Tổng Tài hay Mèo Con - -- Chương 8 --
Cập nhật lúc: 2025-07-22 21:43:00
"Này Tiểu Trần, lúc nãy con con mới thai 12 tuần đúng ?"
"Ừm."
"Bác thấy con gầy quá, còn Cố Tiêu mấy chỉ khám thai của con đây lắm. Sinh con là chuyện trọng đại, mà mới 12 tuần thế , cũng chắc định ."
Bà bẻ lái nhanh quá, mặt sa sầm .
"Chuyện cưới xin cũng cần vội, đang dịch bệnh mà, thứ cứ đơn giản thôi. Còn giấy tờ đăng ký kết hôn , đợi hết dịch cũng , vội..."
đương nhiên hiểu ý bà là gì, chỉ cúi đầu tiếng nào.
Thật , Cố Tiêu thế là nể mặt nhà lắm .
Mẹ nhà là thẳng luôn: "Nhà mày đứa ngốc, ai mà dám cưới mày! Thằng nào cưới mày, thằng đó gánh cái của nợ cả đời."
"Thôi , đừng nữa." Cố Tiêu, nãy giờ vẫn im lặng, đột nhiên cắt ngang lời .
Mặt cứng đờ, thêm lời nào.
"Trần Giai, lên phòng em xem một chút ?"
Cố Tiêu đột nhiên đề nghị lên phòng , như trút gánh nặng, cảnh tượng đúng là ngột ngạt đến c.h.ế.t .
Nhà là nhà tự xây ở quê, hai tầng.
dẫn lên lầu hai.
Anh lẳng lặng theo .
Anh càng gì, lòng càng thấy bất an.
Đến phòng , cầm mấy món đồ chơi hồi nhỏ của lên nghịch, cả toát một áp suất cực thấp. "Em gì với ?"
"Nói gì cơ?" thấp thỏm xuống mép giường.
"Gì cũng , em gì thì ." Hoàn thể cảm xúc của lúc .
tài nào đoán , cái cảm giác chờ phán xét thật khó chịu.
"Anh thấy hết cả , còn em gì nữa?" lẩm bẩm.
Anh đột ngột đầu , từ cao xuống với vẻ mặt nghiêm túc, "Anh chính miệng em ."
Anh ngừng một chút, , "Nói , tại em quen ba từ lâu mà giả vờ .
"Nói , tại em chọn .
"Nói , tại em quyết định giữ đứa bé ."
...
Đầu óc trống rỗng những lời , thốt chữ nào.
nhớ chuyện chia tay sáu năm về .
Lúc đó, em gái ở nhà lên cơn bệnh, ba đến bệnh viện canh mấy ngày trời mới xin một khám chuyên gia.
và hợp sức đưa em gái đến bệnh viện.
"Tình hình của cô bé khá nghiêm trọng, khó chữa dứt điểm, chỉ thể dùng thuốc để kiểm soát thôi."
" với tần suất phát bệnh như gia đình , nhà luôn để mắt đến cháu."
Vị chuyên gia lớn tuổi , lúc đó đang sợ đến ngây bên cạnh, "Cháu là chị gái ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tong-tai-hay-meo-con/chuong-8.html.]
gì.
"Ừm." Ông gì thêm.
Sau đó, lúc đóng viện phí cầm hóa đơn phòng khám, tình cờ bác sĩ trợ lý chuyện với ông.
"Haiz, cô chị cũng thật khổ, bố mất chắc một chăm em gái, cảnh thế thì ai dám cưới chứ."
"Đừng bàn tán chuyện của khác nữa." Vị chuyên gia thở dài, ngắt lời .
Vị chuyên gia lớn tuổi đó ai khác, mà chính là ba của Cố Tiêu, Cố Minh Sinh.
Cố Tiêu kể từ lâu, ba ở bệnh viện , khoa thần kinh, tên cũng khớp luôn.
Hôm đó về nhà, suy nghĩ lâu, cuối cùng vẫn nhắn tin cho Cố Tiêu.
"Chúng chia tay ."
"Em giở trò gì nữa ?"
"Không giở trò."
"Nghĩ kỹ ?"
"Ừm."
Anh trả lời, xem như là ngầm đồng ý.
Hai chúng ăn ý đến mức một ai tìm đối phương thêm nào nữa.
Năm đó còn trẻ, vì tự ti, cũng vì chút lòng tự trọng le lói nơi đáy lòng, là lời chia tay.
Kết quả là 6 năm , phận vẫn sắp đặt cho và giày vò thêm một nữa.
Lúc Cố Tiêu chất vấn, trả lời, chỉ nghịch điện thoại.
Chắc là vì đợi câu trả lời của , mất kiên nhẫn, thất vọng rời .
Khi tiếng xe nhà nổ máy, màn hình điện thoại của nhòe .
Nước mắt rơi màn hình, quẹt thế nào cũng , tức giận ném điện thoại sang một bên.
Một buổi bàn chuyện cưới xin kết thúc trong vui, khí trong nhà lạnh đến tột cùng.
"Bọn họ việc nên về ." Ba phòng , coi như là truyền lời.
Ba đang an ủi .
chứ.
Người sáng mắt nào mà chẳng xảy chuyện gì.
tuanh1
"Ý của thằng Cố là ngày mai đăng ký kết hôn." Ba .
"Ồ."
bất ngờ, nghĩ sẽ thẳng, và sẽ bao giờ cưới nữa.
"Còn đám cưới... nó bảo là tổ chức."
"Được thôi."
"Về nhà cửa, nó mua một căn gần bệnh viện của thằng Cố, hai đứa cưới xong thể dọn qua đó ở. Có xa chỗ con ?"