Trạng Nguyên, Hôm Nay Đã Tìm Thấy Phu Nhân Chưa? - CHƯƠNG 15
Cập nhật lúc: 2025-07-11 04:59:57
Ta , trong sân truyền đến tiếng bước chân quen thuộc.
Hạ Sinh ướt sũng : "Tiểu thư, về ."
Hắn thấy Lăng Diễn trong phòng, lộ vẻ nghi hoặc.
Ta kéo ngoài: "Đại nhân đến đây tạm trú, nước nóng đun xong , ngươi về phòng tắm nước nóng quần áo, đừng để cảm lạnh."
Hạ Sinh phòng , nhanh chóng suy nghĩ.
Lăng Diễn tám phần nhận , đùa bỡn mèo chó vạch trần.
Ta xoay mái hiên, mưa bên ngoài giăng thành màn mưa.
Lăng Diễn từ lúc nào ngoài, ở cửa, thần sắc ẩn trong bóng tối.
"Hắn và nàng, là quan hệ gì?"
**21**
Ta định tâm trạng, trả lời thẳng: "Lăng đại nhân quan tâm chuyện nhà của , đây cũng là thể tuất lòng dân ?"
Hắn vạch trần, càng sẽ tự bại lộ.
Ta qua bên cạnh : "Bánh bao sắp hấp xong , Lăng đại nhân đường mệt nhọc, nghỉ ngơi một lát, phòng bếp xem thử."
Cổ tay nắm lấy.
Ta dừng , cúi đầu một cái.
Nghe thấy Lăng Diễn hít sâu một , nhẹ nhàng buông cổ tay .
Ta thu tay về phía , lướt qua .
Nam đinh gia cố đê điều, nữ quyến triệu tập dựng lều phát cháo.
Quan viên từ kinh thành đến việc đặc biệt, mỗi ngày đều uống cháo ăn rau dưa trong lều đơn sơ.
Lúc ăn cơm họ nhàn rỗi tán gẫu: "Hạ du đều là thôn xóm ruộng đồng, đê ở đây quan trọng, tạm thời gia cố , đợi mưa tạnh động thổ xây ."
"Bệ hạ ý , phái của Công bộ đến khảo sát địa hình, chỉ là phái ai."
Ta tùy ý lọt tai, biến cố đột nhiên xảy .
"Có rơi xuống sông !"
Trong khoảnh khắc, tất cả đều chạy về phía bờ sông, nhưng chẳng thấy một bóng .
Chỉ mặt sông cuồn cuộn sóng trào.
Trong tình huống , tìm cứu khó hơn lên trời.
"Tất cả men theo bờ sông tìm ."
Lăng Diễn dòng nước, nhanh chóng phân phó.
trong lòng đều rõ ràng, rơi xuống nước e rằng khó mà cứu .
Màn đêm buông xuống, ở bờ sông phía hạ lưu, tìm thấy một thi thể.
Người nhà đến nhận xác, cảm xúc mất khống chế, đó nhặt đá bên cạnh ném về phía quan viên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/trang-nguyen-hom-nay-da-tim-thay-phu-nhan-chua/chuong-15.html.]
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
"Tại gặp chuyện, các ngươi chẳng hề hấn gì!"
Khóe trán Lăng Diễn thêm một vệt m.á.u đỏ sẫm.
Hắn đưa tay sờ lên chỗ thương, thần sắc gì đổi, ngăn cản nha sai tiến lên, nhàn nhạt : "Trọng thưởng an ủi."
Đêm xuống trở về nhà, vết thương đầu cũng xử lý.
Ta tìm hòm thuốc, ghế, khép hờ đôi mắt, mắt quầng thâm nhàn nhạt.
Từ khi đến Thục Quận, gặp mấy đợt ám sát, đều ám vệ của chặn , khi trời tối, đều cho nương và Hạ Sinh ngoài.
Ta mím môi, đặt hòm thuốc lên bàn bên cạnh .
Từ bên trong lấy lọ thuốc, cúi đầu lau rửa vết thương cho .
"Tại bỏ ?"
Tay khựng , rõ.
"Cái gì?"
Hắn mở mắt, đáy mắt hằn lên tia máu, con ngươi tựa đầm sâu, so với năm năm càng khó dò hơn.
"Nàng hôm nay thấy , sống yêu thương c.h.ế.t đau khổ đến thế nào."
Giọng trầm khàn chậm rãi.
Tim thế mà nhói lên một cái.
"Người c.h.ế.t chết, sống cũng nên về phía ."
Lăng Diễn khẽ nhếch khóe môi, nhẹ một tiếng: "Sao nghĩ đến kẻ ở luôn dầm trong cơn mưa chứ?."
22
Hắn thế mà lúc đa sầu đa cảm như .
Tô Vũ Yên c.h.ế.t lúc nào thế nhỉ, chẳng nhẽ lúc ?
Ta mím môi bôi thuốc lên trán cho , băng bó bằng gạc, khẽ một câu:
"Xin nén bi thương."
Lăng Diễn nhíu mày , hàng lông mày bất giác giật giật, đưa tay ấn lên, nhắm mắt thở một thật sâu.
Mưa liên tục suốt một tháng, ngày mưa lớn đột ngột ập đến, Lăng Diễn ngoài cả ngày về.
Đợi đến khi mưa ngớt, đê đập vẫn an , mới một chật vật trở về.
Người luôn quang phong tễ nguyệt giờ đầy bùn đất.
Vào đến nhà liền ngã gục xuống.
Ta đỡ nổi, Hạ Sinh bế lên giường, mời đại phu.
Lăng Diễn sốt cao cả đêm hạ, trong sân thích khách.
Tiếng binh khí vang lên suốt nửa đêm, hộ vệ ẩn của Lăng Diễn g.i.ế.c c.h.ế.t thích khách.
Mùi m.á.u tanh cả sân, ngày hôm cũng nước mưa cuốn trôi gần hết.