Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Triệu Lãnh Hương - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-07-11 03:10:06

Những đường kim đó vẫn còn mang nét non nớt, ngoài còn vương vết m.á.u nhàn nhạt, rõ ràng là vật mà luôn mang theo khi chiến trường.

 

Thấy ngẩn ngơ, liền hớn hở giấu chiếc khăn trong áo, miệng còn lẩm bẩm bảo rằng Triệu Chân quả nhiên gạt .

 

Ta rạng rỡ, những chuyện cần rõ, chỉ cần hiểu là đủ.

 

Nửa tháng , hoàng hậu gửi lời mời, rằng gặp để bàn chuyện.

 

Ta nhẩm tính thời gian, cũng sắp đến ngày Từ gia rời khỏi kinh thành, chắc hẳn Từ Phượng Uyển còn kiên nhẫn nữa.

 

Lăng An Bình cẩn thận tiễn lên xe ngựa, gương mặt đầy lo lắng.

 

Ta nhẹ với , bắt đầu kể những món ăn ăn, long tu tô, tuyết nương, bánh táo, còn cả heo sữa mới lò ở Tụ Hương Các, tất cả.

 

Hắn lúc mới nở nụ , dặn dò trở về đúng giờ ăn cơm.

 

Ta vỗ nhẹ tay , hiệu cần lo lắng quá nhiều.

 

So với , càng bình tĩnh hơn, thậm chí còn chút hưng phấn mong chờ.

 

Hắn lẽ rõ nữ quyến kinh thành nên hành xử , nhưng thì .

 

Không chỉ hiểu rõ quy củ của bậc khuê tú, còn hoàng gia cần một vị phu nhân tướng quân , cần một đại tiểu thư Từ gia như thế nào.

 

Lúc , Vạn Cẩm Viên trong cung đang rực rỡ muôn hoa, hoàng hậu một bên, bên cạnh là Từ Phượng Uyển hề che giấu dung mạo.

 

Ta bước lên , hành lễ chỉnh tề, đó xuống thật vững vàng.

 

Từng động tác của đều chuẩn mực và tự nhiên, ngay cả ma ma dạy lễ nghi khắt khe nhất cũng thể tìm sai sót.

 

Hoàng hậu , Từ Phượng Uyển, ánh mắt lộ vẻ dò xét, cuối cùng khẽ đặt tay lên đóa hoa mặt, nhẹ nhàng :

 

"Nguyệt quý và hoa hồng giống đến , đôi lúc bản cung cũng khó phân biệt."

 

Từ Phượng Uyển rõ ràng hiểu ý tứ trong lời , bèn nóng nảy lên tiếng:

 

"Hoàng hậu nương nương, hoa thì thể để ngày khác thưởng thức, nhưng tiện tỳ mạo danh phận của thần trong ngày đại hôn, còn nhốt thần ! Phụ mẫu thần thể chứng, tội khi quân thể bỏ qua!"

 

Ta nhẹ nhàng dùng khăn tay che nụ khẽ cong nơi khóe môi, giọng ôn hòa:

 

"Nguyệt quý và hoa hồng khác thế nào, tự nhiên sáng suốt phân rõ. Quan trọng nhất chính là, dù là hoa hồng nguyệt quý, cũng đừng vọng tưởng trở thành mẫu đơn."

 

Hoàng hậu nâng mắt, trong ánh lộ một tia tán thưởng, nhưng ngay đó che giấu nhanh.

 

, chậm rãi hỏi:

 

"Những lời vị cô nương , ngươi điều gì biện giải ?"

 

Ta vẫn giữ dáng vẻ điềm tĩnh, nhanh chậm, nhẹ giọng đáp:

 

"Chỉ vì một gương mặt tương tự mà tưởng rằng chính là phu nhân của tướng quân? Quả thực là một nha phận, dám lời sằng bậy bẩn tai nương nương."

 

Từ Phượng Uyển cực kỳ phục, tay đập mạnh xuống bàn, lớn tiếng gọi mang Mạc đại nương .

 

Hoàng hậu vẫn giữ vẻ ôn hòa, nhẹ giọng hỏi han Mạc đại nương, chỉ ai mới thực sự là đại tiểu thư Từ gia.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/trieu-lanh-huong/chuong-6.html.]

Mạc đại nương quỳ xuống, một lúc trầm mặc, chỉ thẳng .

 

Ta còn kịp mở miệng, Từ Phượng Uyển cuống cuồng lên tiếng:

 

"Ngươi quên ở trang viên Tây Giao !"

 

Ánh mắt đột nhiên sắc bén, chằm chằm Từ Phượng Uyển.

 

Nàng xưa nay vẫn luôn nghĩ rằng chỉ vô tình dung mạo tương tự, nhưng rằng, mẫu chính là chính thê đầu tiên của Từ lão gia.

 

Còn đại nương – tức Từ Phượng Uyển gọi là mẫu chính là ruột của bà .

 

Năm xưa, bà tay tàn nhẫn ngay ngày mẫu sinh , vu oan mẫu tư thông với nam nhân bên ngoài, đứa bé trong bụng là nghiệt chủng.

 

May mắn , phúc mạng lớn.

 

Mạc đại nương vốn là nha cận của mẫu , ngay khi chào đời, bà tráo với một thai nhi c.h.ế.t của một nông phụ trong trang viên, mới bảo mạng sống của .

 

Ngày đại nương tìm thấy trong phòng hạ nhân, cũng chính là ngày bà sai nhẫn tâm cắt lưỡi Mạc đại nương.

 

Mạc đại nương xưa nay con cháu, duy nhất khiến bà bận lòng chỉ mẫu .

 

Bà nhíu mày, định thêm gì đó, nhưng đúng lúc , một nữa bước Vạn Cẩm Viên.

 

Chính là thái tử Triệu Chân.

 

"Trang viên Tây Giao gì đó? Đang bàn luận chuyện thú vị gì ?"

 

Thấy thái tử đến, hoàng hậu bèn thuật bộ câu chuyện xảy .

 

Nghe xong, Triệu Chân lớn:

 

"Có gì khó ? Lăng An Bình từng kể với , khi mới đính hôn, lén lút gặp mặt tiểu thư Từ gia, còn mang theo kẹo mạch nha và một cành mai. Chỉ tiếc, vô tình khiến tiểu thư Từ gia thương mặt."

 

Lời dứt, sắc mặt Từ Phượng Uyển liền đổi, như thể chợt nhớ điều gì đó.

 

Nàng đột nhiên chỉ , giọng điệu cay độc:

 

"Không thể nào! Rõ ràng vết sẹo mặt ả là do rạch ! Hóa ngay từ lúc đó, các ngươi lén lút thông đồng !"

 

Triệu Chân nhún vai, nhạt:

 

"Nói đúng. Đó gọi là *lưỡng tình tương duyệt. Ngươi nghĩ Lăng An Bình dốc hết sức chiến trường để gì? Không là để giành lấy công danh mà cưới thê tử của ?"

 

(*lưỡng tình tương duyệt: Hai yêu chân thành)

 

Hoàng hậu lặng lẽ quan sát cả hai, trong lòng suy tính điều gì đó.

 

Triệu Chân nhấp một ngụm , thong thả tiếp:

 

"Hơn nữa, tiểu thư Từ gia còn từng cứu mạng . Hôm đó khi đưa trở về doanh trại, thực sự thấy rõ vết sẹo má trái của nàng."

Hồng Trần Vô Định

 

Hoàng hậu về phía .

 

Ta chậm rãi nâng tay, dùng khăn lau nhẹ lớp phấn mặt, để lộ vết sẹo mờ nhạt gò má.

 

Kết quả cần cũng rõ.

Loading...