Trò Chơi Định Mệnh
Chương 4
12
“Con thành thật khai báo với chúng ta, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Ba mẹ tôi trực tiếp ngồi trước mặt tôi, tôi muốn tránh cũng không có biện pháp: “Lúc trước đứa nhỏ Mộ Thành kia đột nhiên đổi bạn gái, chúng ta hỏi con, con bảo chúng ta mặc kệ. Chuyện của người trẻ tuổi các con, chúng ta không xen vào được.”
“Hiện tại con cũng đột nhiên có thêm bạn trai? Hai người các con rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Yêu đương là chuyện có thể tuỳ tiện như vậy sao?”
“Hơn nữa hôm nay người đàn ông này nói ‘quấy rầy’, hôm nay con không nói rõ ràng với chúng ta, cũng đừng hòng rời đi.”
Tôi thẳng thắn nói Mộ Thành ngoại tình, nhưng không dám phủ nhận chuyện Quý Trì là bạn trai tôi.
Dù sao lúc trước thiếu chút nữa là xảy ra chuyện, tôi vẫn giấu diếm người trong nhà.
Mẹ tôi mắng tôi một hồi, thở phì phò quay đầu muốn đi tìm Mộ Thành tính sổ.
“Người ta là minh tinh, mẹ không tìm thấy đâu.”
Mẹ tôi rất khó chịu “Khi còn bé mỗi ngày nó đều ở lại nhà mình, đuổi cũng đuổi không đi, bây giờ làm minh tinh thì sao?”
“Không thể cứ như vậy mà buông tha cho nó.” Mẹ tôi đứng dậy đi gọi điện thoại.
Không bao lâu, bà ấy lại hổn hển: “Mẹ hôm nay lại muốn nhìn xem, hai mẹ con này là cái gì.”
“Mẹ, mẹ muốn làm gì?” Tư thế này, tôi lo rằng bà ấy sẽ ra ngoài tìm người gây chuyện.
“Con trai bà ấy không nhận điện thoại của mẹ, mẹ chỉ có thể tìm bà ấy.”
Tôi trợn mắt há hốc mồm nhìn bà ấy và mẹ Mộ Thành cãi nhau một trận.
Cuối cùng da mặt mẹ tôi đều đỏ lên, tôi không cẩn thận nghe bà mắng chửi, chính là có một câu nói khiến tôi phải suy tư thật lâu.
“Lúc trước là con trai bà mặt dày mày dạn muốn con gái tôi yêu đương, con gái tôi vì ủng hộ con trai bà làm ngôi sao, tình yêu cũng không dám công bố, vì thế chậm trễ nhiều năm như vậy. Các người lấy cái gì bồi thường?”
Tôi đột nhiên nhớ tới quá khứ của tôi và Mộ Thành, hắn vừa ký hợp đồng với công ty, còn chưa có danh tiếng gì, tôi còn đem tiền bán tranh đều lấy ra tài trợ cho hắn, hiện tại hắn có chút tiền, người lại không thấy tăm hơi.
Lúc trước người đàn ông ăn mì Dương Xuân tôi làm vui vẻ như ăn thịt bò bít tết, còn tuyên bố nhất định phải khiến tôi trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất trên đời này, đã sớm thay đổi.
“Cãi thắng sao?” Tôi nhìn tư thế thở dốc của mẹ tôi, liền biết trong lòng bà còn chưa bình tĩnh.
“Mẹ cảm thấy mẹ thắng.”
Tôi cười cười: “Thế này tính là thắng sao? Mẹ đã nhắc nhở con rồi, tiền con giúp đỡ anh ta, anh ta cũng nên trả.”
Về phần chuyện bạn gái hắn muốn tôi gãy tay, cũng nên trả lại.
Đêm đó tôi liền gửi một quyển sổ tay cho Mộ Thành.
Bên trong ghi chi tiết số tiền mà tôi chi cho hắn.
Gửi qua không bao lâu, tôi liền thấy Kiều Sở đăng weibo mới nhất.
Chỉ là một tấm ảnh chụp “Ăn hoa quả”, nhưng thùng rác cách đó không xa, bên trong là quyển sổ tay của tôi.
Nó không chỉ nằm trong thùng rác mà còn bị xé nát.
13
“Cậu gửi qua là để Mộ Thành hối hận? Nói không chừng Mộ Thành căn bản không thấy thế.”
Bạn tốt Tiểu Khiết ở bên tôi xem tôi vẽ tranh, sau đó lại hỏi thăm kỳ lạ “Lúc ấy mình thấy quyển sổ kia liền cảm thấy quen mắt.”
“Anh ta có thấy hay không cũng không sao.” Tôi bình tĩnh cười cười, “Vốn là gửi cho Kiều Sở.”
“Cậu gửi cho cô ta có ích lợi gì?”
“Cho cô ta tức giận thôi.” Tôi ngừng vẽ bức tranh trên tay, “Hơn nữa, mình đây là phụ nữ giúp đỡ lẫn nhau.”
“Cậu chia tay rồi, đầu óc hỏng rồi sao? Cái này là giúp đỡ cái gì? Người ta gọi là cướp bạn trai cậu.”
Tôi thở dài: “Mình và Mộ Thành ở bên nhau lâu như vậy, mình rất hiểu anh ta. Trong chuyện anh ta thích Kiều Sở, theo phân tích của mình, phần lớn là vì Kiều Sở có thể giúp anh ta trong sự nghiệp.”
“Đương nhiên, tình yêu đích thực cũng có thể xảy ra. Cho nên vì tình yêu đích thực này, anh ta nhất định sẽ nói dối, đặc biệt là câu chuyện giữa mình và anh ta. Anh ta nhất định sẽ cố gắng đắp nặn mình thành nhân vật quấn quýt lấy anh ta, mà anh ta đau khổ vì bị mình dây dưa, đã sớm muốn thoát khỏi mình.”
“Mình chỉ là cho Kiều Sở một cơ hội, nhìn rõ người bên gối thôi. Đây chẳng phải là giúp đỡ lẫn nhau sao?”
Biến chiến tranh thành tơ lụa, tôi cũng sắp bị chính tôi cảm động rồi.
Mộ Thành nhanh chóng gọi điện thoại cho tôi.
Trong điện thoại hắn dùng lời lẽ chính nghĩa cảnh cáo tôi: “Vưu Ly, giữa chúng ta đã kết thúc. Lúc trước xem như anh không xứng với em, nhưng em cũng không nên gây phiền phức cho Kiều Sở.”
“Cô ta bị người ta đánh sao?” Tôi đột nhiên lên tiếng, lập tức khiến đối phương bị kẹt lại, không kịp phản ứng.
“Cô ta vẫn ổn, tại sao lại nói tôi gây phiền phức cho cô ta?”
“Vưu Ly, em có thể không động tay được. Nhưng Quý Trì thì có thể.”
Tôi vừa nghe cái này, ngược lại là có chút toàn thân vui sướng.
“Cảm ơn vì đã nói với tôi điều này, mặc dù tôi không biết chính xác đã xảy ra chuyện gì, nhưng nghe có vẻ đáng để uống một ly tối nay. Tôi sẽ không nói với anh nữa, tôi sẽ đi cảm ơn bạn trai của tôi đây.”
Tôi thực sự đã tìm thấy Quý Trì.
Hắn dường như mới từ công ty xong chạy tới, vẻ mặt mệt mỏi.
Tôi trêu ghẹo hắn: “Anh nhìn giống như là nhân viên văn phòng tăng ca suốt đêm.”
“Cái này cũng không nói sai.” Hắn cười ngồi xuống, “Tìm tôi có chuyện gì?”
“Bên Kiều Sở, anh có……”
Hai chữ “ra tay” còn chưa nói ra khỏi miệng, hắn trực tiếp tiếp một câu: “Công ty bên này không hợp tác với nghệ sĩ làm việc xấu.”
“Trong giới giải trí, nghệ sĩ hợp tác xảy ra vấn đề, mà phim truyền hình còn chưa kịp phát sóng, cố gắng của tất cả nhân viên phía sau màn sẽ bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.”
Hắn đột nhiên nghĩ tới cái gì: “Cô ta tìm cô sao?”
Tôi lắc đầu: “Bạn trai cũ của tôi tìm tôi, trách móc tôi vì sao ra tay với Kiều Sở.”
“Ừ, đúng lúc cô nhắc nhở tôi, sau này công ty chúng tôi sẽ không hợp tác với hai người này.”
“Anh vì tôi làm như vậy có vẻ không tốt lắm?”
“Đây là trách nhiệm với công ty, cũng là lời hứa với người phụ nữ của tôi. Bọn họ không nên khinh dễ cô.”
Không thể không thừa nhận, lúc nghe hắn nói “người phụ nữ của tôi”, trong lòng còn có chút rung động.
14
Tôi đi theo Quý Trì tham dự tiệc xã giao.
Hắn phụ trách giao tiếp với các loại người, tôi phụ trách thưởng thức các loại mỹ mạo trong giới giải trí.
Nói thật minh tinh sở dĩ có thể làm minh tinh, điều kiện bên ngoài là thật sự cực kỳ xuất chúng.
Nữ minh tinh khuôn mặt nhỏ, làn da cũng đẹp, dáng người lại càng không có khuyết điểm.
Khi tôi nhìn thấy Mộ Thành, hắn đang bận rộn đề cao cho mình.
Hắn một ly lại một ly uống rượu, ứng phó với chuyện ngày thường cực kỳ coi thường.
Gần đây hắn làm việc rất ít.
Ngay cả phim truyền hình gần đây, hắn cũng không thể tham dự lễ công chiếu.
Khó có thể tin được hắn phải làm gì mất mặt như đi cầu xin người khác.
Tôi nhìn một hồi không có hứng thú, chỉ có thể chuyển ra ngoài phòng thưởng thức mỹ nhân.
“Con tiện nhân này.”
Nghiêm túc mà nói, khi nghe điều đó tôi nghĩ nó đã được nói với tôi.
Kết quả trong nháy mắt, bắp chân của tôi đau dữ dội.
Tôi nhìn xuống và những mảnh vỡ của chai rượu vang đỏ đâm thẳng vào bắp chân tôi.
Điện thoại Quý Trì đúng lúc gọi tới, tôi vừa nói rõ tình trạng hiện tại của mình, hắn liền vội vàng chạy tới.
“Đau không?” Hắn quét mắt nhìn hai cô gái bên cạnh, “Ai động đến em? Anh tìm cô ta tính sổ.”
Giọng điệu này dọa cho hai cô nương kia mặt đều trắng bệch.
“Đi trước đi.” Ít nhất vết thương của tôi phải xử lý một chút.
Làn váy của tôi cũng có rượu đỏ, hắn một chút cũng không hề bận tâm về bộ âu phục trắng đắt đỏ của hắn, trực tiếp ôm tôi lên.
Sau đó, tiêu đề tin tức truyền thông là “Mối tình tay ba giữa cô gái với thiếu gia Quý gia và thần tượng Mộ Thành”.
Tôi còn đang ở bệnh viện rửa sạch vết thương, đã bị fan Mộ Thành mắng một cách điên cuồng.
“Mượn danh tiếng của Mộ Thành để lên ngôi, quay đầu bám lấy người giàu có.”
Còn có người đau lòng cho Mộ Thành.
“Công cụ nhảy cầu mới của giới giải trí là – – Mộ Thành.”
Thậm chí còn có người suy đoán, vì tôi mà Mộ Thành bị chèn ép khắp nơi, phải chật vật kiếm tài nguyên.
Tôi căn cứ vào nguyên tắc “người không phạm ta, ta không phạm người”, trực tiếp ném ra chứng cứ.
Lúc đó tôi và Mộ Thành đều còn trẻ.
Nhưng bởi vì hắn thích tôi hơn, trong tay tôi có rất nhiều ảnh chụp.
Rất nhiều người có thể nhìn ra mối quan hệ thân mật giữa tôi và hắn.
Mộ Thành trước khi công khai với Kiều Sở, từng mượn điện thoại di động của tôi.
Sau khi lấy lại, mọi thứ trong điện thoại đều trống rỗng.
Bao gồm tất cả hình ảnh của tôi và hắn.
Hắn giải thích với tôi rằng mang điện thoại di động bị nước vào đi sửa chữa, nhưng ảnh bên trong bị dọn sạch.
Hắn biết tôi không có thói quen lưu trữ ảnh, vì thế hắn đã nhiều lần phàn nàn về mấy vạn tấm ảnh của tôi.
Nhưng hắn lại càng không biết, ngay trước khi hắn tuyên bố, tôi đã từng làm một quyển album ảnh.
Bên trong là ảnh chúng tôi gặp gỡ, quen biết, yêu nhau.
Trực tiếp đưa lên toàn bộ album ảnh, tôi còn viết kèm: “Vốn định ngày kỷ niệm tặng cho anh, hiện tại coi như là cho anh thấy.”
Kết quả vì quyển album này, tôi bị Quý Trì trừng phạt cả đêm.
Đàn ông ghen tuông không dễ chọc.
Đàn ông đẹp trai ghen tuông lại càng không dễ chọc.
Muốn chọc, vừa nhìn thấy mặt, mình liền đầu hàng trước.