Trạng Nguyên Nương Tử - Chương 21
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:20:47
“Chàng một nhi tử ?”
“Ta chỉ cần nàng bình an vô sự, hai ngày nay sợ c.h.ế.t khiếp .”
Có phu quân như , còn mong gì hơn nữa.
Phúc Nhi lẫm chẫm lớn lên, quán canh dê vẫn buôn bán đắt khách.
Khi con tròn một tuổi, bà bà cho bé một chiếc khóa trường mệnh, tốn đến tám lượng bạc.
Vịt Bay Lạc Bầy
Trước mơ cũng dám nghĩ đến.
Có bà bà riêng với :
“Không ngờ chúng ở kinh thành một năm thể kiếm đến trăm lượng bạc.”
“Cho dù Tùng Trúc đỗ, chúng cầm tiền về quê, cả đời cũng thể sống sung túc.”
Nói xong bà tự vả miệng:
“Phì phì phì, Tùng Trúc nhất định sẽ thi đỗ!”
Ngày tháng êm đềm trôi qua, chẳng mấy chốc đến kỳ khoa cử ba năm một .
Ở kinh thành, cử nhân nhiều như cá chép qua sông.
Ban đầu, từng đỗ giải nguyên của một tỉnh, ít để mắt đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/trang-nguyen-nuong-tu-oesp/chuong-21.html.]
mấy năm qua, dường như tư chất của cũng chỉ bình thường.
Ta cũng lời đàm tiếu, rằng “gà đầu quê nhà, lên kinh thành chẳng qua là đuôi phượng mà thôi.”
Con cháu thế gia kinh thành, từ nhỏ đủ kinh sách, điều kiện mà họ hưởng khác với Tùng Trúc.
Kẻ xuất bần hàn, thi đỗ tiến sĩ muôn vàn khó khăn, hàng tam giáp càng là chuyện khó như lên trời.
Những năm qua, Tùng Trúc dậy sớm thức khuya, từng lười nhác.
các thí sinh khác cũng .
Ngàn quân vạn mã chen qua cây cầu độc mộc, Tùng Trúc thể bình an qua , thực sự chắc chắn.
Đêm kỳ thi, chúng ngủ sớm.
Thấy ủ dột, an ủi:
“Cố gắng hết sức, còn tùy duyên. Lo lắng cũng vô ích, chi bằng ngủ sớm một chút.”
Ta chống tay, hôn hết đến khác, hề báo .
Hôm , trời tờ mờ sáng, tấp nập, tiễn trường thi.
Ta hôn , để chắc chắn hơn một chút.
Lại lo đồng môn dị nghị.
Không ngờ Tùng Trúc nâng gáy lên, rạng rỡ , cúi đầu hôn .