Trả thù khi mẹ và em gái lấy tranh của tôi - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-07-08 22:51:14
18.
Sau đó, chúng còn liên lạc gì nữa.
một tháng khi nước ngoài, Liễu Miên Miên tự gọi điện đến:
"Chị Tiểu Chi, lầm đều là của em, chị đừng trách ... những ngày qua đau lòng, khi chị thể ăn một bữa với chúng ?"
Nói xong, cô báo một địa chỉ.
Nghe cái tên khách sạn quen thuộc đó, đồng ý.
Bánh răng định mệnh một nữa chuyển động.
Và đợi giây phút lâu .
Kiếp Liễu Miên Miên dùng tranh của đoạt giải quốc tế, để khoe khoang mời cả nhà đến khách sạn ăn mừng.
Nào ngờ dây điện khách sạn cũ, tồn tại vấn đề an phòng cháy nghiêm trọng.
Trong đám cháy, để cứu , trần nhà cháy sập đè trúng, thể thoát .
quyết tuyệt bỏ rơi , ngoái đầu ôm Liễu Miên Miên chạy khỏi đám cháy.
Cuối cùng bỏng nặng liệt nửa , ch.ế.c ngày bà tham dự lễ trao giải của Liễu Miên Miên.
cúp điện thoại, say mê ngắm một bức "Tân Sinh" khác tường.
Màu đỏ đậm tung hoành vẩy , miêu tả ngọn lửa đáng sợ.
Lần , cuối cùng họ cũng xuống địa ngục .
19.
Khi gặp mặt, trông cực kỳ tiều tụy, hiếm khi chủ động nhún nhường.
"Mẹ nhớ con ăn hải sản, gọi cà tím thịt băm con thích nhất."
"Mẹ còn mua hoa hồng đỏ con thích nhất đặt trong phòng vẽ, con rảnh về xem nhé."
Bà cẩn thận gắp mấy đũa cà tím bát , trong mắt mang theo hy vọng.
Thì những điều bà đều nhớ.
Chỉ là đây cố ý cho , hành hạ mà thôi.
Cuộc đời bất hạnh của bà, cũng phép hạnh phúc.
nhấc bát lên, mặt bà đổ hết thức ăn thùng rác.
"Mẹ còn quên một điều, con ghét nhất là giả tạo."
"Liễu Chi, đủ , hạ như , chị còn thế nào nữa?"
Liễu Miên Miên nhíu mày, nhịn lớn tiếng trách móc.
Mẹ vỗ vỗ tay cô , dậy pha cho :
"Tiểu Chi, sai , con thể tha thứ cho ?"
Hơi nóng mờ ảo, vẻ mặt bà ẩn hiện rõ ràng.
nhướn mày, đang diễn màn nào đây?
Dưới ánh mắt mong đợi của bà, nâng tách nhấp một ngụm nhỏ.
Mẹ lập tức mừng rỡ nắm tay , ánh mắt lấp lánh:
"Mẹ Tiểu Chi ngoan ngoãn lời nhất... vì , con thể tha thứ cho em gái ?"
"Được thôi."
"Vậy con giúp em gái, đưa em du học Anh cùng ? Hộ chiếu em xong , cùng học vẽ con sẽ cô đơn, hai đứa con gái ngoan của đều là nghệ sĩ."
Khóe môi bà nhếch lên, mặt đầy mong đợi, như thấy cảnh trong tưởng tượng.
Bên cạnh Liễu Miên Miên cũng ngoan ngoãn, ẩn ẩn chút xúc động.
Mẹ hiểu gì về du học, ngoài dự đoán là ý của Liễu Miên Miên.
họ dựa nghĩ sẽ đồng ý?
, tiện tay nhổ hết nuốt ngoài.
"Được thôi... , con ngoài điện thoại."
"Tiểu Chi con đồng ý ! Con đổi ý , con điện thoại , gọi phục vụ thêm mấy món con thích ăn."
Mẹ và Liễu Miên Miên lập tức mừng rỡ điên cuồng, nắm tay vui vẻ.
Họ tự lo bàn bạc kế hoạch tương lai, xách áo khoác một rời .
Cánh cửa địa ngục, sắp mở .
20.
Đi trong hành lang tối đen, mùi khét dần lan tỏa.
Khách sạn từng phanh phui vấn đề dây điện cũ, nhưng phụ trách vẫn sửa chữa.
Cho đến , hỏa hoạn bùng phát.
"Cháy !"
Khoảnh khắc bước cửa khách sạn, tiếng còi báo động chói tai vang lên.
Trong tòa nhà vang lên tiếng hét và ồn ào dồn dập.
khoanh tay lặng lẽ ngắm , xem ngọn lửa từng chút từng chút nuốt chửng tòa nhà.
Kiếp trong vụ hỏa hoạn chỉ gặp nạn, những khác đều bình an vô sự.
Đột nhiên, cửa sổ phòng riêng của mở .
Từ xa, thấy bà thò kêu cứu lớn.
Dù bà thấy, nhưng vẫn kiễng chân vẫy tay với bà.
Chẳng bao lâu , lửa ở tường ngoài cháy dữ dội hơn, bà đành rút trong.
Theo tiếng còi chói tai đến gần, đội cứu hỏa tới.
Họ lập tức đăng ký danh sách và vị trí cụ thể những mắc kẹt trong tòa nhà từ quản lý khách sạn.
"May mà dân nhiệt tình báo cháy kịp thời, đám cháy nghiêm trọng lắm."
Đội trưởng cứu hỏa giãn bớt đôi mày nhíu chặt, nhanh chóng điều phối nhân viên cứu hộ hiện trường.
, kịp thời tiến lên chặn :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tra-thu-khi-me-va-em-gai-lay-tranh-cua-toi/chuong-5.html.]
"Trong danh sách phòng 606 là và chị em, nhưng họ gọi điện thoát an ."
" đúng đúng, cô gái ở phòng 606, chính cô ngửi thấy mùi khét báo cháy."
Quản lý bên cạnh nhận , ơn đến giúp giải thích.
Đội trưởng xác nhận nhiều , khi chứng thực thông tin sai mới cầm bút gạch nhẹ danh sách.
vẫn treo nụ , tự nhiên dời ánh mắt .
21.
"Cút! Cút !"
xách trái cây đến bệnh viện thăm, ngoài cửa thấy tiếng ồn ào trong phòng bệnh.
Mẹ mất kiểm soát cảm xúc, như phát điên lật đổ thứ xung quanh.
Y tá phụ trách chăm sóc bà với mắt đỏ hoe, mặt thêm vài vết cào.
Vụ hỏa hoạn vẫn đốt ch.ế.c họ.
khi cuối cùng cứu , nửa đè thương nặng, buộc liệt nửa .
Còn Liễu Miên Miên bỏng nặng, da lở loét.
Nỗi khổ từng chịu kiếp , giờ họ cũng đều nếm trải từng cái.
Thấy xuất hiện, mặt càng vặn vẹo.
Bà mạnh tay ném giỏ trái cây , trái cây tươi rơi đầy đất.
"Liễu Chi, hôm đó con , lúc cháy cứu !"
"Con gái của thoát an , vui ?"
Đối diện ánh mắt độc địa của bà, cúi tiện tay nhặt quả táo xanh ở góc.
cắn một miếng lớn, hương thơm ngọt ngào tỏa khắp.
"Mẹ, ăn ?"
"Tất cả là tại con! Nếu con xông đám cháy cứu chúng , và Miên Miên chắc chắn thể thoát an !"
"Sao con gặp nạn! Con tư cách gì đây khỏe mạnh!"
Mẹ càng mắng càng to, vẻ mặt kích động dần trở nên điên loạn.
Thấy bà sắp mất kiểm soát, lùi mấy bước lấy vé máy bay:
"Ngày mai con bay Anh, tạm biệt."
"Con là con gái của , cho con du học! Lấy hết tiền đóng viện phí , đây là nợ mà con nợ chúng ! Con dám , sẽ ch.ế.c cho con xem!"
Lời bà mang theo độc ác và quyết liệt, tiếc dùng tính mạng để đe dọa.
im lặng mặt , cơ thể ngừng run rẩy.
"Ha ha ha ha..."
Giả vờ lâu như , cuối cùng vẫn nhịn .
Tiếng càng lúc càng điên cuồng, khiến nhíu mày.
"Liễu Chi con điên , con cái gì?"
"Mẹ, từ đêm định trộm tranh cho Liễu Miên Miên, con còn là con gái của nữa."
từ từ áp sát giường bệnh, vẻ mặt quỷ dị.
Vừa dứt lời, kinh ngạc trợn mắt, môi mím chặt khi :
"Con từ lâu ?"
gật đầu, cúi thì thầm bên tai bà:
"Không thì nghĩ tại dây phanh xe của đứt?"
"Mẹ nghĩ tại ban tổ chức phát hiện Liễu Miên Miên đạo tranh?"
"Mẹ nghĩ tại lính cứu hỏa phát hiện các cuối cùng?"
"Liễu Chi! Con!!!"
Mẹ thể đột ngột run rẩy, trán toát mồ hôi lạnh.
Chưa hết câu bà trợn trắng mắt, ngã thẳng xuống.
Triệu chứng , giống đột quỵ.
bụng giúp bà bấm chuông đầu giường, rời trong sự hoảng loạn.
Đi ngang phòng Liễu Miên Miên, thò đầu mấy cái.
Cô đó với lở loét, ga giường đầy mủ và nước vàng.
Khuôn mặt nhỏ trong sáng biến mất, đó là gương mặt vặn vẹo đầy tuyệt vọng.
Thì kiếp , khi ch.ế.c trông xí như .
đặt bó hoa loa kèn tươi trong lòng cửa phòng bệnh, bước những bước nhẹ nhàng rời ...
22.
"Tiểu Chi, tranh nghiệp của con chọn Triển lãm Nghệ thuật Quốc tế London!"
Cửa phòng vẽ đẩy , dì Liễu Nga bước với dáng vẻ nhanh nhẹn trong chiếc áo khoác gió.
Ngày đó, khi đoạn tuyệt quan hệ với , bay sang Anh du học.
Khi nghiệp, vẫn về nước và chuyển đến sống trong căn hộ của dì Liễu Nga.
Cô cũng trở thành giám hộ và quản lý của .
"Tiểu Chi, hoa hồng mà con vẽ quá!"
Liễu Nga mỉm , xúc động đưa tay vuốt đầu .
tựa vai dì, nhắm mắt cảm nhận thở ấm áp của dì, khỏi thả lỏng .
"Tiểu Chi, ngày mai là ngày giỗ con, con thắp hương ?"
"Con , dì Liễu , chúng bay đến London xem triển lãm ..."
Nghe , dì gật đầu, bắt đầu đặt vé máy bay nước ngoài lặng lẽ ngắm vẽ.
Ánh nắng xuân tràn qua bệ cửa sổ, cả căn phòng tràn ngập ánh sáng ấm áp.
Giây phút , cuối cùng cũng tái sinh.