Trở Về Thập Niên 80 Làm Lại Cuộc Đời - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:32:57
Trở về thập niên 80, bà mối giới thiệu cho một tân sinh viên sắp đại học.
đồng ý, bởi vì sinh viên đại học , kiếp dùng tiền sinh hoạt cho để yêu đương trường, khi nghiệp với :
“ là sinh viên đại học, cô chỉ là thuê, tự cô xem xứng ?”
Quả thật xứng, nên kiếp từ chối bà mối.
ngờ, tự tìm đến.
1
Lúc Cố Ngật tìm đến, đang xổm trong bếp nhóm lửa.
Chó vàng nhà nuôi đột nhiên sủa dữ dội, tưởng là trẻ con nhà ai nghịch ngợm, sợ hoảng sợ, vội vứt củi trong tay chạy ngoài.
Ai ngờ bước ngoài choáng váng.
Cố Ngật trẻ tuổi ngoài cửa, thở hổn hển chằm chằm : "Tại đồng ý đính hôn với ?”
Lúc , cầm xẻng hót rác từ nhà chính bước cũng sững sờ.
thì sợ hãi, còn thì vui mừng.
Dù trong mười dặm tám thôn quanh đây cũng tìm thanh niên nào trai như , còn chân thành chạy đến tận nhà.
Bà ân cần kéo nhà chính, nhanh chóng rót cho Cố Ngật một tách nóng, còn hào phóng bỏ thêm một thìa đường trắng.
Khóe miệng run rẩy, nên lời.
Có lẽ Cố Ngật chạy một mạch đến đây, xuống lâu mà vẫn định nhịp thở.
Lúc vẫn đang là mùa đông khắc nghiệt, mặc áo bông màu xanh quân đội, tóc trán gió thổi dựng lên một lọn, mặt vẫn đẫm mồ hôi.
Dù , khuôn mặt tuấn tú của vẫn khiến khác khỏi thiện cảm.
Kiếp , mê hoặc vì thế .
Cam tâm tình nguyện đưa hết tiền lụng cho , cứ đến kỳ nghỉ đông nghỉ hè đón về phòng trọ của , tất bật hầu hạ , chỉ để yên tâm học tập.
May mắn , cũng chịu thua kém, trở thành nghiên cứu sinh đầu tiên của mười dặm tám thôn quanh đây.
vui mừng, tiếp tục chu cấp cho .
Cố Ngật thi đỗ nghiên cứu sinh ở phương Nam xa xôi, ngày tiễn , đưa hết hai nghìn tệ dành dụm cho , dặn dò đừng quá tiết kiệm, kẻo bạn học chê .
Cố Ngật xúc động nắm tay :
“Anh sẽ học hành chăm chỉ, nghiệp sẽ về cưới em!”
Đại Tráng nhà bên nhắc cẩn thận kẻo công toi, tin, quả quyết phản bác :
“Cố Ngật là sinh viên đại học, học giữ chữ tín, sẽ như .”
Chỉ là, sự thực chứng minh Đại Tráng sai.
Những lời hứa năm xưa, kịp thực hiện thì biến chất .
Vào ngày Cố Ngật nghiệp thạc sĩ, tàu suốt đêm để đến dự lễ nghiệp của , nhưng chỉ kịp thấy cảnh ôm một cô gái khác.
thể tin nổi, lao đến chất vấn điên cuồng, nhưng chỉ nhận từ một câu:
“ là thạc sĩ, cô chỉ là thuê, tự cô xem xứng ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tro-ve-thap-nien-80-lam-lai-cuoc-doi/chuong-1.html.]
“Nếu cô tự thì nên lặng lẽ rời , chứ hét hò ầm ĩ như thế , chỉ khiến bản thêm nhục nhã.”
Cố Ngật xong liền dắt tay cô gái đó bỏ , họ sẽ đến dự tiệc nghiệp.
Tối hôm đó, đợi cổng trường đến tận mười hai giờ, vẫn thấy Cố Ngật về. Vừa đói mệt, lấy hai cái chân gà từ túi xách để lót .
Chân gà mang từ quê lên.
Vì Cố Ngật thích ăn, cẩn thận luộc sẵn mang theo, khi đến trường còn mượn nồi của chủ quán ăn sáng bên đường để hâm nóng .
Chỉ điều giờ đây nó nguội ngắt.
vô hồn nhét chân gà miệng, nước mắt chảy đầy mặt từ khi nào.
Sinh viên ngang qua đều với ánh mắt khó hiểu.
chịu nổi nữa, ôm mặt nức nở.
đợi bao nhiêu năm trời, cuối cùng chỉ nhận một câu như thế.
cam lòng! Vì đến nhà lóc, gào thét.
cuối cùng, công khai dẫn cô gái đó về nhà, khiến trở thành trò trong mắt .
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
Ai cũng bảo Cố Ngật lợi dụng suốt tám năm trời, thành đồ bỏ .
Ở cái thời đó, những lời thể g.i.ế.c c.h.ế.t một phụ nữ.
Mẹ đến nhà họ Cố đòi công bằng, nào ngờ họ đóng cửa tiếp, cuối cùng bà tức quá đ.â.m đầu cổng nhà họ mà chết.
Sự việc chấn động cả huyện, Cố Ngật áp lực dư luận đành đồng ý cưới .
Ngày cưới, khi ngang qua mộ , đuổi tài xế xuống xe đạp hết ga lao xuống vực cùng Cố Ngật.
Mở mắt , trở về năm mười tám tuổi.
2
Từ lúc gặp , Cố Ngật tỏ hiểu chuyện và lịch sự.
Vừa thấy rót xong, liền dậy đỡ lấy, miệng : “Cảm ơn dì ạ.”
Mẹ như thể từng ai gọi là "dì" bao giờ, tươi rói: "Khách sáo gì chứ? Ngồi xuống , xuống !"
Bà kéo Cố Ngật xuống, hỏi han về gia đình và việc học của . Lúc rằng đầu huyện, bà lập tức vui mừng khôn xiết.
Bà liên tục mấy : "Giỏi! Giỏi! Giỏi!"
"Cháu chắc chắn sẽ cố gắng thi đỗ đại học, để thất vọng." Anh nghiêm túc đảm bảo với , đó lén liếc về phía .
Nhận ánh mắt của Cố Ngật, ngẩn , mỉm hiểu ý.
"Tiểu Lê, con chuyện với , mua chút rau nhé." Nói xong, bà liếc mắt hiệu cho , cầm giỏ vui vẻ bước ngoài.
Trong phòng chỉ còn hai chúng , đưa tay với Cố Ngật. "Đưa đây!"
Cố Ngật ngẩn : "Cái gì?"
, lạnh lùng, dậy giật lấy cốc tay , uống cạn.
Mẹ coi chút đường đó như bảo bối, sống mấy ngày mà bà vẫn nỡ cho nếm thử một miếng, thể để Cố Ngật hưởng lợi ?
"Nói , đến đây gì?"
Cố Ngật dường như ngờ thái độ như , im lặng một chút: "Dì Trần em đồng ý chuyện hôn sự của chúng , tại ."