Tổng Tài hay Mèo Con - -- Chương 6 --
Cập nhật lúc: 2025-07-22 21:42:57
: Hả?! Là chị họ của á?
Thế thì thần kinh , chị họ sinh con, đăng cái status đó cái quái gì?
Lúc mới nhận gây một vụ hiểu lầm to tổ chảng.
Chả trách nãy tức giận như thế.
hiểu lầm thì hiểu lầm, việc thích , đứa bé , cũng là thật.
bình tĩnh vài giây, thở dài một : “Hết cách , bố của đứa bé cần nó.”
Vừa dứt lời, Cố Tiêu lù lù xuất hiện mặt .
“Em đây một lát.”
Toàn giật nảy một cái.
Sao là ?
Lại là câu ?
Bác sĩ Lưu cũng cạn lời, chúng với ánh mắt đầy nghi hoặc.
đau đầu, đành theo ngoài.
“Lại nữa đây? Bác sĩ Cố đại nhân…” Lúc đang rối như tơ vò vì chuyện đứa bé, thật sự đôi co với nữa.
“Anh bận như , thể đừng kiếm chuyện với nữa …”
“Tối hôm đó... ý em là và em, xảy chuyện gì ?” Đôi mắt dán chặt .
“Tối nào cơ?” giả ngu.
“Họp – lớp.” Anh nghiến răng nghiến lợi .
“Anh tự gì, ?”
Tối hôm đó gọi tên ít, giờ mất trí nhớ cơ đấy.
“ tưởng... là mơ.” Anh im bặt, thêm lời nào.
“Mơ á?” tức c.h.ế.t .
Lúc cần ‘ tay’ thì dứt khoát lắm, giờ giả vờ mơ với ?
Một lúc lâu , lên tiếng: “Đứa bé là của ?”
“Chứ còn nữa?”
“Trần Giai, em đừng lừa !” Anh nhíu mày .
“ lừa ?” bật . “Mấy ngày đó, ngoài thì ai khác.”
Thực thì giờ vẫn luôn ai khác, nhưng sợ sẽ khiến vẻ như quên .
“Nói , em giải quyết thế nào?” Anh thở dài.
Cái gì gọi là giải quyết thế nào?
Quân tử chấp nhất chuyện mắt, lười tranh luận với .
“Đi đăng ký kết hôn với . Đứa bé cần giấy chứng sinh. Mỗi tháng chu cấp cho 3000 tệ, một nuôi nổi con.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tong-tai-hay-meo-con/chuong-6.html.]
Yêu cầu của đơn giản.
tuanh1
Anh cứ chằm chằm gì.
Bị đến mức thấy mất tự nhiên.
Thấy mãi gì, càng lúc càng chột .
“Nếu thấy 3000 nhiều quá, thì 2500 cũng .” thăm dò.
“Trần Giai…” Giọng trầm xuống đáng sợ. “Hôn nhân trò đùa.”
gì.
Anh vẫn kết hôn với ư?
Giằng co vài giây, thấy thật tự rước lấy mất mặt, bèn cắn môi bỏ ...
“Cuối tuần, sắp xếp thời gian .” Anh gọi , như thể đưa một quyết định khó khăn lắm.
“Làm gì?”
“Đến nhà em.”
ngẩn một lúc, khi hồn thì giả vờ thờ ơ đáp một tiếng: “Ồ.”
Quay về phòng khám, xong thủ tục, bác sĩ Lưu vẫn nhiệt tình với như cũ, còn kéo hỏi chuyện về Cố Tiêu.
kỹ cô .
Mặt hạt dưa, da trắng nõn, đôi tay là của một nàng công chúa nuông chiều từ bé, tính cách vui vẻ cởi mở.
Nếu là đàn ông, cũng sẽ thích cô .
Một cô gái như theo đuổi Cố Tiêu, chút hoang mang.
hình như chẳng tư cách gì.
Cố Tiêu cuối tuần đến nhà , ý là kết hôn với , đúng ?
Khám xong, cầm cuốn sổ , lúc ngang qua khoa cấp cứu thì thấy Cố Tiêu .
ủ rũ bến xe buýt, thì tin nhắn của tới.
“Em về ?”
“Ừ.”
“Tối gọi cho em.”
“Tùy .”
xe buýt, tin nhắn, rõ ràng thương lượng xong một chuyện đại sự của đời , mà chẳng vui nổi chút nào.
Tối đến, cũng coi như giữ lời, gọi điện cho .
con nhạt nhẽo lạnh lùng.
Mỗi chuyện, cũng chỉ loanh quanh mấy câu hỏi kiểu như “Hôm nay nôn ”, “Nôn mấy ”, “Ăn gì ”, quan tâm khó chịu .
cũng trả lời một cách máy móc.
Chỉ cần trả lời lệ một chút, là vui: “Trần Giai, em thể đừng cà lơ phất phơ như thế mãi ?”