Tống Thanh Thương - 5
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:14:00
05
Tấm gương đồng phản chiếu rõ ràng vẻ kiêu ngạo tự cho là đúng khuôn mặt .
Bàn tay siết chặt lấy trâm cài đầu.
Trước mù quáng đến mức nào mà , gương mặt tuấn tú là sự cao ngạo và chán ghét.
Giọng của cũng dần trở nên cứng rắn:
“Hôm nay, mặt Trình phu nhân, bà công khai sỉ nhục như .”
“Ta tự thấy bản đủ kính trọng bà , cũng trọn phận sự của một chủ mẫu trong phủ.”
“Ta thật hiểu, vì cớ gì mà nương ưa .”
“Chẳng lẽ trong lòng nương còn khác thích hợp chủ mẫu Triệu gia hơn ?”
“Có nương cảm thấy chiếm vị trí vốn thuộc về nên mới luôn tìm cách soi mói ?”
Trong gương, đôi mày của Triệu Sơ Ngôn nhíu nhưng nhanh giãn .
Hắn còn giận dữ như , giọng cũng dịu đôi phần:
“Thanh Thương, nàng đang suy nghĩ lung tung gì ?”
“Nàng chính là chủ mẫu nhất của Triệu gia.”
Ta lạnh trong lòng mà để lộ ngoài:
“Dù thế nào nữa thì nương cũng sẽ lòng.”
“Đã như , chi bằng lấy của hồi môn của , còn hơn để chuẩn sính lễ cho Hiên nhi.”
Thấy Triệu Sơ Ngôn định lên tiếng, liền ngắt lời :
“Trước đây luôn quá nghiêm khắc với Hiên nhi ?
“Giờ đây, cuối cùng nó cũng trong lòng, mẫu , đương nhiên đáp ứng tâm nguyện của con.”
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
“Phu quân, đêm nay hãy tới thư phòng, mệt .”
Sau khi tiễn Triệu Sơ Ngôn rời , ung dung an giấc một đêm.
Sáng hôm , Triệu lão phu nhân sắc mặt đen như than, mang bộ của hồi môn trả cho .
Triệu Sơ Ngôn cũng với vẻ mặt lạnh như băng với :
“Có thể để ả kỹ nữ bước cửa, nhưng chỉ thể .”
Ta đầu liếc Triệu Kế Hiên. Không bọn họ bàn bạc gì đêm qua mà Triệu Kế Hiên cũng đồng ý.
Ta mỉm dịu dàng, lập tức xoay chuộc cho Thu Đường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tong-thanh-thuong/5.html.]
Muốn cửa thì hãy sớm cửa. Ai đây là kế hoãn binh do Triệu Sơ Ngôn và mụ già bày .
Ngày Thu Đường phủ, ngoài và Triệu Kế Hiên, sắc mặt của tất cả những khác đều vô cùng khó coi.
Sắc mặt của bọn họ càng khó coi, nụ môi càng chân thật và rạng rỡ.
Nhìn Triệu Kế Hiên với vẻ mặt xót xa khi thấy trong lòng chỉ thể bước phủ từ cửa phụ, liền Thu Đường hạng đơn giản.
Quả nhiên, đến hai ngày khi phủ, nàng nhòm ngó tới quyền quản lý nội vụ của Triệu gia.
“Nương , cũng nên an dưỡng tuổi già . Nay con dâu cửa, đương nhiên chia sẻ một phần công việc.”
Lúc vấn an, còn đợi uống xong chén , Thu Đường lên tiếng với vẻ mặt dịu dàng, giọng điệu ngọt ngào.
Triệu Kế Hiên bên cạnh lập tức phụ họa với giọng điệu đầy lý lẽ:
“ , nương. Việc quản lý nội vụ trong nhà, cứ giao cho Thu Đường .”
Khóe mắt liếc thấy ánh yếu đuối nhưng ẩn chứa sự tính toán trong mắt Thu Đường, khóe môi liền khẽ cong lên.
Quả là tính toán .
Nếu là của đây, một kẻ thất xuất từ kỹ viện mà dám vọng tưởng nhúng tay việc quản lý nội vụ, chắc chắn sẽ ngần ngại trừng phạt nàng thật nặng.
hiện tại, mong Triệu gia càng loạn càng .
“Được thôi, nếu con lòng như , hãy gánh vác một phần công việc trong phủ .”
“Tạ ơn nương!”
Thu Đường mừng rỡ xen lẫn kinh ngạc, giọng gọi “nương” cũng trở nên chân thành thêm vài phần.
06
Ngày đầu tiên nắm quyền quản lý nội vụ, Thu Đường vô cùng hăng hái, việc đầy khí thế.
Nàng chỉ đến kho bạc, phòng bếp, phòng thuốc, mà ngay cả những nơi hẻo lánh như hoa viên cũng bỏ qua.
Vừa bước chân một góc hoa viên, Thu Đường thấy hai tiểu nha đang tụm bàn tán.
“Ngươi , Kế Hiên thiếu gia thực là con ruột của lão gia?”
Thu Đường vốn định lập tức xử lý hai nha lắm mồm để lập uy, nhưng khi đến bí mật , bước chân nàng liền khựng .
“Cái gì? Không thể nào! Lão gia thương yêu Kế Hiên thiếu gia như , thể là con ruột chứ?”
“Ngươi đấy thôi. Thực , phu nhân khả năng sinh nở.”
“Chỉ là lão gia và phu nhân tình cảm sâu nặng nên để tâm. Thiếu gia vốn dĩ là đứa trẻ nhận nuôi.”
“Ngươi thử nghĩ xem, nếu thiếu gia thực sự là con ruột của lão gia, lão gia thể đồng ý để ngài cưới một kỹ nữ nơi thanh lâu cơ chứ?”
“Giờ đây, việc thiếu gia cố chấp cưới kỹ nữ khiến lão gia vô cùng tức giận.”