Tôi Xuyên Thành Mẹ Chồng Ác Độc Trong Tiểu Thuyết Ngôn Tình - Chương 7
Cập nhật lúc: 2025-07-08 21:47:08
Một đêm mưa nọ, thằng con trời đánh của bất ngờ về, quỳ cổng biệt thự suốt một đêm, đến khi ngất còn lẩm bẩm:
"Mẹ, con sai ."
Lại cúi đầu nhận ?
ngạc nhiên, khi rõ ngọn ngành mới hiểu rằng, cái vỏ "tổng tài bá đạo" của đập nát.
Công ty mới khởi nghiệp lâu, đang chuẩn niêm yết, nhưng sự kiện cầu hôn gây sốc, các nhà đầu tư đều đồng loạt rút vốn. Vất vả mời ảnh đế thì cũng dắt theo mới bỏ trốn.
Công ty sụp đổ thành cái vỏ rỗng, cho dù khúm núm cầu xin những mà đây từng khinh thường, cũng chẳng ai giúp đỡ.
Dù Vương Sở Thiên chút đầu óc kinh doanh, nhưng sự ủng hộ của các nhà đầu tư đa phần cũng chỉ vì nể mặt nhà họ Vương. Cú đòn từ tình yêu lẫn sự nghiệp khiến suy sụp.
Trần Giang về nước, Vương Sở Thiên ốm viện, kịp sắp xếp hành lý nằng nặc đòi đến chăm sóc.
lập tức bật một dấu chấm hỏi to đùng: "???"
"Nó đối xử với con như , con còn yêu nó ?"
Não yêu đương rốt cuộc chữa thế nào đây? Online chờ gấp!
"Ừm..." Trần Giang khẽ "", tay vuốt mái tóc, mắt hiện chút mơ hồ.
"Con thích hơn mười năm, cả cuộc sống gần như xoay quanh ảnh, giờ đột nhiên thích nữa thì đây... Cho con thêm chút thời gian ."
Hết thuốc chữa .
bất lực khoát tay: "Đi , con vui là ."
Tình yêu gì ? Có thơm bằng tiền ?
Trợ lý Vương thấy tức đến phồng má, bèn an ủi: "Trần Giang tiểu thư là trưởng thành, lẽ phu nhân cần lo lắng quá."
Thế là dứt khoát chọn cách mắt thấy tim phiền, nhân dịp tự thưởng cho bản một kỳ nghỉ du lịch khắp nơi. Kết quả lúc về, đúng lúc bắt gặp con bé nắm tay một đàn ông khác, ngẩng cao đầu, rành rọt với Vương Sở Thiên:
"Xin chào, đến để hủy hôn!"
Người đàn ông ngoại quốc đó mái tóc xoăn màu nâu , nụ rạng rỡ với hàm răng trắng đều, đôi mắt xanh lục tựa viên ngọc lục bảo, tên là Jefferson.
Anh lòng Trần Giang từ cái đầu tiên khi gặp cô ở nước ngoài, và khi trò chuyện, cả hai phát hiện hợp . lúc đó Trần Giang vẫn tưởng còn yêu Vương Sở Thiên, nên từ chối lời tỏ tình của .
Jefferson từ bỏ nàng thơ của , một đường đuổi đến tận đây, kiên trì theo đuổi, cuối cùng cũng đạt ước nguyện.
Không ngờ Vương Sở Thiên đồng ý.
"Không ! Trần Giang, em là vị hôn thê của , em thể rời xa !"
Hắn khẩn thiết cô gái rực rỡ như đóa hồng mặt: "Chúng kết hôn , bây giờ mới nhận , hóa yêu là em."
"Không."
Trần Giang điềm tĩnh từ chối, trong đôi mắt trong veo là hình ảnh méo mó của đàn ông mặt.
"Anh yêu em . Chỉ là khi vòng vo một hồi, phát hiện em là nhất, phù hợp nhất với . Anh yêu duy nhất chính là bản ."
Sau khi gặp Jefferson, cô mới nhận , hóa yêu và yêu dễ phân biệt đến .
Chỉ là bên cạnh mắt ngấn nước cảm thán: cái não yêu đương rốt cuộc cũng tỉnh !
...
Sau khi bố ruột của Trần Giang liên lạc với , họ lập tức đáp chuyến bay đến ngay trong ngày. Cả hai đều là giáo sư tại một trường đại học danh tiếng, theo họ còn một bóng dáng cực kỳ quen mắt.
"Ảnh đế Lục?" nghi hoặc hỏi, "Anh đến đây là...?"
Mẹ ruột của Giang Giang cũng họ Lục, chẳng lẽ trùng hợp đến thế?
Quất Tử
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/toi-xuyen-thanh-me-chong-ac-doc-trong-tieu-thuyet-ngon-tinh/chuong-7.html.]
Anh khẽ đỡ lấy hai vị giáo sư, nhẹ gật đầu với : "Nghe ở đây tin tức về em gái , đến cùng bố để xác nhận."
Nói một cách đơn giản, Lục Duẫn sợ bố lừa. Dù thì ngần năm nay, mỗi manh mối, họ đều vội vàng chạy tới trong hy vọng, thất vọng trở về.
Trong lòng bỗng dâng lên một cảm xúc kỳ lạ.
Lát nữa hỏi Giang Giang mới , cảm giác fan gặp idol nhưng idol thành trai ruột thì sẽ như thế nào?
đưa cho họ một bản xét nghiệm ADN.
"Con gái ?"
Xác nhận là thật, ánh mắt của bà Lục rưng rưng, sốt ruột quanh tìm bóng dáng cô gái trẻ. Trần Giang đang trốn tấm rèm, dám bước , mãi đến khi kéo ngoài.
"Đây nè."
Nhìn gương mặt giống hệt bản lúc trẻ, bà Lục kìm nổi nước mắt, lao đến ôm chặt lấy con bé bật nức nở, ba Lục cũng đỏ hoe mắt.
Hóa tính của Giang Giang là di truyền từ ba .
Lục Duẫn nhíu mày, nghiêng đầu hỏi : " từng gặp cô đúng ?"
" ." tít mắt gật đầu, "Cô là một trong những quản lý fanclub của đấy."
Lục Duẫn: "..."
Sau khi hết nước mắt với bố , Trần Giang ngẩng đầu lên mới phát hiện còn một trai.
Lục Duẫn: "Hi~"
Con bé lập tức trợn tròn mắt, suýt nữa thì ngất lịm.
"Chắc là ảo giác mất ..."
vỗ vỗ mặt: "Tỉnh , thật đấy."
Hai vị giáo sư trấn tĩnh cảm xúc, kể nguyên nhân năm xưa con gái thất lạc.
Lục Duẫn hơn Trần Giang gần mười tuổi, khi mang thai Trần Giang thì Lục lớn tuổi, cha Lục đang bận nghiên cứu nên ít khi mặt ở nhà.
Một sinh viên của ông ôm dã tâm ăn cắp thành quả nghiên cứu, phát hiện thì nổi giận, lén lút bệnh viện bắt cóc đứa trẻ.
bắt nhầm Bạch Liên Liên, còn Giang Giang vô tình đưa tới nhà họ Trần.
Mọi chuyện đến đây tưởng chừng kết thúc, nghĩ rằng khi thoát khỏi cốt truyện thì cuộc sống thể bình yên trở .
Dù thỉnh thoảng đứa con trời đánh vẫn sẽ dùng ánh mắt lạnh tanh , lẩm bẩm:
"Mẹ, dạo đổi nhiều quá."
Mãi đến hôm Giang Giang chuẩn đính hôn với Jefferson, một chiếc xe tải lớn lao thẳng đến từ phía đối diện, hề phanh .
" chẳng còn gì nữa cả, tất cả c.h.ế.t cùng !"
thấy khuôn mặt dữ tợn của Vương Sở Thiên phía kính xe, còn kịp phản ứng gì, nhào sang ghế phụ, ôm chặt lấy Trần Giang.
Cũng giống như đây, con bé từng bảo vệ như thế.
Máu ấm nóng nhòe đôi mắt , lờ mờ thấy tiếng còi xe cứu thương và tiếng quanh .
"Dì Vương, dì đừng ngủ... sắp đến bệnh viện ..."
Đừng , sẽ nữa ...
Giang Giang yêu, con sống thật hạnh phúc nhé...
đưa tay định an ủi con bé, nhưng cuối cùng bất lực rơi xuống.