TRÀ XANH MIỆNG LUÔN NÓI NỮ QUYỀN, TRONG LÒNG LẠI LUÔN ĐỐ KỴ - 6
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:27:21
Cả ba chúng hận thể hóa thành d.a.o cạo, mỗi cho Hồ Tiêu một nhát.
Chu Thiến : "Chia tay , bóc phốt nó , để nó bại danh liệt."
Lần và Kim Trừng hiếm khi đồng tình với Chu Thiến.
Kiều Nhi lắc đầu: "Thôi, tớ dính dáng gì đến nữa."
Kiều Nhi chặn hết liên lạc của Hồ Tiêu, nhưng thuê chuyển phát mang đến một bó hoa và một bức thư tay.
Bức thư dài đến chín ngàn chữ.
Ba ngàn chữ kể kỷ niệm, nhớ chuyện tình thời học sinh.
Một ngàn chữ nhận , bảo thiếu kiên định, cám dỗ bên ngoài.
Năm ngàn chữ còn thì thao túng tinh thần, ám chỉ Kiều Nhi quá bảo thủ, đến hôn cũng chỉ nhẹ nhàng, thỏa mãn nhu cầu sinh lý của , nên mới “buộc ” tìm khác.
Tại chúng thư dài chín ngàn chữ? Không vì đếm, mà vì cuối thư Hồ Tiêu còn ghi rõ chữ.
Kiều Nhi xong nước mắt giàn giụa.
Cô thậm chí còn tự hỏi liệu vì quá bảo thủ nên mới khiến chuyện tình yêu tan vỡ.
Cả ba chúng đều khuyên cô chia tay.
Khuyên nửa tiếng đồng hồ, cô chỉ một câu: " tớ thật sự yêu ."
Kim Trừng đột ngột hỏi: "Cậu yêu cái gì? Yêu đôi chân tới một mét của ? Yêu thứ mà ai cũng ? Yêu đôi mắt lờ đờ do đeo kính nhiều quá? Hay yêu cái tình yêu rẻ rúng còn hơn cả thịt nạc vụn ngoài căng-tin?
"Hôm nay trông còn giống , mai bệnh hoa liễu, hôn , truyền bệnh cho . Đến lúc đó đồn rằng, lăng nhăng thì mắc mấy cái bệnh dơ bẩn đó?"
Chu Thiến hiếm hoi về phía Kim Trừng, cũng khuyên: "Kiều Nhi, ơn đừng mê vì yêu nữa ? Mấy yêu mù quáng đáng phạt tù!"
Thế nhưng, Kiều Nhi vẫn đồng ý gặp Hồ Tiêu, thậm chí còn cho mượn 5.000 tệ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tra-xanh-mieng-luon-noi-nu-quyen-trong-long-lai-luon-do-ky/6.html.]
Cô giấu chúng , mãi đến khi Kim Trừng phát hiện Kiều Nhi suốt ngày ăn bánh bao nguội ngoài hành lang mới tra sự thật.
Chu Thiến tức điên lên: "Trời ơi, ngốc đến thế? Vương Bảo Xuyến mà thấy chắc cũng nhường hết rau dại núi cho mất! Kiều Nhi, đúng là đáng cắm sừng, đầu óc mê vì yêu nên đáng tử hình!"
Kim Trừng chịu nổi nữa: "Cậu quá đáng đấy? Lúc chẳng bảo ‘não lụy tình’ là phương pháp nhất cho đàn ông ? Giờ đến lượt Kiều Nhi thì đòi tử hình?"
Chu Thiến hừ nhẹ: "Cậu dễ kích động ? Rõ ràng cô Hồ Tiêu là loại gì, mà vẫn đưa tiền cho , thế chẳng là một bên tình nguyện đánh, một bên tình nguyện chịu ? Cặp đôi , ai cũng chẳng bênh. Não lụy tình thì đáng ăn một cái tát, còn gã đàn ông lừa tiền thì đáng ăn hai cái."
Chu Thiến và : "Nhớ về bạn trai 19 tuổi lừa mất 200 ngàn ?
"Cậu bảo rằng: ‘Làm yêu nhầm trả giá đắt như thế?’
"Lúc đó còn mua đồ ăn cho và đăng bài thương tiếc mạng xã hội."
Chu Thiến sững , nhưng vẫn cố tỏ cứng rắn: ", lúc đó thương thật, nhưng trường hợp của Kiều Nhi giống thế ?"
Kiều Nhi chìm cảm giác tự ti, yếu ớt : "Chu Thiến, Kim Trừng, đừng cãi nữa, vì tớ mà cãi đáng , lẽ là tớ xứng ai yêu..."
Kim Trừng mặt cảm xúc: "Bọn tớ cãi vì . Còn nữa, thể thôi ngay cái suy nghĩ là thú cưng ? Suốt ngày chỉ nghĩ để dễ thương hơn, ngoan ngoãn hơn, để xứng đáng khác yêu.
"Có một câu Chu Thiến sai, đúng là ngốc, và còn chẳng nhận ngốc đến mức nào.
"Cậu hề nhận rằng quyền chọn thú cưng, mà là thợ săn, để chọn lựa, săn đuổi và sở hữu."
Kiều Nhi mắng đến ngẩn , nước mũi chảy mà quên lau.
"Con cá thối tên Hồ Tiêu đó hỏng thì một con khác là xong. Cậu nhất định ăn bằng sạch con cá thối đó, hỏng dày, phá hoại thể và tinh thần của mới chịu ?
"Cậu lãng phí ba năm cho , còn lãng phí thêm ba năm, ba mươi năm nữa cho ?
"Cậu thể học một chút ? Lúc vui vẻ thì nghĩ đến ? Hắn sẽ đau khổ thế nào ? Dĩ nhiên , nhưng tất cả chẳng bằng việc vui sướng ngay lúc đó."