Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

TRẢ THÙ HAI KẺ VÔ ƠN - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:38:40

14.

Tiết Lang khóe mắt lạnh lùng: "Lão hồ ly, ngươi ?"

"Đã , còn lăn đến đây hành lễ với ?"

Ta ngẩn .

Hắn là thái tử?

Tương truyền thái tử tính tình tàn bạo, tính khí quái dị.

Mỗi xuất hành, đều đeo một chiếc mặt nạ quỷ dữ.

Đến nỗi ngoại trừ hoàng thượng và tiên hoàng hậu, một ai từng thấy chân dung của .

Vì thế mang tiếng "dung mạo xí".

Tiết Lang ...

Ta ngẩng đầu, gương mặt nam nhân áp sát , thở nóng hổi.

"Nằm yên!"

Một đôi mắt hồ ly cong lên, lông mày thanh tú chạm tới mai tóc.

Rõ ràng đến c.h.ế.t .

Còn tính tình, càng liên quan gì.

Ta suy nghĩ hồi lâu đưa kết luận.

Truyền thuyết đáng tin!

Lão già , liền cởi mũ trùm, lộ khuôn mặt tóc bạc phơ.

"Lão thần chân tay linh hoạt."

"Hay là để Ngưu Đầu Mã Diện đến chào ngài !"

"Bắn!"

Tiết Lang che chắn phía , mặt chỉ còn vài tấm bia vỡ thể che đỡ, âm thanh kim loại va chạm như mưa rơi.

Tuyệt cảnh như , đầu với nhẹ nhàng như mây bay.

"Nhìn , lão già dám tạo phản mà?"

Thì là Ninh hầu gia?!

Ta chợt hiểu : "Không trách mấy hôm khi chúng báo việc của Lưu Thanh Nguyên, tỏ hứng thú, nhưng vẫn trao lệnh bài cho ."

"Thì lúc đó nhận phận của , và mưu đồ chuyện hôm nay."

" là một kế 'bọ ngựa bắt ve, chim sẻ '."

" tại ?"

Hơi thở thoảng qua tóc , như một nụ hôn nhẹ: "Thông minh lắm."

"Còn cả lão lục phế vật nữa."

"Chà chà, g.i.ế.t hai xong, ngôi vị hoàng đế chỉ thể rơi tay lão ngũ - cháu trai của ."

"Từ đầu đến cuối, đều nhắm đến mục đích ."

"Xoẹt" một tiếng, một mũi tên xuyên thủng tấm bia mục nát, suýt nữa lướt qua tai Tiết Lang.

Một vệt đỏ thẫm từ cổ chảy xuống, rơi mặt .

Ta chỉ cảm thấy đầu óc "ù" một tiếng.

Cứ tiếp tục thế , cả hai đều sẽ c.h.ế.t.

vượt ngàn dặm đến kinh thành báo thù là .

Người nhất quyết đến phủ Ninh hầu phủ cũng là .

Nếu như , vẫn là vị thái tử thần bí cao cao tại thượng .

Sao rơi cảnh nguy hiểm .

Khi chôn trong quan tài, từng thề sẽ việc thiện nữa.

cũng thể liên lụy khác c.h.ế.t thảm.

Hơn nữa, mạng vốn là do cứu.

Hôm nay trả , cũng .

Quyết tâm , với : "Huynh luôn học Mô Kim Tầm Long ?"

"Hôm nay sẽ cho xem qua."

Trước khi kịp phản ứng, một chiêu "Yến Tử Sao Thủy", lao ngoài.

Tay cầm Phân Kim Xích sắc bén, thẳng hướng lão hầu gia đánh tới.

15.

Dương Tiểu An- 小安 (Dương Yến)
Vui lòng không reup dưới mọi hình thức!

Lão tặc thấy bia đá sắp vỡ, hai chúng còn chỗ ẩn núp, đắc ý lắm.  

Không ngờ hình như bóng ma, trong chớp mắt áp sát mặt.  

Ta ghìm Phân Kim Xích cổ : "Đừng động, độc x.á.c c.h.ế.t, trầy da là c.h.ế.t đấy, thuốc cứu ."  

"Muốn sống thì thả ."  

Lão tặc mặt xanh như tàu lá, là sợ giận.  

Do dự một lúc, cuối cùng gật đầu hiệu cho cung thủ.  

Mưa tên lập tức ngừng bắn.  

Ta nháy mắt với Tiết Lang, hiệu mau chạy .  

chỉ như tượng gỗ, mặt tái nhợt.  

“Cô như thế... đời , trả nổi?"  

Ta hét lớn: "Chuyện nhỏ, Thanh Minh Hàn Thực nhớ cúng vài chén rượu là !"  

"À mà thích ăn lòng lợn xào dưa đấy!"  

Ai ngờ lơ đễnh một chút, lão tặc vốn khống chế chặt bỗng phát tiếng lục cục.  

Như thi triển thuật co xương, trượt khỏi vòng tay .  

Một cú lăn , nhảy về vòng bảo vệ của đám mặc đen.  

Lập tức hét lớn: "G.i.ế.t bọn chúng!"  

Trong nháy mắt, vạn tên cùng bắn.  

Ta kịp tránh, đành nhắm mắt chịu c.h.ế.t.  

cảm giác đau đớn mãi tới.  

Quay đầu , thấy Tiết Lang che mặt , găm đầy tên.  

Xa xa, tiếng vó ngựa ầm ầm như sấm dậy.  

Chẳng mấy chốc xông tới nơi.  

Lão hầu gia biến sắc: "Tiết Tông Thanh, ngươi sớm phòng ?"  

Vung kiếm c.h.é.m tới, cùng c.h.ế.t.  

Tiết Lang như thấy, chỉ : "Tông Thanh kỳ Lang... tên A Lang , chỉ mẫu hậu gọi."  

"Ta cố ý lừa cô ..."  

Trong khoảnh khắc sinh tử, một mũi tên xé mây lao tới, đóng chặt lão hầu gia xuống đất.  

Bọn mặc đen cũng tiêu diệt sạch.  

Bụi tan, lê lết bò đến bên Tiết Lang.  

"Huynh điên !"  

Hắn nhưng ho một ngụm m.á.u lớn: "Học theo cô đó."  

Cổ họng như d.a.o cùn cắt xé, nghẹn giọng: "Ta điên."  

"Ta nợ một mạng, trả là lẽ đương nhiên."  

" còn , vì thế?"  

Trong lòng câu trả lời sắp bật .  

Thích.  

tin.  

Thân phận thấp hèn như , gì khiến vị đông cung thái tử cao cao tại thượng động lòng?  

Dung mạo? Tài học? Gia thế?  

Không.  

Ta chẳng gì cả.  

Tiết Lang cũng trả lời .  

Chỉ lấy từ n.g.ự.c một vật.  

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tra-thu-hai-ke-vo-on/chuong-7.html.]

Là chiếc mặt nạ vàng ố nát.  

Xấu xí, nét vẽ vụng về.  

Một bộ mặt chẳng quỷ.  

Trong khoảnh khắc, như sét đánh: "Huynh..."  

Mười năm , mười hai tuổi, bái nhập Kim Môn.  

Bài tập đầu tiên là luyện dũng khí.  

Nói đến nơi âm khí nặng nề, đế lăng triều xứng đáng nhất.  

Sư phụ lười, lén trốn canh gác, quăng địa cung nhậu.  

Trong đó, gặp một đứa trẻ sắp c.h.ế.t đói.  

Chắc là đồng nam tuẫn táng.  

Không hiểu còn sống tới giờ.  

Đồ ăn mang theo ăn sạch.  

"Còn ?" Giọng lạnh lùng.  

Nhóc con !  

nghĩ đến phận thảm thương của đồng nam đồng táng, mềm lòng.  

"Có, ngày nào cũng ."  

Từ hôm đó, ngày nào cũng đến cho đồ ăn.  

Cho đến nửa năm , môn phái dời về phía nam.  

Lần cuối tìm , mang đủ lương thực nửa tháng.  

Và một chiếc mặt nạ trắng mua ở hội chợ.  

Ta vẽ lên đó một bộ mặt quỷ lớn.  

"Sợ thì đeo nó ."  

"Quỷ thấy cũng tránh xa."  

Im lặng.  

Ta hỏi: "Ngươi thật sự… cùng ?"  

Vẫn im lặng.  

Ta dậy, lau nước mắt: "Thôi , ngươi bảo trọng."  

Khi sắp cửa, bỗng lên tiếng.  

"Ngươi tên gì?"  

Ta nghĩ một lúc: "Đường Thiên Kiều, còn ngươi?"  

Hắn trả lời.  

Ba tháng , đặc biệt lẻn về tìm .  

Chỉ thấy cửa địa cung, tảng đá bịt cửa như vách trời.  

Sư phụ từng , đá bịt cửa hạ xuống, tức là mộ thể mở bằng nhân lực nữa.  

Ta bóc từng viên kẹo dành dụm mua , rắc xuống đất.  

Ta nghĩ.  

Chắc c.h.ế.t .

16.

Ta vẫn luôn nghĩ như , thậm chí mỗi dịp lễ tết đốt vàng mã còn quên phần .  

thì cũng là bạn đầu tiên của đời .  

ngờ, căn bản đồng nam tuẫn táng, mà là hoàng tử.  

Tiết Lang cũng chìm hồi ức: "Lúc đó, mẫu hậu đột ngột qua đời, phụ hoàng xuất chinh, cả cung điện đều do thái hậu nắm giữ."  

"Bà vốn ưa mẫu hậu, nên cũng ghét luôn ."  

"Một ngày trong ngự uyển, bà sai quý phi đẩy xuống nước, nhưng quý phi trượt tay, tự rơi xuống, mất đứa con."  

"Một đám thừa cơ hội bắt nhận tội."  

" , tại nhận?"  

"Thái hậu nổi giận, hạ lệnh bắt thủ lăng, cho bất kỳ ai hầu hạ."  

"Thậm chí, cho cả cơm nước."  

"Bà tự sinh tự diệt."  

Ta chấn động: "Lão yêu phụ ... ý là thái hậu, thể hận đến thế?"  

"Dù cũng là m.á.u mủ ruột thịt của bà mà!"  

Hắn lạnh: "Máu mủ gì!"  

"Lý do đơn giản, mẫu hậu con nhà thế gia bọn họ chọn."  

"Mà xuất dân gian."  

"Là thứ tiện dân trong miệng bọn họ."  

"Nên cả dòng m.á.u của bà, cũng là thấp hèn."  

"Lúc đó, cả triều văn võ đều rõ oan."  

" một ai can gián, một ai cầu tình."  

"Thậm chí, ai báo tin cho phụ hoàng."  

"Trong địa cung, gặm hết nến, ăn hết đồ cúng thối rữa, nhịn đói năm ngày năm đêm."  

"Đến cuối cùng, bắt đầu ảo giác."  

"Ta ăn hết bọn họ, thái hậu, quý phi, đứa bé chào đời, lũ thái giám khom lưng... đều nhét miệng, nhai nát."  

" mở mắt , vẫn đói."  

"Ta thậm chí nghĩ, vẫn c.h.ế.t, c.h.ế.t sẽ đói nữa." Hắn đau đớn nhắm mắt.  

mười năm trôi qua, nỗi tuyệt vọng năm xưa vẫn như in.  

Như xương tủy, từng khắc hành hạ.  

Cho đến...  

"Cho đến khi gặp cô."  

M.á.u đất ngày càng nhiều.  

Tiết Lang nhuộm đỏ.  

Chỉ còn khuôn mặt.  

Trắng tinh khiết và đỏ thẫm, đến nghẹt thở.  

Ta nước mắt như mưa, cuối cùng hỏi câu đó.  

đột nhiên quỳ sụp xuống mặt .  

"E..." Hắn sững .  

Một lát bật dậy như cá vượt vũ môn, lên vươn vai.  

"Bị ngươi phát hiện ?"  

Nhìn quanh, đám mặc đen và vũ lâm vệ biến mất từ lúc nào.  

Chân trời lóe ánh bình minh.  

Ta vươn : "Mất m.á.u nhiều thế mà còn chuyện với nửa canh giờ."  

"Nếu nhận thì đúng là đồ ngốc."  

"Hơn nữa trong áo của , khâu sẵn giáp mềm tơ vàng."  

"Loại tên mà b.ắ.n xuyên thì lạ!"  

Hắn , ánh mắt long lanh: "Ừ... cũng ."  

Ta chợt nhận .  

Thì từ khi gặp , ánh mắt từng đổi.  

Chân thành đến thế, trân quý thế .  

Dịu dàng như ...  

Có thể tan chảy thứ cứng rắn nhất thế gian.  

, quả thực tan chảy.  

Ta vẫy tay với .  

"Đi thôi."  

"Còn nợ bát canh hồ lô đấy!"

[Hoàn]

Loading...