Trở Về Năm 70, Tôi Giúp Ngoại Hoàn Thành Tâm Nguyện - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:32:49
mừng rỡ suýt bật , kích động :
"May quá! cảm ơn thế nào cho đủ nữa!"
Anh xua tay, nhẹ:
"Đồng chí Lôi Phong từng coi khó khăn của khác như khó khăn của chính . Đây là điều nên thôi."
Lúc sắp bước cửa, chợt gọi giật :
"Anh tên gì ?"
Anh ngoảnh đầu :
"Đinh Kiến Quốc. Cô cứ gọi là Kiến Quốc là ."
Hai ngày , út xuất viện.
Chúng vét sạch tiền trong nhà cũng đủ trả viện phí, cuối cùng mượn Kiến Quốc một khoản lớn.
Anh bảo rằng công nhân ở xưởng in huyện, mỗi tháng lương định, nên chúng cần gấp gáp trả .
…
Lúc vay tiền, để ý vợ của bên cạnh, sắc mặt rõ ràng vui vẻ gì.
Vậy nên, suốt quãng đường về, trong đầu chỉ một suy nghĩ duy nhất...
Làm kiếm tiền trả nợ?
Ở nông thôn những năm 70, kiếm tiền khó như lên trời.
Đất đai vẫn giao khoán, chính sách cấm tiệt kinh doanh cá thể, tiền chỉ cách cày thêm công điểm.
chỉ hai bàn tay, nuôi ba cái miệng ăn.
Nói đến chuyện tích lũy của cải, đúng là càng càng nghèo!
chỉ hai bàn tay, trong khi bốn cái miệng ăn.
Chứ đừng đến chuyện kiếm thêm, ngay cả công điểm cũng luôn trong tình trạng thiếu nợ.
vắt óc suy nghĩ suốt mấy ngày, nhưng tìm cách nào để thoát khỏi cảnh bế tắc .
Cho đến tối hôm đó, mới về làng, nhận một tin tức như cứu tinh từ trời rơi xuống.
Bà chị hàng xóm ở đầu thôn ghé qua, xuống ngay:
"Quế Lan , cô còn trẻ mà mất chồng, một nuôi ba đứa nhỏ vất vả quá. ông em họ thợ mộc, vợ mất sớm, trong nhà chỉ một đứa con trai. Hay là… hai về chung một nhà ?"
bật sáng mắt, chuyện vẻ tệ nhỉ?
Ở thời , mấy nghề thợ mộc, thợ may chính là những công việc giá nhất!
Bọn họ cần đồng quần quật để kiếm công điểm, chỉ cần mỗi tháng nộp một khoản nhỏ cho đội sản xuất là xong.
Hơn nữa, cưới hỏi, xây nhà, nội thất, nhà nào cũng mời thợ về .
Những tiếp đãi như khách quý, lương thực và tiền bạc bao giờ thiếu.
Bảo họ là tầng lớp "thượng lưu" ở nông thôn cũng sai!
Chỉ là… ông em họ trai ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tro-ve-nam-70-toi-giup-ngoai-hoan-thanh-tam-nguyen/chuong-4.html.]
Bà chị hàng xóm nhanh chóng hẹn ông em họ đến gặp mặt .
Và ngay khoảnh khắc trông thấy đó, chỉ tự móc mắt .
6.
Thành thật mà , ngoại hình cũng đến nỗi tệ.
gã đàn ông mặt thì…
Vừa lùn, béo, răng thì vàng khè, còn mọc lởm chởm lung tung, ánh mắt thì thấp thoáng vẻ dâm tà.
Hắn mở miệng, câu đầu tiên là: "Quế Lan, cô mà, chúng là bạn học tiểu học. cũng thấy cô đấy. mà… cô nuôi nhiều con quá."
cảnh giác nhíu mày: "Ý là ?"
Hắn nhe hàm răng vàng khè, : "Nghe đây cô từng định vứt bớt một đứa con gái đúng ? Trùng hợp là nhà họ hàng cũng đang cần một đứa con nuôi. Hay là… tiện thể gửi luôn thằng út ?"
Ngoài cửa sổ, ba đứa nhỏ đang len lén , đôi mắt trong veo ánh lên nỗi sợ hãi khôn cùng.
Cơn giận bùng lên dữ dội, đập mạnh xuống bàn, quát thẳng mặt :
"Anh dở ? Muốn vứt con ? vứt đấy!"
Hắn tròn mắt kinh ngạc, bà chị hàng xóm cùng cũng hốt hoảng:
"Quế Lan, cô ? Nói năng kiểu gì thế?"
vớ ngay cây chổi, quét mạnh về phía bọn họ:
"Biến! Cút hết ! Đừng mơ động đến con !"
Gã thợ mộc tức đến nhảy dựng lên, gào ầm ĩ:
"Không nhờ chị giới thiệu thì đánh c.h.ế.t cũng chẳng thèm đến cái nhà rách nát ! Mấy cứ chờ đói đến c.h.ế.t , đến lúc c.h.ế.t cũng chẳng ai thèm chôn !"
nghiến răng, một đuổi thẳng cổ hai chị em quái đản đó khỏi sân.
Nhân tiện, còn hất luôn hai gói bánh bọn họ mang đến, thèm giữ một miếng.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Ba đứa nhỏ lo lắng bất an, len lén hỏi:
"Mẹ ơi, sẽ thực sự bỏ rơi tụi con , đúng ?"
lặng lẽ lắc đầu.
Tối hôm đó, thẫn thờ bên giường, lặng lẽ ánh đèn dầu leo lắt.
một lời nào.
Mãi đến khi suy nghĩ thông suốt.
Chính sách bây giờ vẫn còn quá hạn hẹp.
Chúng vùng vẫy trong bùn lầy, dù cày cuốc quần quật, thì nợ nần chỉ ngày càng chất chồng.
thể dựa tái hôn để đổi đời, chỉ còn cách mở một con đường mà ai dám .
Sáng hôm , dắt ba đứa nhỏ, bộ suốt hai tiếng đồng hồ lên huyện.
tìm đến văn phòng chính quyền, gõ cửa bước , nộp bộ giấy tờ lịch sử liên quan đến ông ngoại ...cũng chính là cha ruột của ba đứa nhỏ.