Trái đắng - Chương 17
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:04:52
Đến cửa nhà, Trình Hàm đặt thùng đồ xuống, "Đến đây thôi, về . Hôm nay Chà Bông vẫn ăn gì."
lấy chìa khóa mở cửa, .
Ai ngờ cửa mở, chú chó Golden bất ngờ lao thẳng nhà, tai rung rinh, vẻ mặt vui sướng đến ngốc nghếch.
"Chà Bông~"
Trình Hàm ngoài gọi, nhưng chú chó Golden chẳng hiểu vô cùng phấn khích, gọi thế nào cũng .
Trình Hàm gãi gãi đầu, trông như đang đứa con lời của . #trasuatiensinh
khuôn mặt , bất giác bật khúc khích, đó nghiêng nhường một nửa cánh cửa, "Vào chút ."
đưa cho Trình Hàm một ly cà phê, cũng xuống ghế sofa.
"Vẫn hỏi , bây giờ đang công việc gì ?"
Trình Hàm vùi mặt ly cà phê, uống một ngụm, từ từ : "Sau khi về nước, hai năm trong ban nhạc. Sau đó ban nhạc tan rã, bắt đầu tự khởi nghiệp."
trêu chọc, : "Vậy chiếc xe Mercedes đó là do ông chủ Trình tự mua nhỉ."
Trình Hàm nheo mắt, vẻ mặt đầy bí hiểm, cuối cùng từ tốn :
"Không, đó là của ba ."
kịp đáp thì tiếp: " một chiếc Porsche là tự mua."
mở to mắt, suýt chút nữa sặc cà phê.
"Cậu cố ý thót tim đấy ?"
#trasuatiensinh
Trình Hàm , nhướng một bên mày lên, "Chẳng đây là cách bất ngờ ."
Anh hỏi: "Còn thì ?"
Chú chó Golden lẽ mệt khi chạy nhảy trong nhà, giờ rạp bên chân Trình Hàm, đôi mắt long lanh chúng .
, " thiết kế ở tòa nhà văn phòng bên cạnh khu , nhưng xin chuyển về trụ sở chính năm ."
Trình Hàm khựng một chút, hỏi một câu vẻ chẳng liên quan nhưng liên kết chặt chẽ với điều .
"Cậu chia tay bạn trai ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/trai-dang-izxb/chuong-17.html.]
liếc , mỉm gật đầu.
Trình Hàm , vẻ gì đó nhưng thôi. "Không , ở thành phố bao năm , cũng đến lúc đổi gian."
Trình Hàm gật đầu, "Khi nào nhớ báo một tiếng, sẽ đến tiễn."
cũng và đồng ý.
Chưa đầy mấy ngày khi dọn nhà, nhận một tin nhắn từ lạ.
"Chiều mai, 2 giờ, quán cà phê đường Nhân Dân."
dòng tin nhắn, trong lòng mơ hồ đoán ai là gửi.
Suy nghĩ một lúc, quyết định đến cuộc hẹn.
Chiều hôm mưa phùn lất phất, nước đọng phố. Khi xuống xe taxi, cẩn thận giẫm chân vũng nước, khiến ống quần dính bẩn.
Có lẽ vì trời mưa, quán cà phê hôm vắng, gần như đẩy cửa bước , thấy Bùi Chi bên cửa sổ lớn.
Người thể khiến Tùy Hoài vương vấn nhiều năm như , diện mạo tất nhiên tầm thường.
Hồi còn học chung, cô giống như một bông hoa dành dành, tỏa hương nồng nàn, lướt qua giữa đám đông, để một mùi hương thể phai nhòa.
Hôm nay Bùi Chi trang điểm đậm, nhưng vẫn che giấu vẻ mệt mỏi mắt.
kéo ghế xuống đối diện cô .
"Cô Bùi tìm việc gì?"
Đôi mắt Bùi Chi chằm chằm , như thể thấu điều gì đó. Một lúc , cô : " và Tùy Hoài sắp kết hôn, đến để báo cho cô ."
Nói xong, cô ngả lưng ghế với một tư thế kiêu ngạo .
khẽ mỉm , đưa tay , "Thiệp mời ?"
Ánh mắt Bùi Chi dừng lòng bàn tay , khựng trong giây lát.
Trà Sữa Tiên Sinh
Nụ môi càng rạng rỡ hơn, thu tay về. "Cô đúng ?"
Nụ mặt Bùi Chi lập tức biến mất, cô im tsts lặng gì nữa.
tiếp tục: "Nếu Tùy Hoài thực sự định cưới cô, cô sẽ cần tỏ kiêu ngạo mặt để khẳng định chủ quyền như ."
"Bùi Chi, là cô nhận vị trí của trong lòng Tùy Hoài còn như nữa, đúng ?"