Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Tôi Và Bông Hoa Cao Lãnh Đi Nằm Vùng - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:38:21

Việc Tư Văn vì thương, do ai mách với Tào Chu.

Sắc mặt Tào Chu khó coi. Ông cho rằng Tư Văn trung thành, chăm chỉ, là phù hợp để kế nhiệm ông nhất, nhưng vấn đề duy nhất là bên cạnh thể ảnh hưởng đến phán đoán và trở thành điểm yếu của .

Vì thế, ông đề nghị đưa theo và giữ bên .

Đây rõ ràng là một cơ hội để tiếp cận và moi tin từ Tào Chu.

điều đến quá trùng hợp, trong đầu thể hiện lên một khả năng:

Tào Chu hề thực sự tin tưởng chúng .

Nếu “Điền Đào” đúng là vợ mà "Hà Vĩ" yêu nhất, đúng như hình ảnh mà chúng xây dựng từ đầu, thì "Hà Vĩ" sẽ đời nào chấp nhận để theo Tào Chu.

nếu chúng là cảnh sát ngầm, thì chắc chắn sẽ bỏ qua cơ hội ngày ngày ở mái nhà của trùm mai thuý.

Một bài kiểm tra đơn giản mà hữu dụng.

là như , nhưng vẫn khó lòng từ chối cơ hội ở bên cạnh Tào Chu.

Tư Văn cho thời gian để nghĩ ngợi, nắm lấy tay , dứt khoát với Tào Chu: “Cô vợ duy nhất trong đời , sẽ đưa cô cho bất kỳ ai, kể cả .”

thừa nhận, Tư Văn tỏ tình nghiêm túc và chuyên chú như , dù chỉ là diễn kịch, tim vẫn thể ngăn nổi mà đập thình thịch.

cũng hiểu rằng câu của Tư Văn chặn đường tiếp cận Tào Chu, sẽ tự bước lên con đường khác.

Ngực trào lên từng cơn sóng chua xót. Khi ngẩng đầu Tư Văn, thoáng thấy nụ hài lòng của Tào Chu.

Một kẻ như ông cả đời cũng thể tưởng tượng rằng sẽ dám mạo hiểm vì khác.

Ông tin tưởng Tư Văn.

Đến thứ ba bắt cóc Tư Văn cứu về, Tào Chu cũng còn hứng thú để “mất tích” một cách bí ẩn nữa.

Đứng giữa vòng vây bảo vệ dày đặc, ông đặt một con d.a.o và một gói hàng mới của xưởng nghiên cứu lên bàn, thản nhiên với Tư Văn rằng, trùm mai thuý, điều quan trọng nhất là sự an của chính . Một “điểm yếu” rõ ràng như , tuyệt đối thể để bên .

Nếu Tư Văn chọn cách dùng d.a.o găm biến thành một món đồ nội thất, một vật trang trí hơn kém, thì việc dùng mai thúy để kiểm soát , giam cầm ở một nơi tối tăm thấy ánh mặt trời, là bước nhượng bộ lớn nhất mà ông thể cho .

“Hà Vĩ” giờ đây còn bốc đồng như . Anh ôm lấy eo , giọng trầm xuống: “ sẽ cân nhắc.”

Kể từ khi “Vĩ gia”, Tư Văn hẳn một biệt thự cho riêng .

trong phòng ngủ lúc bật đèn, chỉ ánh trăng mờ mờ chiếu lên gương mặt kiên nghị của .

bước , nắm tay , tươi như hoa: “Chúng từng dù c.h.ế.t cũng đụng mai thuý, nhưng đó chỉ là câu đùa thôi. Có gì quan trọng hơn mạng sống ?”

Tư Văn trả lời, liền chằm chằm.

Yết hầu của in một bóng mờ nhạt, còn phía là đôi môi tái nhợt.

Không hiểu vì , nhón chân, nhẹ nhàng đặt lên đó một nụ hôn.

Bàn tay đặt lên eo , đôi môi mấp máy, như bừng tỉnh, lập tức khép chặt môi .

Tư Văn cúi : “Ở đây ai khác, cô cần …”

nhạt: “Nghe loại mai thuý mạnh lắm, khi dùng sẽ lúc nào cũng mơ mơ màng màng, cả ngày ngơ ngác. tranh thủ khi còn tỉnh táo, hôn trai một cái, ?”

Câu của dứt, sắc mặt Tư Văn càng thêm khó coi.

"Tư Văn… , là Tư Đội,...", vội đổi cách xưng hô, nghiêm túc: “Anh rõ sự nguy hại của mai thuý như thế nào, cả đều hiểu. Nếu sớm Tào Chu tin tưởng , quốc gia thể cứu hàng trăm, hàng nghìn gia đình thoát khỏi nỗi đau hủy hoại. Chỉ cần dùng mai thuý một chút thôi, chúng chẳng mất một mạng nào, chẳng là quá lời ?”

Hơi thở của Tư Văn trở nên nặng nề, đôi mắt như sóng ngầm cuộn trào.

lọt lời của . đưa cánh tay trắng ngần ánh trăng mặt , : “Anh tĩnh mạch ở đấy…”

“Ưm…”

Lời còn dứt, môi bất ngờ chặn . Nụ hôn của mang theo sự chiếm hữu mạnh mẽ và cho phép phản kháng. bất ngờ, chỉ thể hổn hển thở dốc. Trái tim đập mạnh, một phần vì nụ hôn , một phần vì suy nghĩ:

"Không hổ là Đội trưởng Tư, hôn qua một , thứ 2 giỏi như !"

“Rắc!”

Còn kịp tận hưởng, cánh tay của đột nhiên đau nhói.

“Rắc!”

còn kịp phản ứng, cánh tay trái cũng bẻ trật khớp.

lảo đảo lùi về hai bước, cánh tay mềm nhũn như sợi mì treo lủng lẳng.

?

Mẹ nó!

Mỹ nam kế! Trúng mỹ nam kế !

nghiến răng nghiến lợi mắng:“Tư Văn! Anh giỏi lắm!”

Tư Văn đáp, đôi môi mím chặt, ánh mắt đầy vẻ hối : “Xin .”

Nói xong, ôm lấy , nhẹ nhàng đặt xuống giường, thẳng tay tháo khớp cả hai chân của .

: “…”

Từ biệt thự lớn, chuyển đến tầng hầm lòng đất, nơi đó hề thấy ánh mặt trời.

Tư Văn ngày nào cũng đến hai . Lần đầu tiên tới, đầy vết thương.

cố ý châm chọc: “Không lời ông chủ Tào nên đánh đấy ?”

Anh đáp, chỉ lặng lẽ đỡ dậy, lấy cơm nóng từ trong túi , từng muỗng một đút cho ăn. Mỗi khi lỡ động đến vết thương, chỉ nhăn mặt tiếp tục.

đoán đúng , nên giở trò trêu chọc: “Hay chỉnh tay cho , để băng bó cho ?”

Tư Văn liếc một cái, lạnh nhạt : “Hôm nay nối tay cô, ngày mai cô sẽ chạy đến chỗ Tào Chu, yêu cầu ông tiêm thuốc cho cô.”

Hừ.

Người đàn ông đúng là quá thông minh, khiến giận phục.

Trong căn phòng ánh sáng, ngày và đêm như hòa một. Mỗi ngày, đều ngừng tìm cách trêu chọc và mắng nhiếc Tư Văn để giải tỏa.

Tào Chu cũng đến hai . Mỗi ông đến, giả vờ sợ hãi, co rúm một góc phòng như một kẻ yếu đuối.

Tào Chu hài lòng. Ông nghĩ rằng với tình trạng , chẳng mấy chốc sẽ Tư Văn vứt bỏ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/toi-va-bong-hoa-cao-lanh-di-nam-vung/chuong-4.html.]

thì cảm thấy bất lực. Vì mỗi ngày Tư Văn đến đây càng lâu hơn, cứ như đang sắp xếp kế hoạch gì đó.

hỏi, nhưng chịu .

Anh chỉ cho , vì tỏ lời”, nên Tào Chu càng thêm tin tưởng. Và cũng nghĩ một cách hơn.

Anh còn , nhiệm vụ của chúng sắp thành .

kinh ngạc. Dù đếm ngày tháng, nhưng mới chỉ đây cùng lắm cũng chỉ một tháng mà thôi. Tào Chu thể nhanh chóng giao thứ cho Tư Văn như ?

Tư Văn vuốt nhẹ khuôn mặt , ánh mắt mang theo sự lạnh lùng của “Tư Văn” và nét cứng rắn của “Hà Vĩ”. “Rất nhanh thôi.”

nhanh.

Hôm đó biệt thự náo nhiệt hơn bao giờ hết. Trong tầng hầm, đang ngủ ngon thì tiếng s.ú.n.g lầu nổ vang như pháo Tết, tỉnh giấc.

vội vàng dậy, lòng như lửa đốt.

Tư Văn…

Hừm…

chỉ là sốt ruột xem náo nhiệt thôi.

Không lâu , tiếng s.ú.n.g dần im bặt, tim như treo lơ lửng trong cổ họng.

Ổ khóa tầng hầm mở từ bên ngoài. Cục trưởng “ai da” một tiếng, nước mắt lưng tròng, gọi bốn đồng nghiệp đưa lên cáng và khiêng ngoài.

Trên đường , hỏi ông đủ thứ.

Lúc mới , trận đấu s.ú.n.g kinh thiên động địa lầu là vì Tư Văn liên kết với cảnh sát để lật đổ Tào Chu.

Vào lúc đó, Tào Chu tin tưởng Tư Văn, nên khi Tư Văn mời ông xuống tầng hầm thăm , ông hề cảnh giác, cũng chẳng ngờ rằng Tư Văn sẽ bất ngờ phản bội.

xong thì ngây : “Nếu, nếu lỡ như thất bại thì ?”

Cục trưởng thở dài: “Ban đầu đồng ý , nhưng Tiểu Tư nếu cho phép thì sẽ cùng đàn em của liều mạng tới.”

Phía , Tư Văn đang dìu . cáng nghiêng đầu , chỉ thấy phần eo của trúng đạn, vết m.á.u đỏ thẫm loang rộng chiếc áo sơ mi trắng. Thấy qua, nhạt, nhẹ bẫng: “Cảnh sát Viên, chúc mừng cô, nhiệm vụ thành .”

lúc , *thê thỉ* của Tào Chu đưa ngang qua.

như bừng tỉnh khỏi giấc mộng.

Nhiệm vụ thành

cần dính mai thuý, sống trong lo sợ mỗi ngày, cũng còn gánh vai nỗi lo cho hàng vạn gia đình nữa.

Ngày hôm đó đúng dịp Quốc Khánh. Pháo hoa bùng lên rực rỡ đỉnh núi, đến mê hồn.

cáng, nước mắt ngừng rơi.

Sau nghĩ , khi đó thật mất mặt.

Tay còn nối , nước mắt còn nhờ y tá lau hộ.

Việc trật khớp vấn đề lớn. Dù cục trưởng lo các đồng nghiệp tay nghề , cố tình mời lão trung y đến nối xương cho , nhưng chỉ cần nghỉ ngơi một ngày là hoạt bát như thường.

Tư Văn đạn b.ắ.n trúng, xuyên thận, còn gãy một chân, thảm đến đáng thương, viện cả tháng trời.

ngày nào cũng đến thăm hai .

Lần đầu đến, cố ý mang một bó hoa cúc vàng.

Anh giận, tự đuối lý nên giải thích: “Lúc đó nghĩ rằng Tào Chu dẫn theo nhiều bảo tiêu đến , nên mới b.ắ.n trúng.”

chỉ đáp bằng một tiếng “Haha.” khô khốc.

còn cố ý dặn cho ai mang cơm cho . Mỗi đến thăm, tự tay cầm bát cơm, từng thìa từng thìa đút cho ăn.

Vừa đút cơm lẩm bẩm: “Tiểu tử xong đời nhé, rơi tay hehe.”

Cục trưởng cũng ghé qua hai , hỏi dưỡng thương thế nào, khỏe .

trừng mắt .

Anh thế nào nữa, chỉ thể gật đầu đáp : “ khỏe lắm, hồi phục nhanh.”

Cục trưởng vui mừng, khen chăm sóc , rằng với tình trạng , Tư Văn chẳng mấy chốc sẽ xuất viện.

Tư Văn còn cách nào, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Thương gân động cốt mất cả trăm ngày.”

Ngày Tư Văn xuất viện, chúng cục tuyên dương.

Huy chương công trạng đeo lên ngực, cũng là lúc nhiệm vụ chính thức khép .

Tào Chu chết, đế chế mai thuý của trong một đêm sụp đổ . Tàn dư còn cũng Tư Văn chỉ điểm, lùng bắt sạch sẽ.

Cục trưởng gọi chúng văn phòng, híp mắt : “Một năm , để tránh Tào Chu nghi ngờ, nhờ cục dân chính đăng ký kết hôn cho hai . Bây giờ nhiệm vụ kết thúc , hai đừng quên hủy bỏ.”

Một năm nay chúng cùng trải qua quá nhiều chuyện.

Khi ngang qua quốc huy ở cửa cảnh cục, và Tư Văn bước bên ngoài, sóng vai cùng . nhún vai, hỏi : “Một năm còn chê , nhiệm vụ cùng . Bây giờ thì , cũng tệ nhỉ?”

Tư Văn khựng một chút: “Không .”

Hửm?

Anh nghiêm túc giải thích: “Hồi đó cục trưởng đưa cho một danh sách. ấn tượng gì với những còn , cũng… quen họ. Trong đó, ai nhiệm vụ cũng như thôi.”

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

sững .

nghĩ bao nhiêu lý do, nhưng từng nghĩ rằng chọn nhiệm vụ cùng là để bảo vệ .

Anh sợ rằng sẽ gặp chuyện may trong nhiệm vụ , cùng một trở .

hít sâu một , : “Đi thôi, đến cục dân chính.”

Tư Văn đột nhiên phắt , vẻ mặt khó đoán. Dù lời nào, nhưng khí thế tỏ rõ sự phản đối. Một lúc lâu , mới khó khăn thỏa hiệp.

, mỉm thỏa mãn, còn kịp mở miệng, tiếp: “Cục dân chính… , bên cạnh Cục dân chính một nhà hàng Tây.”

lấy tờ giấy chứng nhận kết hôn trong túi , chỉ ngày đó, thời gian tròn một năm, nheo mắt : “Nhìn cái gì , kỷ niệm ngày cưới đó.”

Lần Tư Văn đáp nhanh, nắm lấy tay , chỉ một chữ:

“Được.”

Loading...