm hại con trai ?"
Dạo gần đây gầy rộc trông thấy, bà bám khung cửa, ngơ ngác bố : " gì?"
Bố ghê tởm liếc bà một cái.
"Ai thừa nhận những chuyện chứ? Chu Vân, cô đúng là một đàn bà lòng độc ác, cảnh cáo cô, nếu con trai mệnh hệ gì, sẽ tha cho cô ."
Ông còn liếc xéo một cái: "Cả Kiều Nghệ nữa."
Kiều nghênh ngang đến, cũng nghênh ngang bỏ .
Con gà trống chiến thắng rời , để cho chúng một bãi lông gà xơ xác.
Mẹ đỏ mặt trốn phòng, tiếng nghẹn ngào giấu .
thấy tiếng đồ vật nặng rơi xuống đất, nhưng hề vang dội.
Tim quặn thắt.
Rõ ràng bà giận đến thế, tủi nhục đến thế, nhưng ngay cả đồ dễ vỡ bà cũng dám đập.
im lặng ngoài cửa, ôm lấy bà.
thể.
thứ cần là một cái ôm.
còn nhỏ, nhiều chuyện sức thể .
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Điều duy nhất thể là: học hành thật giỏi.
Có lẽ ít đứa trẻ bắt đầu nỗ lực học tập từ khi còn học tiểu học, nhưng luôn là đứa chăm chỉ nhất lớp.
Thật lòng mà , thiên phú học tập của tính là cao.
thể liên tục nhất khu, là nhờ tinh thần "chịu thương chịu khó".
Mẹ tan ở công trường về đến nhà, cũng là nửa đêm.
Khi bà ngả lưng xuống giường, vẫn còn đang cặm cụi toán.
Vậy nên, khi nghiệp tiểu học, thi đỗ một trường cấp hai nhất khu vực.
Đồng thời cũng là trường tư thục đắt đỏ nhất.
Đến ngày nhập học, mới , Kiều Tuyết cũng trúng tuyển.
Chỉ là, cách thức trúng tuyển khác biệt.