Tống Thanh Thương - 2
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:13:56
02
Đây chính là phu quân mà si mê ngưỡng mộ suốt hơn mười năm ?
Vì , cam tâm gả cho thê tử.
Vậy mà chỉ luôn đối với bằng tình ý giả dối, thậm chí còn vắt kiệt chút giá trị cuối cùng của , đó đẩy chỗ chết.
Ta trở về phủ bằng cách nào.
Thân thể tê dại, khép cửa phòng, khóa trái , trong lòng chỉ còn một trống rỗng lạnh lẽo.
Khóe mắt chợt liếc qua tập sách đặt bên mép bàn trang điểm.
Ánh mắt bỗng khựng .
《Xoa Đầu Phượng》, quyển sách đang thịnh hành nhất trong kinh thành gần đây.
Câu chuyện kể về một nữ tử đáng thương lừa gạt phản bội, khi trọng sinh liền tàn nhẫn trả thù, đại sát tứ phương, hung hăng trừng trị tra nam kiếp , cuối cùng tìm lang quân như ý, sống bên ân ái trọn đời.
Hễ yến hội nào, đám phụ nhân trong kinh đều sẽ bàn tán về tình tiết trong quyển sách .
Ánh mắt dán chặt lấy quyển sách, tim đập thình thịch dữ dội.
Thật sự trọng sinh ?
Thật sự thể cho cơ hội sống một nữa ?
Nếu thể kiếp , nhất định sẽ tránh xa tên cầm thú Triệu Sơ Ngôn.
Nhất định sẽ cứu lấy đứa con ruột thịt của !
Thần sắc dần trở nên điên cuồng, bàn tay run rẩy rút trâm cài đầu xuống.
Mũi trâm sắc nhọn đ.â.m làn da nơi cổ, cơn đau nhói như thiêu đốt lan tỏa khắp cơ thể.
Ngay khoảnh khắc hạ quyết tâm dùng sức xuyên qua cổ họng, bên ngoài bỗng vang lên giọng lo lắng của tỳ nữ Ảnh Hương:
“Phu nhân! Thiếu gia đập vỡ hộp cơm mang .”
“Thiếu gia hai ngày ăn uống, vẫn luôn nhốt trong từ đường.”
“Lão phu nhân sai nô tỳ đến thỉnh phu nhân nghĩ cách khuyên nhủ thiếu gia…”
“Vãn Đông, ngươi chắn cửa? Mau cho !”
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Chiếc trâm tay khựng trong khoảnh khắc.
Con trai ngoan của chẳng chạy gặp mẫu ruột thịt của ?
Cớ gì ăn uống?
Khóe miệng chậm rãi nhếch lên, lộ một nụ giễu cợt.
Đến tận lúc sắp chết, mới nhận một sự thật nực .
Ngay cả tỳ nữ của cũng phản bội .
Tất cả trong phủ đều liên thủ, xem như kẻ ngốc, dối lừa hết đến khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tong-thanh-thuong/2.html.]
“Hắn tuyệt thực thì cứ để tuyệt thực .”
Ta lạnh nhạt cất lời.
Vãn Đông dường như điều gì đó bất thường trong giọng điệu của , vội vàng đuổi Ảnh Hương , đó hoảng hốt đẩy cửa xông .
Vừa trông thấy cây trâm đang kề sát nơi cổ , nàng liền kinh hô một tiếng, nhào tới định giật lấy cây trâm.
“Tiểu thư!”
Nàng lóc quỳ rạp mặt đất:
“Nô tỳ trong lòng tiểu thư đau khổ, nhưng ngàn vạn thể chuyện dại dột!
Người còn nhớ Chương phu nhân ? Bà mới tự tận đầy mười ngày, mà Trương lão gia toan tính lập ả hồ ly tinh chính thất !”
(章: Chương, 張: Trương – Hai vợ chồng khác họ nhé.)
Ta sững sờ:
“Lập chính thất?”
Chương thị là bạn thiết của khi xuất giá.
Sau , nàng lòng một thương nhân, thậm chí ngại đoạn tuyệt với gia tộc để gả cho .
Nào ngờ, khi thành bao lâu, bản tính tên thương nhân liền bộc lộ.
Ngày ngày lui tới thanh lâu, thậm chí còn ngang nhiên đón một kỹ nữ về phủ, sủng diệt thê, còn nâng ả lên bình thê.
Chương thị nhẫn nhục nổi, cuối cùng đành nuốt vàng tự tận.
Thật ngờ, nàng mới c.h.ế.t mấy ngày, mà tên thương nhân vội vã lập ả kỹ nữ chính thất.
“ !”
Vãn Đông cắn răng, trong giọng tràn đầy căm phẫn:
“Chỉ đáng thương cho hai đứa con thơ dại mà Chương phu nhân để .
“Giờ đây, chúng sống sự ức h.i.ế.p của ả hồ ly tinh , ngày ngày chịu khổ.”
Lời của Vãn Đông như sấm sét giữa trời quang, đánh thẳng đầu óc , khiến tỉnh ngộ trong khoảnh khắc.
.
Chết thì còn gì chứ?
Nếu thật sự tự vẫn, há chẳng tiện nghi cho đôi cẩu nam nữ Triệu Sơ Ngôn và ả ngoại thất ?
Triệu Sơ Ngôn cần tốn chút tâm tư nào để trừ khử , liền thể cùng ả ngoại thất song túc song tê, vui vẻ tiêu dao.
(“雙宿雙棲” (shuāng sù shuāng qī): song túc song tê là một thành ngữ trong tiếng Trung, mang ý nghĩa cặp đôi sống bên rời, chỉ tình cảm sâu đậm, gắn bó khăng khít của đôi lứa, vợ chồng.)
Ánh mắt bùng lên ngọn lửa giận ngút trời.
Ta vung tay, quét 《Xoa Đầu Phượng》 rơi xuống đất.
Chờ đợi trọng sinh gì?
Kiếp , sẽ báo thù!