Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Trăng Treo Cao Trên Cung Điện Năm Ấy - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-07-10 18:54:47

1

 

Ta bẩm sinh tai thính hơn .

 

Trong một phạm vi nhất định, chỉ cần tập trung chú ý, thể gạt bỏ tạp âm, cách mấy lầu các đình đài mà trộm khác chuyện.

 

Ta thấy Tề quý phi cùng đại cung nữ Thanh Phù thương nghị, đưa đến Bích Phương cung, giao cho Quản tần nương nương chăm sóc.

 

“Trường Sinh tuy còn nhỏ, nhưng cũng đến tuổi hiểu chuyện.”

 

“Nếu thật sự tin lời đồn, cho rằng là Kình nhi hại c.h.ế.t mẫu nó, thì khó mà bảo đảm trong lòng mang thù oán.”

 

“Nếu nuôi nó ở Mộc Thần cung, chẳng là tự tay nuôi một tai họa cho nhi tử ?”

 

“Thôi cứ giao cho Quản tần , để nó cách xa Kình nhi một chút.”

 

Lời của Tề quý phi, ngoài cửa rõ mồn một.

 

Ta khỏi nhớ tới ngày , khi mẫu vớt lên từ nước.

 

Trên đất loang lổ một vũng nước lạnh, mẫu giữa vũng như đang ngủ.

 

Nước hồ Thái Dịch ngâm đến nỗi thể chẳng còn hình .

 

Người sưng phồng lên như chiếc màn thầu trắng hấp quá lửa.

 

Ta chen qua đám đông, lao tới ôm lấy , gọi “mẫu ”.

 

còn dịu dàng hỏi chuyện gì như khi nữa, đôi mắt nhắm nghiền, cả thể toát hàn khí băng giá.

 

Mẫu của , chẳng thể mở mắt thêm nào nữa...

 

Người dùng cả một mạng sống để mở đường cho , thể phụ lòng ?

 

Một nha bước bẩm báo: “Quý phi nương nương, Lục công chúa cầu kiến ngoài cửa.”

 

“Sao nó đến?” Tề quý phi đặt chén xuống, mới : “Truyền nó .”

 

Mộc Thần cung nguy nga tráng lệ.

 

Nơi Tề quý phi ở Vô Hà điện càng ngào ngạt hương thơm.

 

Thì trong điện chỉ quý phi, còn một thiếu niên vẫn luôn im lặng cất lời.

 

Ánh mắt chỉ khẽ liếc về phía thiếu niên , Tề quý phi ngắt lời: “Lục công chúa đến đây việc gì?”

 

Ta thu hồi ánh , cung kính hành lễ: “Tham kiến quý phi nương nương.”

 

Tề quý phi bảo cần đa lễ.

 

Thanh Phù nàng tiến lên đỡ dậy.

 

Ta bỗng nhiên quỳ phịch xuống đất, cúi thật sâu, trán chạm đất, khẩn cầu: 

 

“Thỉnh quý phi nương nương cưu mang.”

 

Trong điện thoáng chốc lặng như tờ.

 

Thanh Phù dừng bước.

 

Ta vẫn giữ nguyên tư thế quỳ, lặng lẽ chờ Tề quý phi hồi đáp.

 

Tựa hồ đợi lâu, mới nàng lên tiếng: 

 

“Trường Sinh, con cứ yên tâm, mẫu phi con từng đại ân cứu mạng với Kình nhi, bổn cung tất nhiên sẽ con sắp xếp một chỗ .”

 

“Lát nữa, Thanh Phù cô cô sẽ đưa con đến Bích Phương cung. Quản tần nương nương hiền hậu, theo hầu nàng, con nhất định sẽ chịu thiệt thòi.”

 

Khi tam hoàng tử cứu, Tề quý phi từng cảm động rơi lệ, nửa đêm cho đón đến Mộc Thần cung, ôm lòng, vuốt tóc , liên tục hứa hẹn sẽ chăm sóc thật , xem như con ruột.

 

Thế nhưng, từ khi trong cung nổi lên lời đồn, nàng liền bắt đầu lo ngại mang hận trong lòng với tam hoàng tử. Không những từ bỏ ý định chăm sóc, mà giờ ngay cả đối diện với , cũng chỉ còn sự lạnh nhạt.

 

Ta chịu dậy, chỉ một mực cầu khẩn: 

 

“Trường Sinh cầu xin quý phi nương nương cưu mang.”

 

Chẳng ai ưa một đứa trẻ cứng đầu.

 

Tề quý phi cũng thế.

 

Thấy mềm cứng đều ăn, nàng giận dữ quát lớn: 

 

“Lục công chúa! Ngươi bám riết lấy bổn cung ?”

 

Ta cúi lưng thấp hơn nữa: 

 

“Quý phi nương nương bớt giận, Trường Sinh lấy ân mà cao.”

 

Giọng nhẹ, thở vững vàng, từng chữ từng câu truyền thẳng tai Tề quý phi.

 

“Khi mới đến Mộc Thần cung, Quý phi nương nương từng đùa thu nhận Trường Sinh nghĩa nữ. từ đó về , từng nhắc .”

 

“Trường Sinh mạo đoán rằng, lẽ tâm ý nương nương đổi. Chẳng vì lời đồn trong cung chăng?” Ta hỏi thẳng thắn.

 

Tề quý phi nhíu mày, mặt thoáng hiện vẻ vui.

 

Thiếu niên bên cạnh nàng bất chợt về phía .

 

Hắn đang chăm chú .

 

Mẫu từng , tam hoàng tử Triệu Kình chỉ lớn hơn hai tuổi.

 

Vậy mà ánh mắt khi sâu thẳm đến lạ.

 

Ta thể Tề quý phi thích đoán trúng tâm tư, nhưng chẳng lúc vị tam hoàng đang nghĩ gì.

 

Ta lặng lẽ cúi đầu thấp hơn, giữ nguyên tư thế khiêm nhường cúi đầu sát đất, tiếp tục :

 

“Từ mấy tháng , thái y chẩn đoán, mẫu mang trọng bệnh, ngày chẳng còn dài.”

 

“Hôm rơi xuống Thái Dịch trì, nếu đổi là vị hoàng tử khác, chắc mẫu nguyện nhảy xuống nước mà liều mạng cứu lấy.”

 

“Mẫu từng , khắp hậu cung chỉ Quý phi nương nương là thể gửi gắm.”

 

“Mọi thể hiểu, nhưng thì rõ. Mẫu là để mở đường cho .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/trang-treo-cao-tren-cung-dien-nam-ay/chuong-1.html.]

“Người vì cứu tam hoàng mà c.h.ế.t, mà là vì .”

 

“Tâm nguyện lúc lâm chung của , chính là mong thể quý phi nương nương che chở. Cúi xin nương nương thành .”

 

Lời chân thành cuối cùng cũng lay động Tề quý phi.

 

Nàng đồng ý thu nhận .

 

Thế nhưng, lúc rời khỏi Vô Hà điện, thấy phía Tề quý phi khẽ thở dài than:

 

“Lục công chúa thật lợi hại, mới tám tuổi tự mưu tính con đường sống rõ ràng đến thế.”

 

“Kình nhi,” nàng dặn dò tam hoàng tử bên cạnh, “Thôi tài nhân đối với con ơn cứu mạng, về tình về lý, chúng đều nên báo đáp ân tình .”

 

“Mẫu phi đồng ý cưu mang Lục công chúa, chỉ là để trả ân mà thôi.”

 

“Lục công chúa tuy nhỏ tuổi, nhưng tâm tư sâu kín, tuyệt đơn thuần thiện lương.”

 

“Con nhớ kỹ, tuyệt đối cận với nó.”

 

Thiếu niên cung kính đáp: “Vâng, mẫu phi.”

 

2

 

Ta lớn lên ở Mộc Thần cung đến năm mười sáu tuổi.

 

Tám năm qua, và tam hoàng tử từng với quá một câu.

 

Ta sợ phạm điều kỵ của Tề quý phi, nên tự giữ cách với .

 

Hắn cũng luôn ghi nhớ lời căn dặn của mẫu phi, đối với vẫn giữ lễ nhưng xa cách.

 

Năm Trường Khánh thứ hai mươi tám, thành Đông Kiên thất thủ.

 

Đại quân Bắc Địch phá thành tràn , cướp bóc, c.h.é.m giết, hung tàn như sói.

 

Tướng trấn ải – bộ dòng họ Thiệu gia hơn mười danh tướng đều chiến tử sa trường.

 

Thi thể phanh thây, đầu chặt xuống, kèm theo thư đàm phán cùng đưa đến Thái Minh điện.

 

Thiệu gia trấn thủ biên ải suốt năm mươi năm, ai hiểu rõ cách giao chiến với Bắc Địch hơn họ.

 

Ngay cả bọn họ còn diệt tộc, đủ thấy Bắc Địch hung hãn tới nhường nào. Trong một thời gian, cả triều đình ai dám lên tiếng đánh giặc.

 

Bắc Địch vương chỉ cho Đại Thịnh hơn một tháng để suy nghĩ. Nếu quỳ gối xin hàng theo điều kiện trong thư, bọn chúng sẽ chỉnh đốn binh mã, tiến công thành tiếp theo, một đường đánh thẳng tới Thượng Kinh.

 

Trong thư đàm phán, ngoài khoản bồi thường khổng lồ, còn đặc biệt nêu rõ yêu cầu cống nạp một vị công chúa sang Bắc Địch nô lệ.

 

Để giữ thể diện, sứ thần dùng từ uyển chuyển, đổi “cống nạp” thành “hòa ”.

 

Công chúa hòa cần nhanh chóng chọn một .

 

Công chúa đến tuổi gả chồng trong Đại Thịnh chỉ năm .

 

Cảnh Hòa công chúa là con của Hoàng hậu.

 

Hoàng đế đích truyền chỉ: 

 

“Cảnh Hòa ở , hòa chọn trong bốn vị công chúa còn .”

 

Bốn vị gồm : Minh Trân công chúa do Lưu Chiêu nghi sinh , Vạn Ninh công chúa của Ninh Tiệp dư, Vĩnh Bình công chúa do Tần Mỹ nhân sinh , và .

 

Ngay khi tin tức truyền đến, mặc kệ thường ngày bất hòa thế nào, ba vị Chiêu nghi, Tiệp dư và Mỹ nhân đều nhất trí tạm thời gác bất mãn.

 

Các nàng cùng đến gặp Hoàng hậu.

 

Hoàng hậu ở Quảng An cung.

 

Phía bắc Quảng An cung một hành lang dài thông thẳng tới cung môn.

 

Chỉ cần qua cung đạo đó là thể động tĩnh trong điện.

 

“Đại Thịnh từ xưa lễ chế ‘trưởng nữ gả, thứ nữ cưới’.”

 

“Dù là hòa , cũng nên tuân theo tổ huấn lễ nghi.”

 

“Trong bốn vị còn , Lục công chúa là lớn tuổi nhất, hòa ắt do nàng đảm nhiệm.”

 

“Phải đó! Cảnh Hòa là đích trưởng công chúa, phận cao quý, khác hẳn với các công chúa khác. Nay bệ hạ đích giữ nàng , chúng thần tâm phục khẩu phục.”

Hồng Trần Vô Định

 

Cảnh Hòa, lớn tuổi nhất chính là Trường Sinh. Nàng nên gánh lấy trách nhiệm của trưởng tỷ, chẳng lẽ để các vượt mặt, xuất giá nàng?”

 

“Trường Sinh công chúa tuy nuôi dưỡng danh nghĩa Tề quý phi, nhưng phẩm hạnh đoan trang, dịu dàng nhã nhặn, nếu gửi hòa cũng mất thể diện Đại Thịnh.”

 

“Ngược , mấy đứa bé nhà thần , Hoàng hậu nương nương hằng ngày chúng lớn lên, rõ nhất. Chúng từng chịu khổ, quen kiêu căng ương bướng, thể chịu nổi cảnh khắc nghiệt nơi Bắc Địch?”

 

“Hoàng hậu nương nương...”

 

Các nàng ríu rít vây quanh Hoàng hậu khẩn cầu, chẳng qua cũng chỉ là Hoàng hậu đem chuyện hòa đẩy lên đầu .

 

Các nàng một câu “trưởng nữ gả”, hai câu “thứ nữ cưới”, thì hợp tình hợp lý, như thể vị công chúa chọn là dâu thật sự .

 

Thế nhưng, ai mà chẳng rõ?

 

Trong thư Bắc Địch trắng , rõ rành rành: công chúa hòa , mà là đưa sang nô lệ.

 

Các nàng nuôi danh nghĩa Tề quý phi, con gái nhà từng chịu khổ, chẳng qua là đang bóng gió rằng do Tề quý phi sinh .

 

Dù là Minh Trân, Vạn Ninh Vĩnh Bình… các nàng đều mẫu che chở.

 

Chỉ .

 

Cho dù đưa hòa , cũng sẽ ai vì mặt.

 

Các nàng chỉ là đang ỷ mẫu mà bắt nạt thôi!

 

Ba vị nương nương phiên dâng lời, đến khàn giọng, rách miệng.

 

Hoàng hậu vẫn đoan trang hiền hòa lắng .

 

Cho đến khi các nàng thật sự còn lời nào để nữa.

 

Hoàng hậu mới nhẹ vuốt tay áo, trầm tĩnh uy nghi

 

“Chuyện hòa sẽ quyết định bằng cách bốc thăm. Ai bốc trúng thì đó , bốn vị công chúa, ai ngoại lệ.”

 

“Chuyện định, cần nhiều lời.”

Loading...