Trở Về Thập Niên 80 Làm Lại Cuộc Đời - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:33:02
Cố Ngật đau đớn cúi gập , lúc ngẩng đầu lên, ánh mắt đầy hung dữ nhưng khi rõ mặt Trang Diên, lập tức sững sờ, đồng tử giãn , run rẩy kiểm soát.
“Là ?”
10
Trang Diên cũng ngạc nhiên: “Cậu ?”
Cố Ngật tỉnh táo , lắc đầu điên cuồng, nhặt cặp lên, định bỏ chạy.
Trang Diên nhanh tay túm lấy cổ áo , kịp gì, Cố Ngật sợ đến mức mặt tái mét, chân run rẩy, hét lớn:
“ dám nữa, xin hứa sẽ đến tìm Khương Lê nữa!”
Thậm chí còn sợ đến mức tè quần!
Trang Diên nhíu mày buông tay, dắt rời khỏi con hẻm.
hỏi Trang Diên ở đây, đeo cặp của lên vai, đắc ý :
“Trong huyện chỉ hai trường cấp ba, trường gần thôn chúng hơn một chút.”
nhịn , hào phóng khen ngợi:
"Ừm, thông minh lắm!"
Trang Diên đỏ mặt: "Em đang dỗ trẻ con ?"
Dù cơ thể hiện tại của mới mười tám tuổi, nhưng tuổi tâm lý của lớn hơn gần mười tuổi, trong mắt , đúng là giống một đứa trẻ.
luôn cảm thấy như trâu già gặm cỏ non.
Nghĩ đến đây, hỏi Trang Diên: "Bố em khó ?"
Trang Diên vội trả lời: "Không! Một chút cũng !"
Câu của , đến dấu chấm câu cũng tin! Với hiểu của về bố , lẽ họ mắng chửi nhưng chắc chắn sẽ tỏ vui vẻ gì nổi.
gì, chỉ lặng lẽ chằm chằm .
Trang Diên nghiến răng đối mắt với một lúc, cuối cùng cũng đầu hàng, buồn bã cúi đầu :
"Chú dì thật sự khó , chỉ là xây tường cao hơn thôi."
"...Cái gì?"
Trang Diên gật đầu: "Cao hơn đúng một mét, lúc đầu tưởng họ sửa tường nên còn giúp đỡ."
"Rồi nữa?"
Trang Diên ngẩng đầu, đầy oan ức: "Sau khi xây xong tường, họ đặt ngay mặt hơn chục cái bẫy chuột..."
"Phụt~" tưởng tượng cảnh đó, nhịn nữa: "Ha ha ha..."
Đến cổng thôn, xuống xe buýt, Trang Diên đưa cặp sách cho .
"Em , đừng để chú thấy."
"Khoan !"
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
Trên đường thấy lén lút nhét gì đó cặp, quả nhiên bên trong một bọc vải: "Cái cầm lấy , em cần!"
Trang Diên đỏ mặt tía tai, vội vàng phủ nhận: "Không của !"
nghiêng đầu : "Anh chắc ? Vậy em vứt nhé!"
Trang Diên giả vờ nữa, đành thừa nhận: "Tại nhận? Tiền của đưa em thì đưa ai?"
mà lòng chua xót, đúng là giống kiếp quá, dù chắc sẽ đổi, nhưng tuyệt đối thể nhận tiền .
bảo giữ lấy, đợi chúng kết hôn đưa cũng muộn.
Trang Diên thông minh, ngay lập tức hiểu ý .
Anh mím môi: "Dù em kết hôn với , vẫn tặng em thứ .”
“Anh vui khi chi tiền cho em.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tro-ve-thap-nien-80-lam-lai-cuoc-doi/chuong-5.html.]
ngẩng đầu , rạng rỡ:
“Em lo lắng nhà đủ khả năng cho em học, nhưng yên tâm, Tết bố sẽ thăng chức và tăng lương.”
Kiếp , bố đề bạt lên chức phó giám đốc, lương tăng gấp đôi.
Nhà thiếu tiền, vì đưa hết tiền thêm cho Cố Ngật.
“Em hiểu tấm lòng của , nhưng mong dùng nó để điều .”
“Anh thích kinh doanh ? Vậy dùng nó vốn khởi nghiệp nhé, khi kiếm nhiều tiền, lúc đó đưa cho em cũng muộn.”
Trang Diên im lặng, nhất quyết nhận .
Lúc , đột nhiên thấy một từ từ đầu thôn, bóng dáng quen thuộc khiến giật , vội vàng nhét bọc vải lòng Trang Diên:
“Nhanh lên, bố em đến .”
11
Dù chuẩn tâm lý nhưng khi thấy bẫy chuột chân tường, vẫn giật .
Trang Diên vẫn còn dễ chịu lắm, chỉ mười mấy cái, qua cũng thấy ít nhất hai ba chục.
Cũng cần khắc nghiệt đến chứ.
Bố liếc : “Thế nào? Không tệ chứ?”
“Nếu ai dám trèo tường nữa, đảm bảo sẽ khiến họ nhớ đời!”
: “...”
Sao cảm giác như đang với ?
Mấy ngày Tết, canh chừng chặt, sợ gặp Trang Diên.
Mãi đến khi hết Tết, học kỳ mới bắt đầu, mới thấy chuyến xe buýt lên huyện.
Anh ở hàng ghế cuối, thấy liền khẽ mỉm .
Trang Diên mang theo một chiếc túi lớn, xuống, liền lấy một chiếc khăn quàng cổ và đôi găng tay đưa cho , đó lấy một bình nước nóng đặt tay .
Lúc , bình nước nóng vẫn là loại cải tiến từ chai truyền dịch, thủy tinh, sờ nóng.
Từ nhà lên huyện mất một giờ xe.
Trang Diên suốt chặng đường yên, lấy một gói hạt dưa từ trong túi, từ từ bóc vỏ.
Sau đó, đặt nhân hạt dưa tay .
Lúc việc , hề vội vàng, trông vô cùng dịu dàng.
khỏi thu hút.
Có lẽ vì từ nhỏ ngoài mưu sinh nên mang cảm giác chín chắn vượt xa bạn cùng trang lứa. Mỗi ngoài mà bên cạnh, cảm thấy vô cùng yên tâm.
Quả thực trai hơn cả Cố Ngật, chỉ điều do thường xuyên bôn ba nên trông phong trần.
Nhận thấy ánh mắt đang dán chặt lên , mặt Trang Diên ngày càng đỏ lên, cuối cùng đưa tay che mắt .
Bàn tay lạnh băng, khiến giật run lên.
Trang Diên chợt nhận , định rút tay về, nhưng nhanh chóng nắm chặt lấy. Anh liếc xung quanh khẽ :
"Mau buông , tay lạnh lắm!"
gì, chỉ cầm tay đặt lên bình nước ấm.
Trang Diên cứng đờ , im để nắm tay, chỉ nụ môi ngày càng rạng rỡ.
12
Vì mỗi ngày chỉ một chuyến xe khách đến huyện nên khi đưa đến gần trường học, Trang Diên vội vã về.
Nhìn theo bóng khuất dần, thì giật thấy Cố Ngật ngay lưng.
Anh lạnh lùng , nghiến răng ken két: