Tôi và Chồng Cùng Tái Sinh - 2
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:15:57
ngất xỉu trong phòng tắm, bất động nền đất lạnh lẽo, đầu chảy m.á.u đầm đìa cho đến tận sáng hôm .
Khi mở mắt , điều đầu tiên thấy chính là ánh mắt thất vọng của .
Lần khác, khi tái khám trở về, suýt một chậu hoa từ cao rơi xuống đập trúng tòa nhà khu dân cư.
Khi ngẩng đầu lên, kịp thấy bóng dáng lướt qua.
Chính khoảnh khắc đó, tin rằng thật sự chết.
Trong lòng lạnh lẽo, phẫn nộ, càng thêm một nỗi bi thương thể diễn tả thành lời.
dành trọn mười năm thanh xuân, quản vất vả chăm sóc cho đến khi hồi phục, ngay cả lúc khó khăn nhất cũng từng thật sự từ bỏ .
Thế nhưng tại ?
Tại chỉ vì mắc bệnh, mà mức độ nghiêm trọng thậm chí còn bằng những gì từng chịu đựng, chán ghét, căm hận đến mức c.h.ế.t như ?
chết.
vẫn còn sống.
thu dọn đồ đạc, chuẩn rời .
lẽ do cảm xúc quá kích động khiến bệnh tái phát, ngã xuống sàn, run rẩy mò tìm lọ thuốc mang theo bên .
Nhất Phiến Băng Tâm
Và chính lúc , mới phát hiện thuốc của đổi .
Kỷ Khang Niên ở cửa phòng, co giật nền đất.
Trên gương mặt , là biểu cảm phấn khích hề che giấu.
cứ thế tuyệt vọng và đau đớn mà c.h.ế.t .
Còn Kỷ Khang Niên, khi chết, bán căn nhà mà để cho , còn cuỗm hết bộ tiền tiết kiệm của cao chạy xa bay.
Làm thể hận đây?
Cả cuộc đời tươi của kéo xuống vực thẳm.
gần như từ bỏ sự nghiệp, từ bỏ ước mơ, thậm chí đánh đổi cả cuộc sống bình thường chỉ để ở bên .
Vậy mà cuối cùng, thứ nhận chỉ là sự chán ghét, căm hận và ánh mắt lạnh lùng của .
Bỗng nhiên, trong phòng vang lên một tiếng động giòn tan.
lập tức bừng tỉnh, gần như thể chờ đợi thêm mà lao ngay phòng.
Trên giường, đàn ông đang đó với khuôn mặt thể che giấu vẻ hoảng sợ.
Thấy bước , cố tỏ bình tĩnh, miễn cưỡng gọi tên với giọng mơ hồ:
"Diên Diên..."
thẳng mắt , khóe môi thể kiểm soát mà cong lên, nỗi hưng phấn dâng trào đến mức linh hồn cũng run rẩy.
"Kỷ Khang Niên."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/toi-va-chong-cung-tai-sinh/2.html.]
từng bước, từng bước tiến gần.
"Anh cũng về , đúng ?"
"Lí... Lí... Làm thể như ?"
Anh bắt đầu hoảng loạn, sức giả vờ như đây – cái vẻ mặt đầy áy náy và yêu thương để mê hoặc tâm trí .
... cũng giống như khi thoát khỏi cơ thể bệnh tật, trở với thể khỏe mạnh mà kìm sự phấn khích, kích động.
Anh , khi từ cơ thể khỏe mạnh trở về với trạng thái tàn phế, rõ ràng cũng thể che giấu nỗi sợ hãi và hoảng loạn tột cùng.
Huống hồ gì, gián tiếp hại c.h.ế.t .
Giờ đây, khi trọng sinh, nữa rơi tay với dáng vẻ thế , nếu sợ hãi mới là lạ.
" hiểu mà, Kỷ Khang Niên."
nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt , giọng điệu đầy thắc mắc:
"Sao ? Anh sợ cái gì chứ?"
" là vợ đầu ấp má kề của mà, còn sợ điều gì nữa đây?"
Cơ thể run rẩy, ngay cả làn da mặt cũng khẽ co giật, cố gắng điều khiển thể để lùi phía , nhưng bất lực, thể nhúc nhích nổi.
Sự hoảng loạn khiến khuôn mặt đỏ bừng, nỗi sợ trong đôi mắt như sắp trào ngoài.
"Trừ khi chuyện gì với , bằng , sợ hãi đến thế?"
đột ngột cúi sát xuống, ánh mắt khóa chặt đôi mắt .
"Anh chuyện gì với ?"
"Không… , Diên Diên, gì sai cả…"
Anh hoảng loạn cực độ, cố nặn một nụ gượng gạo, vẻ mặt lấy lòng lộ rõ mồn một.
"Thật ?"
nhướng mày, trong ánh mắt cầu xin của , bất ngờ vung tahộ lít mạnh một cái.
"Bốp!"
Tiếng vang giòn giã, như giải tỏa, từng lỗ chân lông cũng dường như mở vì thỏa mãn.
Một bên mặt của Kỷ Khang Niên nhanh chóng sưng đỏ, nổi rõ năm dấu ngón tay in hằn.
Cơn đau khiến nét mặt méo mó, trong mắt lóe lên một tia căm hận, nhưng nhanh đó, giả vờ tỏ đáng thương.
"Diên Diên..."
lạnh lùng , chút do dự, giáng thêm một cái tát nữa.
"Bốp!"
Lần , Kỷ Khang Niên mất kiểm soát.
Anh hoảng loạn, kinh hãi, giận dữ, run bần bật.