TRẢ THÙ TÊN NGUỴ QUÂN TỬ GIẢ BỘ SUY TÌNH - CHƯƠNG 8: KẾT CỤC CỦA TRA NAM TIỆN NỮ
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:26:16
Thì , Trình Phỉ Nhiên phái truy sát mã phu, cũng thành công.
Hắn trốn trốn tránh tránh, đó tìm nhà của .
Thì , là con trai út Dung Quốc Công lão phu nhân lạc mất mười bảy năm .
Nhiều năm như , Dung Quốc Công lão phu nhân vì tìm con trai út, ít hao tâm tổn trí, còn quanh năm ăn chay niệm Phật.
Hiện giờ tiểu thiếu gia Dung Quốc Công phủ trở về, tự nhiên cả nhà cưng chiều.
Chỉ là, chuyện năm đó bản hãm hại cho Dung Quốc Công lão phu nhân, khi trở về, liền vẫn luôn lộ diện, mà lặng lẽ điều tra chân tướng năm đó.
Hiện giờ, cuối cùng cũng manh mối.
Phủ Dung Quốc Công cũng dự định thừa dịp sinh thần , chính thức giới thiệu cho , rửa sạch oan khuất năm đó.
Tạ Tích Ngọc cùng Trình Phỉ Nhiên khi thanh tỉnh , dùng quần áo bọc áp giải đến mặt Dung Quốc Công lão phu nhân.
Hai bọn họ đều mang vẻ mặt kinh hoàng tột độ, thể tin mắt .
Mặt mày trắng bệch, ánh mắt tuyệt vọng.
Dung tiểu công tử tiến lên một bước, kể đầu đuôi chuyện Trình Phỉ Nhiên hãm hại năm xưa, còn đưa chứng cứ xác thực.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Cả chuyện Tống ngự y và Tạ Tích Ngọc cũng liên quan đến vụ .
Mắt cũng đỏ hoe, kể chuyện đêm tân hôn, Trình Phỉ Nhiên sai Tống ngự y bắt mạch cho , Dung tiểu công tử lây bệnh hoa liễu, chịu động phòng với .
Dung tiểu công tử tức giận đến run .
Dung Quốc Công lão phu nhân lập tức cho gọi Viện phán Thái y viện đến bắt mạch cho cả hai .
Kết quả là, thể cả hai đều khoẻ mạnh, hề bệnh tật gì.
Đám đông nữa xôn xao, chửi rủa:
“Vừa nãy thấy rõ ràng là hai mắc bệnh hoa liễu, còn mọc cả mụn nhọt, mà dám đổ thừa cho Tề Oanh Oanh!”
“Đồ vô liêm sỉ, đúng là mặt dày mày dạn!”
“Nói thì Tề Oanh Oanh cũng là đáng thương, hai kẻ hại thảm quá!”
“Còn cái gì mà thanh thuần vô hạ, thật nực ! Tiểu Hầu gia đúng là bỏ trứng nhặt vỏ!”
Lang Yến Khải mặt lúc xanh lúc trắng, cuối cùng lết đến mặt Viện phán Thái y viện, khó xử nhờ ông bắt mạch.
Viện phán bắt mạch xong, lắc đầu khoẻ mạnh, bệnh gì.
Lúc mới thở phào nhẹ nhõm.
Ngay đó, giận dữ sang Tạ Tích Ngọc, thẳng tay vứt một tờ hưu thư.
Tạ Tích Ngọc lóc ôm chân , nhưng đạp mạnh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tra-thu-ten-nguy-quan-tu-gia-bo-suy-tinh/chuong-8-ket-cuc-cua-tra-nam-tien-nu.html.]
“Cút ngay! Đồ đàn bà dơ bẩn, đừng đụng !”
Trái , Trình Phỉ Nhiên lúc vẫn còn si tình với Tạ Tích Ngọc.
Hắn đau lòng ôm Tạ Tích Ngọc lòng, trừng mắt Lang Yến Khải.
“Có gì thì cứ nhằm , động tay động chân với đàn bà tính là bản lĩnh gì?”
Thế là, Lang Yến Khải cho một trận nhừ tử, mặt mũi bầm dập.
Hắn rên hừ hừ đất.
Mà Tạ Tích Ngọc những lời bàn tán của đám đông, tưởng rằng thật sự lây bệnh hoa liễu.
Nàng suy sụp, nhào tới cào cấu mặt Trình Phỉ Nhiên.
“Là ngươi! Ngươi lây bệnh cho đúng ? Đồ đàn ông dơ bẩn, mắc bệnh hoa liễu mà còn dám chạm , ngươi huỷ hoại đời , liều mạng với ngươi!”
Trình Phỉ Nhiên ngây .
Hắn từng nghĩ tới, Tạ Tích Ngọc luôn dịu dàng nhỏ nhẹ thể nổi cơn thịnh nộ với như .
Đến khi mặt cào cho tóe máu, mới hồn.
“Ta bệnh hoa liễu! Ngọc Nhi, cả đời chỉ nàng, luôn giữ trong sạch vì nàng!”
Tạ Tích Ngọc lạnh: “Ngươi đàn bà khác, chẳng lẽ ngươi là lây bệnh cho ngươi?”
Trình Phỉ Nhiên lúc mới như nghĩ điều gì, đột ngột ngẩng đầu, ánh mắt thể tin nổi về phía .
Sau đó, vội vàng giải thích: “Ngọc Nhi, chúng bệnh, đây là thuốc bảo Tống kê cho Tề Oanh Oanh, chỉ cần uống sẽ mọc mụn nhọt khắp , trông giống như bệnh hoa liễu lắm, chỉ là , xuất hiện chúng …”
Nói xong, đột nhiên ngẩng đầu lên, giận dữ : “Con tiện nhân , là ngươi đúng ?”
Ta thừa nhận, mà chỉ giả bộ kinh ngạc .
“Vì chạm , mà ngươi sai kê cho thứ thuốc ?”
Sắc mặt Trình Phỉ Nhiên, càng thêm khinh bỉ.
Danh tiếng của Trình Phỉ Nhiên và Tạ Tích Ngọc, triệt để tan tành.
Tạ Tích Ngọc hưu, Tạ gia coi nàng là nỗi ô nhục, dứt khoát đoạn tuyệt quan hệ.
Trong phút chốc, Tạ Tích Ngọc trở thành kẻ cô đơn nơi nương tựa.
Còn , cũng cùng Trình Phỉ Nhiên hòa ly, trở về nhà đẻ.
Ngày cha đến đón về, hai mắt cha đỏ hoe mãi.
“Con gái, hơn một năm qua, con chịu khổ .”
Không khổ, may mắn là, tìm kẻ hãm hại năm xưa.