Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com
Tính năng COMING SOON: Phòng Chat Thế Giới

Tổng Tài hay Mèo Con - -- Chương 17 --

Cập nhật lúc: 2025-07-22 21:43:11

Nói chuồn về phòng .

Ai ngờ rửa bát xong, cũng lù lù .

“Sao em chọn phòng ?” Anh quanh phòng, mày nhíu .

“Em ở một , thích gian nhỏ nhỏ thôi.”

Cảm giác an cực kỳ.

“Một ?” Anh khẽ hừ một tiếng tỏ vẻ bất mãn, “Thế ngủ ?”

“Anh thích ngủ thì ngủ…” Nói xong thấy giọng gắt, liền chữa , “Phòng ngủ chính bên kìa, ga giường vỏ chăn em , ngủ luôn đó.”

đoán là cũng mệt , nào gặp cũng thấy quầng thâm mắt đậm hơn.

Anh liếc về phía phòng ngủ chính, nhưng cuối cùng xuống mép giường .

“Chen chúc tí.” Anh nhẹ bẫng, còn thì giật căng thẳng.

“Chật lắm, qua bên ngủ .”

Giường mét rưỡi, cao mét tám tám, sợ đủ chỗ cho .

Anh gì, cởi áo khoác ngoài, lên giường, tủm tỉm.

“Em sợ gì thế?”

tuanh1

sợ á? sợ cái gì chứ!” gắt um lên.

Cũng chả sợ cái gì nữa.

Sáu năm yêu , chúng cũng mới chỉ dừng ở nắm tay, hôn môi, còn bước tiến triển thực chất nào thì chia tay .

Lần họp lớp hôm nọ, uống chút rượu, đèn đóm tù mù, trong một phút bốc đồng, cứ thế bất chấp tất cả mà lao .

Còn ban ngày ban mặt thế , thật sự là… cũng thấy ngượng nghịu.

“Lát nữa em về quê với bố.” Ngay khoảnh khắc lật chăn lên, buột miệng trong căng thẳng.

Anh khựng một chút. “Lúc nào?”

“5 giờ chiều.”

Anh giơ tay lên chiếc đồng hồ cơ cổ tay, “Thế thì vẫn kịp chán, giờ mới 2 giờ.”

Kịp chán? Da đầu bắt đầu tê rần.

“Em ngủ hai tiếng , lát gọi.” Anh xuống cạnh , đắp chăn cho .

“Ồ, thế còn ?”

“Anh ,” tiện tay vớ lấy một cuốn sách y học, “ sách một lát.”

Đọc sách? Anh chỉ sách thôi á?

nghĩ nhiều .

kéo chăn lên, chỉ hận thể chui tọt cả trong.

“Hay là em gì đó?” Anh khẽ bên ngoài lớp chăn.

“Không , em ngủ đây, đừng chuyện với em nữa.” úp mặt gối.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tong-tai-hay-meo-con/chuong-17.html.]

“Ừm, ngủ dậy về cùng hai bố con. Ngủ .” Giọng bỗng trở nên dịu dàng.

dằn vặt mấy phút, đầu óc bắt đầu mơ màng, cơn buồn ngủ ập đến, nhắm mắt .

Trong cơn mơ màng, ai đó hôn lên trán , khẽ thở dài, “Mới ba tháng, vẫn định lắm.”

cố nghĩ xem ai đang , nhưng kịp nghĩ thì ngủ .

Lúc tỉnh dậy, bên cạnh còn ai.

phòng khách, thấy sàn lót mấy tấm thảm xốp ghép hình. Nhìn theo hướng đó, thấy đang chân trần, xổm đất, tỉ mẩn ghép từng miếng một. Ánh nắng buổi chiều rọi lên , khiến chút ngẩn ngơ.

Thời gian như thể ngược về tám, chín năm .

Hồi đó học năm nhất, vì chuyện của em gái mà cãi một trận to với gia đình.

“Con là do sinh, giờ nó nông nỗi , thì ích gì, tại sinh nó ?” gào lên với qua điện thoại.

“Mẹ cũng tại nữa, lúc mới sinh , nó đáng yêu bao, động kinh chứ?” Mẹ ở đầu dây bên nức nở.

“Mẹ hỏi con , con thì thế nào? Con mới 19 tuổi, con !” bên sân bóng rổ, gọi điện .

“Bác sĩ chữa , cả đời nó sẽ như . Giai Giai , hối hận , thật sự hối hận , nên học đòi sinh con thứ hai, bác sĩ em con sống quá 20 tuổi .”

“Hối hận? Muộn !” cúp máy.

Ngồi một ở đó, lòng sốt ruột tức giận.

Cuộc đời đúng là tuyệt vọng.

vẫn nhớ, lúc Trần Ngọc Cương mới chào đời, ghét nó, chỉ bóp c.h.ế.t nó.

Thế nhưng nó bé tí tẹo, cứ mỗi định véo nó là nó toe toét với .

Miệng thì chửi nó, “Đồ ngốc.”

con bé ngốc cứ thấy , đôi tay nhỏ mũm mĩm của nó cứ nắm lấy buông, trái tim dù sắt đá đến cũng địch nổi một đứa trẻ sơ sinh mấy tháng tuổi.

Miệng thì ghét nó, nhưng lưng luôn chọc cho nó , luôn lén hái đủ thứ hoa nhỏ xinh cho nó, thấy thứ gì cũng nghĩ mang về cho nó.

ghét nó cướp tình yêu của bố , nhưng cũng nghĩ bụng, đợi nó lớn lên sẽ cùng nó cạnh tranh công bằng.

, nó là một đứa ngốc thật sự, , nó sống quá 20 tuổi.

Buổi chiều hôm đó, lâu, lâu bên sân bóng rổ, nghĩ mãi thông nổi phận .

Rồi ngẩng đầu lên, và thấy Cố Tiêu, lúc đó vẫn quen .

Anh và mấy bạn sinh viên y khoa trông như từ phòng thí nghiệm , ngang qua sân bóng.

Họ để ý đến .

Đi đến một chỗ, Cố Tiêu dừng bước, xổm xuống.

Ngay đó, mấy sinh viên y khoa khác cũng xúm .

một lúc lâu mới nhận họ đang hô hấp nhân tạo cho một chú chim non rơi từ cây xuống.

tò mò, thấy buồn .

Con chim đó rơi xuống bao lâu , chẳng lẽ họ còn thể cải tử sinh cho nó ?

Kết quả là, một tràng reo hò vang lên từ phía đó.

thấy chú chim đất loạng choạng dậy, nó một lúc lâu, đột nhiên vỗ cánh, bay mất.

Loading...