Tráo Thiên Kim - 4
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:06:57
Ta nhếch mép khẩy, lấy một lá bùa dán lên Giang Văn Dao, y phục nàng lập tức bốc cháy.
Mọi hoảng hốt né tránh, dây thừng trói Giang Văn Dao cũng đốt đứt. Giang Văn Dao rơi xuống từ giàn gỗ, chật vật lăn lộn mặt đất. Thấy cảnh tượng đó, phụ mẫu đau lòng gọi tên cô , nhưng dám tiến gần.
Ngọn lửa đột ngột xuất hiện thật quỷ dị, khiến kinh hãi. đó chỉ là ảo thuật do một chút bột phốt pho tạo , môn phái Mao Sơn chúng giỏi trò .
Ngọn lửa kỳ lạ, chỉ thiêu rụi y phục của Giang Văn Dao, hề tổn thương đến thể nàng . Giang Văn Dao trần truồng lăn lộn mặt đất, vô cùng thảm hại.
Đến khi ngọn lửa tàn lụi, mẫu mới cởi áo khoác ngoài choàng lên Giang Văn Dao, che thể trần trụi của nàng .
Hai họ, chẳng nét nào giống , nhưng ánh mắt giống đến kỳ lạ. Trong mắt họ ngập tràn phẫn nộ, ghen tức, hận thể xé xác thành trăm mảnh.
Ta thản nhiên đón nhận ánh mắt đó, cất giọng: "Kẻ yêu ma nhập thể sẽ gây họa cho vận mệnh quốc gia."
Câu thốt , lo lắng nhất ai khác chính là hoàng thượng.
Hắn vội vàng bước lên mấy bước, chắp tay khẩn khoản: "Xin thần nữ chỉ giáo, trừ bỏ tai họa như thế nào? Hỏa thiêu ?"
Ánh mắt hoàng thượng Giang Văn Dao khác gì một con sâu kiến. So với giang sơn gấm vóc của , mạng sống của Giang Văn Dao chẳng đáng một xu.
Thấy , phụ mẫu vội vã quỳ rạp xuống, van xin: "Nhược Vân, con nghĩ cách cứu Dao Dao ."
" đó, Nhược Vân, con nhất định cách mà, ?"
Vì Giang Văn Dao, họ chẳng còn màng đến cả lòng tự trọng của bản . lòng chẳng hề gợn sóng, thói đời bạc bẽo của họ, sớm nếm trải đủ.
Kiếp , cần tình giả tạo của họ, thứ cần là mạng sống của họ.
Ta nhếch môi nhạt: "Đương nhiên là cách để nàng chết."
Nghe , cả ba họ đồng loạt ngước , ánh mắt tràn đầy hy vọng. Hoàng thượng cũng sốt ruột hỏi dồn: "Vậy dùng cách gì?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/trao-thien-kim/4.html.]
Ta thong thả đáp lời: "Chỉ cần thành với mang dòng m.á.u hoàng tộc, tà khí trong nàng sẽ trấn áp."
Nghe xong, phụ mẫu sững , lập tức rạng rỡ hẳn lên, Giang Văn Dao với ánh mắt tràn đầy vui mừng. Họ ngờ rằng, hôn sự tưởng chừng tan vỡ, thể trở với họ.
"Vậy nên gả cho vị hoàng tử nào của trẫm?" Hoàng thượng nhíu mày hỏi.
Ta chậm rãi bước đến gần các hoàng tử, lướt qua thái tử đang bình tĩnh một bên, dừng chân mặt An Vương đang nhíu chặt mày.
Đối diện với ánh mắt dò xét của An Vương, thản nhiên : "Mệnh cách của An Vương điện hạ là phù hợp nhất."
Lời thốt , nghi hoặc trong mắt An Vương càng thêm sâu sắc, nhưng hoàng thượng chút do dự gật đầu: "Vậy thì gả nàng cho An Vương ."
Phụ mẫu vui mừng khôn xiết, vội vàng tạ ơn, còn An Vương thì vẫn rời mắt khỏi , cố gắng tìm kiếm câu trả lời.
Thực , mục đích của đơn giản, trói buộc họ cùng một con thuyền, một mẻ lưới bắt gọn.
Sau đó, lấy phù chú và pháp khí, bước vững chãi lên giữa tế đàn.
Hai tay nhẹ nhàng uyển chuyển, miệng lẩm nhẩm chú ngữ, đồng thời tung những lá bùa lên trung.
Ngay lập tức, bầu trời quang đãng bỗng chốc mây đen vần vũ, cuồng phong gào thét nổi lên, khiến chao đảo. Chẳng mấy chốc, những hạt mưa to như hạt đậu trút xuống xối xả.
Dân chúng sững sờ trong giây lát, vỡ òa trong tiếng reo hò vui sướng.
Tuy nhiên, giữa niềm vui sướng , một giọng lo lắng vang lên: "Thưa thần nữ, mưa tuy , nhưng chiến sự ở biên ải đang nguy cấp, quân man di lăm le, thể tấn công kinh thành bất cứ lúc nào, chúng vẫn sống trong cảnh bất an!"
Câu đó như một gáo nước lạnh tạt lòng , bầu khí náo nhiệt chợt im bặt.
Tiếp đó, ngày càng nhiều đồng thanh hưởng ứng: "Phải , nếu kinh thành thất thủ, dù mưa nhiều đến cũng vô ích!"