Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

TRÊN ĐƯỜNG CHẠY NẠN, THỨ NỮ DẪN CẢ NHÀ BAY LÊN! - 2

Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:35:02

Để gom lương thực đường, ông móc chiếc răng vàng trong miệng đổi lấy bốn mươi cái bánh bột ngô và một tấm bản đồ đường đến Kinh Dương.  

 

Theo kế hoạch của cha, mỗi một ngày ăn một cái bánh bột ngô, mười ngày là đến nơi.  

 

ông bỏ sót một chuyện— già trong thôn mười ngày đến nơi là dựa tốc độ đường của những dân quê quen việc nặng.  

 

*

 

Người nhà họ Chu sống trong nhung lụa quen , một ngày còn bằng dân quê trong hai canh giờ.  

 

Lại còn đại ca Chu Vân Thăng, đúng là hổ với cái họ của (*), một thể ăn hết khẩu phần cả nhà, ăn ít một miếng cũng nổi.  

 

(*) 朱云升 (Chu Vân Thăng): "朱" đồng âm với "猪" (con heo).  

 

Trên đường đầy rẫy dân chạy nạn, nhóm cùng chúng đổi từng tốp từng tốp, thỉnh thoảng còn thấy châm chọc rằng với tốc độ , khi đến mùa đông cũng đến Kinh Dương.  

 

Giữa trưa, Chu Châu vì chuyện mà cãi với , kết quả chẳng những cãi , tức đến suýt ngất, mà còn dòm ngó khẩu phần của .  

 

Trời sắp tối, nhổ cọng cỏ trong miệng , định rừng tìm chút gì đó.  

 

Nếu cứ mãi thế , sớm muộn gì cũng chếc đói.

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

 

03

 

Cha hù dọa: "Trong rừng dã thú, gặp thì ai cứu con ."  

 

Ta giả vờ như thấy. Kẻ gan ăn no, kẻ nhát gan chếc đói, dù cũng là đường cùng, liều thôi.  

 

Khu rừng cũng còn xanh mướt như , từng lớp lá khô chân giẫm lên kêu loạt soạt.  

 

Trước khi rừng, tự khích lệ bản , nhưng khi đến giữa khu rừng tĩnh lặng, vẫn khỏi chột .  

 

*

 

Sau lưng đột nhiên vang lên tiếng sột soạt.  

 

Ta sợ đến mức im như tượng.  

 

Trong bóng tối mơ hồ vài cái bóng đen đang chậm rãi tiến về phía .  

 

Còn kịp chạy, một bóng đen lao tới, ôm chặt lấy chân .  

 

"Trời ơi, sợ chếc mất! Ca xin đấy, mau về , nhà chúng chếc cũng chếc cùng !"  

 

Trái tim nhảy lên tận cổ họng thụp xuống.  

 

Ta hít sâu một , đẩy Chu Vân Thăng— đang chùi cả nước mắt nước mũi lên .  

 

"Sao các cũng đến đây?"  

 

Chu Châu nép sát , cảnh giác xung quanh.  

 

"Nếu cha bảo sợ chếc ở ngoài , còn lâu mới đến."  

 

Ta vô cảm "Ồ" một tiếng.  

 

"Vậy tỷ thể nhường chỗ ?"  

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tren-duong-chay-nan-thu-nu-dan-ca-nha-bay-len/2.html.]

 

Giọng điệu nàng chua loét: "Chỗ là của ngươi ? Ngươi bảo nhường là nhường chắc? Ta là đích nữ, bẩm sinh cao quý hơn ngươi."  

 

Ta chịu hết nổi, mạnh mẽ hất nàng , xổm xuống nhặt mấy viên nhỏ đất.  

 

Chu Châu hoảng hốt, nhảy lùi như chạy trốn.  

 

"Ngươi điên ? Cả phân thỏ mà cũng ăn ?!"  

 

Nghe đến "phân thỏ", Chu Vân Thăng cũng hoảng, vội nhào tới kéo .  

 

"Cha ơi! Mau tới đây! Chu Tiểu Châu đói đến mức ăn phân !"  

 

lúc đào một củ hoài sơn trắng, cha cũng chạy đến.  

 

"Đây là cái gì?"  

 

Quả nhiên lầm, thứ đất chính là hạt hoài sơn.  

 

Ta kích động đến rưng rưng nước mắt, thầm cảm tạ những câu chuyện đồng quê mà kể cho hồi nhỏ, cứu mạng !  

 

Ta lau sạch lớp đất bên ngoài, nâng niu củ hoài sơn như báu vật, rưng rưng nước mắt giải thích công dụng của nó— chữa bệnh chống đói.  

 

bọn họ hình như hào hứng lắm.  

 

Ta ho khan, đầy khí thế nhắc nữa.  

 

"Lần ?"  

 

Chu Vân Thăng với biểu cảm vô cùng phức tạp: "Bọn , nhưng… hình như bọn họ cũng thấy ."  

 

Hắn lùi sang một bên, để lộ lưng một đám dân chạy nạn với ánh mắt đỏ ngầu vì đói.  

 

Chếc tiệt! Sao thấy bọn họ sớm hơn chứ?!

 

04

 

Không bao lâu trôi qua, xổm cây đến tê rần cả chân.  

 

Cha cái cây bên cạnh, thở dài cảm thán:  

 

" là con cháu nhà họ Chu, kỹ năng trèo cây giỏi đến mức ai dạy cũng tự ."  

 

Chu Châu, đang bám cùng một cành cây với , thở dài yếu ớt:  

 

"Khi nào chúng mới xuống đây?"  

 

Thấy mặt trời ngả về Tây, lạnh bốc lên, về quan đạo phía xa, thấy đám cướp khoai mỡ xa mới nhanh nhẹn tụt xuống.  

 

Mặc dù cha bình thường to con như ngọn núi, đường lắc la lắc lư như quả bóng, nhưng trèo cây còn nhanh hơn cả .  

 

Ông xuống , cầm cây gậy dài chọc chọc mảnh đất lúc nãy mọc khoai mỡ.  

 

"Đào sạch sẽ thật, đến một hạt khoai cũng còn."  

 

Chu Châu hì hục bới một lúc, chỉ tìm mấy rễ cỏ, bực bội phịch xuống đất, chẳng còn để ý gì đến tư thái của một đích nữ nữa.  

 

 

Loading...