Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

TRÒ CHƠI PHU THÊ CỦA THÁI TỬ - Chương 7: Ta sẽ có cách

Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:54:37

22

Bảy ngày chính là hội hoa đăng lớn nhất ở Thịnh Kinh.

Nhờ màn trình diễn tại tiệc thọ của Tả tướng, danh tiếng của Vân Thường Phường càng vang xa, buôn bán phát đạt hơn bao giờ hết.

cầm chiếc đèn như ý thêu bằng chỉ vàng mới thành, tại địa điểm hẹn với Lý Nguyên Chiêu.

Trên cầu, dòng qua tấp nập, ai ai cũng đeo những chiếc mặt nạ đủ hình dáng, tay xách theo các loại đèn lồng rực rỡ sắc màu.

Dưới cầu, hàng nghìn đóa đăng liên trôi lững lờ mặt hồ, phản chiếu ánh sáng lung linh, tựa như dải ngân hà đổ ngược xuống trần gian.

Duy chỉ một , khoác mặt nạ màu đen, ngược dòng mà đến, bước từng bước mặt đường lát đá xanh ánh trăng.

Trong tay , vẫn cầm theo một chiếc đèn lồng nguyên bảo thêu từ Vân Thường Phường.

Chiếc đèn hình thỏi vàng tròn trĩnh, béo múp, trông ngốc nghếch đáng yêu.

Thế nhưng, chẳng hiểu , những mẫu đèn khác của Vân Thường Phường đều bán chạy như tôm tươi, chỉ riêng mẫu đèn nguyên bảo mà yêu thích nhất chỉ bán hai, ba cái, trở thành mặt hàng ế nhất trong lô hàng .

buồn rầu một thời gian.

Thế mà mấy ngày , đột nhiên xuất hiện một vị đại thiện nhân, vung tiền mua hết đèn nguyên bảo còn tồn.

— Trong lòng đương nhiên đó là ai.

Người đàn ông cao lớn đeo mặt nạ đen, bước chân thanh thoát nhẹ nhàng, trông như tâm trạng vui vẻ.

Hắn lướt qua , khẽ dừng một nhịp, giả bộ như đang tiếp tục về phía .

giả vờ nhận , bình tĩnh mặt sang hướng khác, dòng hai bên đường.

— Quả nhiên.

Lý Nguyên Chiêu vòng trở mặt .

Hắn qua vài , thấy vẫn phản ứng gì, cuối cùng nhịn , vội vàng tự tay kéo mặt nạ xuống.

"Thật sự nhận ?"

Hắn nhíu mày.

cố nhịn , nhưng vẫn nghiêm túc gật đầu.

Lý Nguyên Chiêu nghẹn họng, nhưng cũng nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc.

"Không . Năm cho nàng thêm một cơ hội. Nếu năm vẫn nhận , thì năm nữa, năm nữa."

"Cứ như , năm qua năm khác, nàng nhất định sẽ nhận ."

Hắn nheo mắt, khẽ cong môi, trong đôi mắt như ẩn giấu một biển trời mong đợi.

"Nàng hẹn đây, rốt cuộc là chuyện gì?"

dĩ nhiên đang mong chờ điều gì.

cũng tháo xuống chiếc mặt nạ thỏ con của .

Tay siết chặt cây đèn trong lòng.

 

23

"Lý Nguyên Chiêu, suy nghĩ kỹ ."

"Quả thực đây giữa chúng quá nhiều hiểu lầm."

" bây giờ thẳng thắn , cũng giấu giếm gì nữa."

"Ta ghét , từng rung động với , cũng sợ thử tin tưởng thêm một nữa."

Hắn chăm chú , khóe môi khẽ nhếch lên, như thể đang mong đợi câu trả lời nhất.

Ta thở dài, tiếp tục:

"... vẫn những điều thích."

"Nếu ở bên từ bỏ Vân Thêu Phường và tự do của ..."

"Ta nghĩ... ."

Cung vàng điện ngọc, hoàng gia quyền quý, tất cả chỉ là một chiếc lồng son hào nhoáng.

Cuộc sống đó dù giàu sang đến , cũng thể mang niềm vui cho .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tro-choi-phu-the-cua-thai-tu/chuong-7-ta-se-co-cach.html.]

Ta vẫn một tiểu tài nữ, tận hưởng niềm vui của việc thêu thùa, những sợi chỉ dát vàng tinh xảo mà yêu thích nhất.

Khi đủ tiền, sẽ ngắm thế gian, thưởng thức phong hoa tuyết nguyệt của nhân gian.

Ta rõ ràng trong lòng.

Đây mới là cuộc đời mong .

"Lý Nguyên Chiêu, thật xin ."

Ta xong, cảm giác như trút bỏ gánh nặng, bình tĩnh hành lễ, xoay rời .

.

Bàn tay phía bỗng siết chặt lấy , kéo vòng tay .

Hắn vươn tay, cẩn thận vén mặt nạ của , chăm chú .

"Kết tóc se duyên, giai ngẫu thành đôi."

"Chúng từng bái đường trong miếu Sơn Thần ở thôn Hà Hoa."

Ngón tay nhẹ nhàng lướt qua môi .

Sau đó, một nụ hôn nóng bỏng lập tức phủ xuống.

"Nàng cung, thì thôi, sẽ cách khác."

 

24

", Chúc Triều Vân, đừng tưởng như thể dọa lùi bước."

Tết sắp đến, Vân Thêu Phường mở thêm cửa hàng thứ ba tại kinh thành.

Một quản lý hết, liền giao cho hai thêu nữ xuất sắc nhất.

Hôm đó, tuyết rơi dày đặc, phủ kín cả kinh thành.

Từ chuyện hôm đó, Lý Nguyên Chiêu dường như càng giới hạn.

Hắn đến Vân Thêu Phường thường xuyên hơn.

Hắn , nếu chịu cung, thì sẽ cung tìm .

Đây chính là cách mà nghĩ .

Đáng giận hơn là, mỗi đến, đều mang theo các loại bảo vật quý giá, chỉ để dỗ dành vui vẻ.

Cái là tiền phu!

Rõ ràng là một vị thần tài tự đến cửa!

Vừa thấy , lập tức quanh, kéo phòng, cẩn thận đóng cửa :

"Chàng bằng cửa đấy chứ?"

"Tuyệt đối đừng cửa chính."

Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!

"Nếu nhận là hoàng đế, chắc chắn sẽ dọa họ chạy hết."

"Đến lúc đó ảnh hưởng đến việc buôn bán của , đừng cửa , ngay cả cái lỗ chó cũng cho chui qua."

Hắn phủi tuyết vai, dựa ghế, tươi rói.

Rõ ràng để tâm đến việc cố gắng đuổi .

Bỗng nhiên, đưa cho một chiếc chìa khóa vàng tinh xảo.

Khóa chạm khắc tinh tế, đầu khóa khảm một viên minh châu nhỏ, qua vô cùng giá trị.

"Triều Vân, đây là quà mừng năm mới."

Ta cảm thấy kỳ quái.

Năm mới còn đến, tại chuẩn quà?

Còn kịp hỏi, đặt chìa khóa tay .

Sau đó, ngừng , đầy mong đợi:

"Ta cũng nhận một món quà từ nàng."

------------

(Cập nhật truyện mới mỗi ngày tại HOA VÔ ƯU. Follow ngay để bỏ lỡ!)

Loading...