Trở Về 30 Năm Trước, Chồng Con Tôi Người Chec Kẻ Tàn Tật - Chương 7
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:29:24
Hai họ móc từ trong túi từng xấp tiền trăm tệ xanh biếc còn mới tinh.
khỏi hít một lạnh, xem những gì Lý Thiết Sinh về việc bọn họ cướp bóc là thật.
Thấy chằm chằm tiền trong tay họ, thằng hai nhạo:
"Hừ! Bà tưởng rời khỏi bà là bọn c.h.ế.t đói ? Không bà lải nhải suốt ngày, mấy em tụi ăn ngon uống sướng, sống còn thoải mái hơn gấp bội!"
" cho bà , đừng là bà nhận tụi , cho dù bây giờ bà quỳ xuống xin, tụi cũng nhận bà nữa !"
Thằng ba liền tiếp lời, giọng đầy mỉa mai:
"Đừng tưởng mấy cuốn sách là thể học thức! Cả đời chắc bà bao giờ thấy nhiều tiền thế nhỉ?"
"Thật sự nghĩ ghê gớm lắm ? Suốt ngày mở miệng là sách, sách, sách thể kiếm chừng tiền ?"
Nghe những lời thật lòng từ miệng bọn họ, chỉ cảm thấy một nỗi bi thương dâng lên từ đáy lòng.
Kiếp , dốc hết sức lực nuôi dưỡng chúng ăn học. Dù cả đời sống ở nông thôn, vẫn hiểu rằng tri thức thể đổi vận mệnh. Dù chúng ham học, cũng luôn dạy bảo chúng chính trực, tuân thủ pháp luật, một kỹ năng để tự nuôi sống bản .
Thế nhưng, hóa tất cả những lời khuyên bảo của trong mắt chúng chẳng khác gì tiếng đàn gảy tai trâu, chỉ là những lời càm ràm phiền phức.
Dù đời rời sớm hơn, nhưng sự căm ghét của chúng dành cho chẳng hề suy giảm.
khẽ thở dài một , gần như thấy.
"Anh em mấy đứa đều góp tiền giúp nó , thì . Sau đừng xuất hiện mặt nữa. Mấy đứa cướp bóc cưỡng h.i.ế.p sợ bắt, nhưng sợ liên lụy tòa đấy!"
" cảm ơn các , tránh xa !"
lạnh giọng xong, liền xoay rời .
Ba bọn họ ngây , trố mắt theo.
10
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
tưởng rằng đủ tuyệt tình, bọn họ nhất định sẽ đến tìm nữa.
Không ngờ, đêm đó, nhân viên an ninh của căn cứ trực tiếp đến tìm.
Bên ngoài mưa như trút nước, y hệt cái đêm đến căn cứ tìm Lý Thiết Sinh ở kiếp .
"Cô Trần, một đứa trẻ tìm cô ở cổng, tình trạng nó lắm, cô mau xem ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tro-ve-30-nam-truoc-chong-con-toi-nguoi-chec-ke-tan-tat/chuong-7.html.]
Khi đến nơi, liền thấy thằng út trong phòng bảo vệ, cả mặt bê bết máu.
Trên tay, chân, khắp nơi đều là vết thương.
"Mẹ ơi, các đánh bắt , con tìm thấy ba, mau cứu họ !"
phắt lưng , lạnh giọng : " con, con sớm c.h.ế.t hết ."
Thân hình nhỏ bé của nó bỗng run lên, òa nức nở.
"Tại bỏ rơi tụi con, tụi con là con ruột của mà! Sao thể nhẫn tâm như ?!"
khẽ , giọng điệu hờ hững.
" nhẫn tâm? Nếu thực sự nhẫn tâm, các sớm c.h.ế.t đói . Ngay cả m.á.u cũng đem bán, chỉ để đổi lấy một miếng ăn cho các . các đối xử với thế nào?"
Thấy hề d.a.o động, nó lập tức quỳ xuống, ôm chặt lấy chân , giọng nghẹn ngào van xin.
"Mẹ ơi… cầu xin … Một nhóm thổ phỉ xông nhà, gặp ai liền chém, các đều thương nặng. Nếu con chạy nhanh, con cũng c.h.ế.t … Con thực sự sợ…"
Lòng khẽ nhói lên.
nghĩ đến kiếp , bộ dạng nó xúi giục ba em đối phó , một chút tình thương còn sót trong cũng vụt tắt.
"Có chuyện thì tìm ba các , tìm gì? còn là giám hộ của các nữa ."
Kiếp , thằng hai và thằng ba thích học, suốt ngày tụ tập với đám du côn ngoài đường. sợ chúng sai đường, nên gửi chúng trường dạy nghề nội trú, học một cái nghề để kiếm sống.
mong chúng thành tài, chỉ mong chúng một kỹ năng sinh tồn, đừng lầm đường lạc lối.
Học phí trường dạy nghề của hai đứa như hai ngọn núi đè nặng lên , khiến thở nổi. Mùa đông, mặt sông đóng băng dày, đập vỡ băng, lội xuống mò cá. Trên núi tuyết phủ trắng xóa, cất công săn gà rừng.
Không ít ngã xuống khe núi, suýt chút nữa thể dậy. chỉ cần nghĩ đến tương lai của bọn trẻ, nghiến răng, cố gắng nhịn đau mà gắng gượng lên.
Sau đó, tiền học của bọn họ cuối cùng cũng gom đủ, còn thể thì để di chứng bệnh tật. Đợi đến khi tuổi già ập đến, sức khỏe ngày càng tệ hơn.
Lần , sự can thiệp của , cuối cùng bọn họ cũng bước lên con đường phạm pháp.
đó là sự lựa chọn của chính bọn họ, nên đáng tự gánh chịu hậu quả.
Kiếp , bận tâm đến chuyện đó nữa.