Trận Lũ Đó, Chồng Tôi Bỏ Tôi Lại Đi Cứu Người Khác - chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:58:16
Chương 1
Diễm An lồm cồm bò dậy lên bờ, cô thở lấy thở để, cô ói sạch thứ từ trong miệng , ho khan dữ dội.
Cô chiếc xe dần chìm con sông, ánh mắt cô dần trấn tĩnh .
Sao xảy cơ sự , cô chiếc nhẫn tay, tay cô nắm chặt .
Tuấn Chương là kẻ tàn nhẫn, bỗng bụng cô nhói lên đau đớn, m.á.u chảy từ chân cô .
Đặt tay lên bụng, cô đau đớn gào lên.
“ sẽ tha cho , sẽ bao giờ tha cho ”
Bóng tối dần bao trùm lấy cô, cô lịm trong cơn oán hận.
“Cô gái, cô , cô gái tỉnh ”
Diễm An dần mở mắt, một đàn ông xa lạ đang lay tỉnh cô, ông giúp cô dựa lưng cây gần đó.
“ gọi tới giúp, cô đợi đây chút nhé”
Không còn sức, cô chỉ chớp mắt hiệu cho ông , ngất , tiếng động ồn ào cô tỉnh nữa.
Lần là trong bệnh viện, cô thấy cơ thể đỡ đau hơn, vị bác sỹ đang gần đó, thấy cô tỉnh ông liền cùng y tá tiến đến kiểm tra.
“Cô chứ, còn chỗ nào đau ?”
“ hết đau , bác sỹ đây là ”
Vị bác sỹ cô .
“Cô suýt đuối nước, may mắn là đưa tới bệnh viện kịp thời, đây là thành phố A, cô nhớ cách thức liên hệ với ”
Cô khẽ ôm đầu lắc nhẹ, bác sỹ qua y tá.
“Được , để cô tỉnh hẳn chúng chuyện tiếp”
Rồi ông rời , y tá cô giúp cô băng cánh tay.
“Vị y tá, xin cô cho , đứa bé trong bụng … ”
Y tá băng, dừng quan sát nét mặt cô, chần chừ một lúc cô .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tran-lu-do-chong-toi-bo-toi-lai-di-cuu-nguoi-khac/chuong-1.html.]
“Cô đừng đau buồn, đứa bé còn”
“Cảm ơn cô cho ”
Cô y tá cô thương xót, cô nhẹ nhàng và khuyên nhủ cô nhiều, y tá rời , cô thấy tiếng tv phòng chờ bên cạnh vang lên khá lớn, cũng dần tập trung đó xem.
“Cơn lũ cao bất ngờ đổ xuống, quét trúng xe ô tô chở đoàn từ thiện của công ty họ Đinh.”
“Không may vợ ông Đinh Tuấn Chương, là bà Lâm Diễm An vẫn xe lũ cuốn mất, rõ tung tích của bà, chúng sẽ cập nhật tin tức mới nhất, từ vụ việc tìm kiếm , xin quý vị hãy theo dõi tại….”
Cô lăng lặng lắng , dựa lưng xuống giường, ôm bụng nước mắt cô trào , cô trong nước mắt.
Kí ức trong cô dần hiện về, trong mơ cô thấy đang ở tại nhà, đó là đầu tiên cô đến cái tên Phan Di Nguyệt.
Di Nguyệt là bạch nguyệt quang của chồng cô, hai thể đến với do cả hai gia đình ngăn cấm, rõ lý do là gì.
Tuấn Chương yêu cô , còn giữ nhiều kỉ vật của cô , còn cô với chỉ là hôn nhân thương mại.
Cô cũng xác định, hai sẽ chỉ coi như những vợ chồng hôn nhân kinh tế khác, nhưng dần đổi, hai năm chung sống, cả hai dần tình cảm và yêu .
Anh cô hạnh phúc, thậm chí tính cả việc sinh bao nhiêu đứa con, cô còn vẽ viễn cảnh tươi khi cả hai về già.
Không hề đến sự tồn tại của Di Nguyệt khi cả hai lấy , cô thoải mái yêu , mà bản cô chỉ là vật thế.
Gác Xép Của Tiếu Tiếu
“Bộp”
Chiếc hộp rơi từ kệ tủ xuống, nắp bật ảnh bay lên, cô nhanh chóng nhặt lên xem xét.
Là một con gái, điều ngạc nhiên là, vài nét giống cô, cô lật tấm ảnh lên xem phía , dòng chữ nắn nót ‘Anh sẽ vĩnh viễn yêu em, Nguyệt Nguyệt em mãi mãi trong tim ’.
Cô sững sờ nhưng thể là tình đầu của thôi, bỗng cô nhận những lá thư.
Lá thư gần đây nhất là 3 hôm , tay cô run run mở .
“Nguyệt Nguyệt em trở , em điên mất, quên em mà, mỗi vợ tưởng tượng em, chịu mất”
“ Anh nhớ những phút giây bên , nhớ những cái hôn, đôi tay, cơ thể em”.
“Anh gặp em, sẽ gặp em nhé, chỉ cần em , lập tức bỏ cô theo em”
Đôi tay cô run rẩy, cất từng thứ trong hộp, cô xuống ghế đặt tay lên tim , nó đang đập đau nhói trong lồng ngực.
Mới 3 hôm còn yêu cô, còn mong chờ đón đứa con với cô.
Tối qua còn cho cô buổi lễ sinh nhật thật hoành tráng, để cho cả thiên hạ yêu cô .