Trả Thù Hoàn Hảo - Chương 10
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:04:22
"Cô... cô bé cũng đến đây ?" Trịnh Kiến Quốc lắp bắp, giọng run rẩy.
bước , tươi chào hỏi: "Chào chú Trịnh, chào dì ạ."
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Mẹ Trác Nhiên niềm nở mời : "Nhiễm Nhiễm, đây cạnh dì. Hôm nay dì đặc biệt chuẩn những món cháu thích ăn đó, sắp xong ."
ngoan ngoãn xuống cạnh bà, lễ phép : "Vâng ạ, cảm ơn dì."
Nhìn vẻ mặt lo lắng, bồn chồn của Trịnh Kiến Quốc, khẽ nhếch môi thầm.
bước khỏi nhà vệ sinh, Trịnh Kiến Quốc chờ sẵn bên ngoài.
Vừa thấy , ông nghiến răng nghiến lợi: "Con đến đây gì? Trịnh Nhiễm Nhiễm, ba cảnh cáo con, nếu con dám giở trò, ba sẽ g.i.ế.c con!"
Nhìn Trịnh Kiến Quốc tức giận đến tím mặt nhưng vẫn cố gắng hạ giọng, sợ bên ngoài thấy, nhịn bật .
"Trịnh Kiến Quốc, cái vẻ mặt hống hách, huênh hoang của ông khi ở nhà ? Sao giờ nhát gan thế? Một gã đàn ông còn ly hôn, ngang nhiên đến nhà tình nhân, ông vui lắm ?"
Trịnh Kiến Quốc giơ tay định đánh, liền tiến lên, đưa mặt sát gần ông .
Ánh mắt lạnh lẽo: "Đánh ! Sao ông đánh ?"
Ông run rẩy hạ tay xuống, nghiến răng: "Sớm con như thế , để con sinh con !"
"Sớm ông như thế , bao giờ lấy ông!"
trả nguyên văn những lời cay độc đó cho ông .
Ông tức đến run bần bật.
bước ngoài, Trác Nhiên thấy Trịnh Kiến Quốc sắc mặt tái mét bước , liền tò mò hỏi: "Có chuyện gì Trịnh?"
Trịnh Kiến Quốc vội vã : "Anh đột nhiên nhớ còn việc gấp, , cứ ăn tự nhiên."
"Việc gì mà gấp gáp ?"
Mẹ Trác Nhiên lộ rõ vẻ hài lòng.
bước , lên tiếng: "Chú Trịnh, sắp đến giờ ăn , chú về bây giờ tiện lắm ạ. Trác Nhiên ngoài mua chút đồ, sắp về . Nếu chú mất, sẽ buồn lắm đấy ạ."
Mẹ Trác Nhiên cũng thêm : " , Trác Nhiên sắp về , gì gấp gáp mà ngay ."
Vừa dứt lời, Trác Nhiên từ ngoài cửa bước , Trịnh Kiến Quốc hỏi: "Chú định về ?"
Trịnh Kiến Quốc nghiến răng: "Không, về."
mỉm hài lòng.
Ngồi bàn ăn, Trịnh Kiến Quốc liên tục bắt chuyện với Trác Nhiên, cố gắng lấy lòng cậu .
mà thấy thật châm biếm.
"Chú Trịnh, chú hỏi thăm tình hình của cháu gì cả ? Cháu sẽ buồn đó."
Trịnh Kiến Quốc , liền cứng đờ cả .
Ông trừng mắt cảnh cáo , tay siết chặt thành nắm đấm.
Nhìn vẻ mặt tức giận mà gì của ông , càng tươi hơn.
Tim đập thình thịch trong lồng ngực, cảm giác phấn khích và hả hê dâng trào.
chủ động giới thiệu về : "Thưa chú, cháu ba, , nhà chỉ mỗi cháu thôi. Ba cháu gần đây đang thủ tục ly hôn, vì ba cháu ngoại tình ạ.”
“Mẹ cháu cùng ông vượt qua bao nhiêu khó khăn, vất vả, cuối cùng cũng chút thành công. Vậy mà ông sang yêu khác, ép cháu ly hôn."
Người ông cứng đờ, ngờ thẳng như .
Trác Nhiên và cậu cũng vô cùng ngạc nhiên: "Nhiễm Nhiễm, ba cháu..."
" là đồ tệ bạc, ?" sang Trác Nhiên.
đặt mạnh đôi đũa xuống bàn, thẳng Trịnh Kiến Quốc: "Thật trùng hợp, chú Trịnh ạ, chúng duyên quá. Ba cháu cũng tên là Trịnh Kiến Quốc đấy."
Sắc mặt ông tái mét.
Mẹ Trác Nhiên dường như hiểu điều gì đó, bà với vẻ kinh ngạc tột độ.
Đôi đũa tay bà rơi xuống bàn, nhưng bà buồn nhặt lên.
mở bức ảnh chụp cả gia đình, đưa cho từng xem: "Nhìn ạ, ông và chú , giống như hai giọt nước ?"
"Nhiễm Nhiễm..."
Trác Nhiên bức ảnh, bàng hoàng .
"Trịnh Nhiễm Nhiễm!"
Trịnh Kiến Quốc thể chịu đựng thêm nữa, ông bật dậy, gầm lên: "Rốt cuộc con cái gì hả?!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tra-thu-hoan-hao/chuong-10.html.]
vẫn yên ghế, rạng rỡ: "Ba, ba cứ từ từ, con còn hết mà."
Sau tiếng "ba" của , mặt Trác Nhiên và tái mét.
bước đến cạnh ghế sofa, lấy hết những tấm ảnh trong túi xách , trải đầy bàn, Trác Nhiên:
"Trác Nhiên, đây là ảnh và ba em hẹn hò ăn tối."
"Đây là ảnh hai mua sắm cùng ."
"Đây là ảnh hai hôn trong xe đường về nhà."
"Và đây nữa, ảnh họ khách sạn cùng ."
...
Từng tấm ảnh, từng bằng chứng, bày hết lên mặt họ.
"Tiện thể," ngẩng đầu hai họ: " em gửi ảnh và video ngoại tình của hai nhóm chat công ty, nhóm gia đình và nhóm bạn bè của đấy.”
“Chuyện như , chia sẻ cho cùng chứ nhỉ."
Cả hai họ hốt hoảng, vội vàng rút điện thoại kiểm tra.
Cùng lúc đó, điện thoại của họ liên tục reo "ting ting".
đưa hết bằng chứng cho khác, nhờ họ gửi khắp nơi.
Nhìn những bức ảnh và video màn hình điện thoại, Trịnh Kiến Quốc như phát điên, lao đến định đánh : "Trịnh Nhiễm Nhiễm! Tao g.i.ế.c c.h.ế.t mày! Mày hủy hoại tao ! Mày hủy hoại tao !"
"Trịnh Kiến Quốc!!!"
Bất ngờ, một giọng vang lên từ phía .
đầu , thể tin mắt .
Mẹ , nước mắt giàn giụa, chạy che chắn cho : "Trịnh Kiến Quốc! Đồ khốn nạn! Ông dám đánh con gái ! cho ông , mời luật sư kiện ông tòa ! Ông đừng hòng thứ !"
Mẹ dẫn rời . Chỉ đến khi khỏi cửa, mới hồn.
"Mẹ ơi! Sao đến đây? Mẹ đến từ lúc nào ?"
Mẹ , đột nhiên ôm chầm lấy , nức nở: "Nhiễm Nhiễm, là với con. Mẹ bảo vệ con. Thời gian qua con chịu khổ nhiều ..."
Nhìn mặt, thể kìm nữa, gục đầu vai , bật .
Ở phía xa, một chiếc xe ô tô đỗ , đó là xe của Lăng Tố.
“Lăng Tố, cậu ở đây?”
Lăng Tố mở cửa xe, : “Tới đón hai về nhà!
Mẹ của Trác Nhiên cũng trở thành trò trong giới bạn bè.
Bà tìm , nhưng xóa hết cách liên lạc.
Trác Nhiên đau khổ hỏi : "Em đến với , chỉ là để trả thù ba em và thôi ?"
cậu , kìm bật , đưa cho cậu xem những bức ảnh trong tay:
"Trác Nhiên, đừng giả vờ thâm tình nữa. Anh chỉ coi là kẻ thế thôi. Bạch nguyệt quang của về, vội vàng chạy theo còn gì?"
Trác Nhiên sững sờ, lời nào.
bước .
Để tránh Trịnh Kiến Quốc phiền, khi nghiệp, đưa đến một thành phố khác.
Mẹ tìm một công việc nhẹ nhàng trong khu dân cư, mỗi ngày đều trôi qua thật thanh thản.
cũng xin tại một công ty tư nhân, tuy bận rộn nhưng cảm thấy ý nghĩa.
Chỉ là...
"Lăng Tố, rốt cuộc ba bao nhiêu công ty hả?"
Sao cũng gặp thế ?
Lăng Tố tiến đến, tỏ vẻ vô tội: "Quán mới mở, em là bà chủ đấy."
: "..."
bỏ , đúng là nghiệt duyên.
Lăng Tố nắm lấy tay : "Em bà chủ ? Cả công ty đều là của em."
, nhanh chân bỏ chạy, chạy lớn: "Khi nào đuổi kịp em thì chuyện tiếp nhé."
(Hết)