Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Trở Về Năm 70, Tôi Giúp Ngoại Hoàn Thành Tâm Nguyện - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:32:45

về năm 1970, mặt là ba đứa trẻ gầy gò, vàng vọt. 

 

hỏi : "Muốn gửi đứa nào ?"  

 

kỹ ba đứa nhóc… Cha ơi, đó là , dì và của mà!  

 

mà dám cho ai chứ!  

 

1.  

 

Trước căn nhà đất xập xệ, cái nắng gay gắt, đối diện với lão bí thư thôn già.  

 

Lão hỏi: "Suy nghĩ xong ? Chọn đứa nào?"  

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

 

mơ màng giường suốt ba ngày, bên tai lúc nào cũng văng vẳng tiếng inh ỏi của ba đứa nhỏ.  

 

Nếu chọn, thà đưa hết cho nhẹ gánh.  

 

, chỉ cần một đứa mà thôi.  

 

đầu , ba gương mặt bé nhỏ quen thuộc đang núp trong góc nhà, chồng khít lên những tấm ảnh cũ trong ký ức.  

 

Đó chính là , dì và khi còn nhỏ… Và bây giờ, cả ba đứa đều gọi .  

 

Không sai, xuyên trở thành bà ngoại – Trương Quế Lan năm 1970.  

 

Bà ngoại là một đàn bà khổ.  

 

Thuở nhỏ mất cha, lớn lên mất chồng, đến trung niên mất con. Ba đứa con, một đứa chết, một đứa gửi , cuối cùng chỉ còn .  

 

Bà đau khổ đến mức oán hận cả cuộc đời, dần dà sống như một bà Tường Lâm thời hiện đại, gặp ai cũng than thở về nỗi đau của

 

bà sống chẳng bao lâu, đến năm 1992 thì qua đời vì ungthu phổi.  

 

Và bây giờ, trở thành bà .

 

Ở làng quê nghèo rớt mùng tơi của những năm 70, đàn ông, họ hàng giúp đỡ, gánh vác ba đứa trẻ, đồng quần quật để kiếm công điểm.

 

Thế nhưng, lương thực chia về ít đến mức chẳng đủ nhét kẽ răng.

 

Chuyện ai chịu nổi đây? Ông trời diệt ?!

 

bất lực vò vò mái tóc khô xác, hỏi:

 

"Nhà đó đáng tin ? Không kiểu bắt trẻ con mổ nội tạng bán hầm mỏ đấy chứ?"

 

Bí thư thôn nhíu mày, gắt: "Nói năng linh tinh! Nhà đó hỏi mấy , điều kiện , chỉ thiếu mỗi một đứa con gái."

 

lướt qua ba đứa trẻ, chấm ngay một đứa.

 

"Con bé thứ hai ... Ăn nhiều, cũng nhiều, đưa nó ."

 

Trước , bà ngoại gửi đứa lớn . Không bao lâu , gia đình nhận nuôi chuyển nơi khác, từ đó bặt vô âm tín.

 

, theo lối mòn cũ, mà quyết định bán chính .

 

Không điều kiện nhà đó ? Vậy thì đến đó, chắc chắn sẽ sống hơn ở đây.

 

Bí thư thôn gật đầu, nhắc : "Được , dẫn con bé đó sang ngay. Nhà mấy lao động khỏe mạnh, ít nhất là lo c.h.ế.t đói."

 

Mẹ gào nửa ngày trời nhưng cuối cùng vẫn dắt .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tro-ve-nam-70-toi-giup-ngoai-hoan-thanh-tam-nguyen/chuong-1.html.]

Dì và như trời sập, bám theo đến tận cổng.

 

cúi đầu, cẩn thận xếp nửa rổ khoai lang đổi từ , mắt cũng buồn ngước lên: "Khóc cái gì mà , đây là mệnh."

 

2.

 

Sau khi đưa , hai đứa nhỏ còn cứ dứt.

 

nhét bông tai mới thể yên tĩnh một chút.

 

Lúc đầu, còn thấy nhẹ nhõm. càng về , lòng càng thấy bất an.

 

Bí thư thôn bảo nhà đó mấy lao động khỏe mạnh… Một gia đình như , thật sự chỉ cần một đứa con gái thôi ?

 

Nghĩ nghĩ , sáng hôm , lén lút tìm đến cái làng đó.

 

Thời buổi ai cũng nghèo, nhưng nhà đó coi như khá giả, vách tường treo đầy bắp ngô, ớt phơi khô, trong bếp còn mấy sọt khoai lang.

 

liếc mắt một cái thấy co ro bên bếp lửa, nhóm lửa.

 

Thỉnh thoảng, một mụ đàn bà béo ú tát một bạt tai.

 

"Coi chừng lửa đó! Để bốc cháy nữa thì tối nay đừng hòng ăn cơm!"

 

"Cái đồ ranh con, gầy bé, còn chẳng đáng giá nửa rổ khoai."

 

"Khóc cái gì mà , đúng là thứ xui xẻo!"

 

lúc đó, một thằng nhóc trông ngờ nghệch lảo đảo bước bếp, giọng ngây ngô hỏi:

 

"Em gái ơi, cơm chín ?"

 

Mụ đàn bà béo ho khan một tiếng, trừng mắt nó:

 

"Gì mà em gái cái thằng ? Đây là vợ mày đấy!"

 

Cả lạnh toát, da đầu tê dại như giật điện.

 

Cái quái gì thế ? Mẹ bắt vợ một thằng ngốc á?!

 

Dù kiếp đánh thế nào nữa, bà vẫn là ! Hơn nữa, đời nào một ông cha ngốc!

 

đẩy cổng, sải bước sân, ánh mắt trợn tròn của cả nhà, túm lấy kéo .

 

Đến khi mụ đàn bà béo kịp phản ứng, chúng sắp khỏi cổng.

 

Mụ lao theo, gào lên:

 

"Mày điên hả? Con nhóc mày bán cho tao !"

 

ngoảnh , lạnh nhạt đáp:

 

"Giờ thì lấy ."

 

Mặt mụ béo đỏ bừng vì giận, giậm chân hét:

 

"Ban ngày ban mặt mà dám cướp chắc?! Muốn thì bước qua xác tao !"

 

nheo mắt, nhặt ngay cái liềm dựng ở góc tường, trầm giọng :

 

"Vậy bà cứ c.h.ế.t ."

 

Loading...