Trói Anh Lại - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-08 21:58:41
"Anh Dực, đêm tân hôn ở bên vợ, sợ cô giận ?"
đến cửa phòng riêng, liền thấy Tạ Dực trả lời một cách thiếu đòn:
"Giận thì giận, chẳng lẽ cô thể trói về ?"
Trong phòng riêng lập tức vang lên tiếng ồ.
Trói về ư? Ý kiến tồi.
thầm nghĩ đẩy cửa bước .
Sau khi thấy , trong phòng riêng lập tức im phắc, mấy gã đàn ông lặng lẽ thẳng .
Trừ Tạ Dực.
Anh vùi chiếc ghế sofa nhung màu xanh lá đậm rộng lớn, tựa như xương mà ngả nghiêng.
Chiếc áo sơ mi màu đỏ rượu phóng đãng, ánh đèn mờ ảo vẫn trông vô cùng bắt mắt, cổ áo tùy ý cởi vài cái cúc áo, để lộ xương quai xanh trắng ngần gợi cảm.
Gương mặt như yêu nghiệt của tràn đầy vẻ trêu đùa, kéo dài giọng, ngữ điệu cao lên, mang theo vẻ ngạc nhiên giả tạo: "Ôi chao, Tạ phu nhân, cô cũng ngoài chơi ư?"
"Tạ Dực, chín giờ ." Giọng chút gợn sóng, như thể chỉ đang nhắc nhở về thời gian.
Nụ khiêu khích môi Tạ Dực thoáng chốc cứng đờ.
Anh hẳn nhớ những quy tắc đặt khi kết hôn.
Trong đó một điều là buổi tối về nhà mười giờ.
Lý do là vì thói quen ngủ sớm, mà chúng cần sớm sinh hạ một thừa kế.
Vì yêu cầu mỗi ngày về nhà sớm, xong việc sớm để ngủ sớm.
"Thì chứ?" Đón nhận ánh mắt tò mò của mấy bạn, Tạ Dực cứng cổ cãi bướng, lạnh.
"Không gì." Nhìn Tạ Dực vẫn cứng miệng, nhếch môi: "Anh dậy một chút."
mỉm trông vô hại.
Tạ Dực chắc hẳn nghĩ thỏa hiệp, vẻ mặt cà lơ phất phơ trở , một tay đút túi quần, khệnh khạng dậy: "Làm gì..."
hết câu, vung tay chặt mạnh lên cổ , đánh cho bất tỉnh.
Vẻ mặt Tạ Dực thể tin , hai mắt trợn ngược, ngất xỉu.
"Hôm nay chúng việc , hôm khác sẽ mời ăn cơm."
dứt khoát vác Tạ Dực lên vai, khẽ gật đầu với mấy gã đàn ông đang run lẩy bẩy co rúm thành một cục trong phòng riêng.
Nói xong, vững vàng vác Tạ Dực ngất lịm rời .
Phía truyền đến tiếng kêu choáng váng chói tai của mấy gã đàn ông.
"Vãi! Vừa chị dâu dùng một cú c.h.ặ.t t.a.y là hạ gục Dực luôn ?!"
"Không chỉ thế! Chị còn một tay vác Dực cao gần một mét chín! Trông vẻ nhẹ nhàng! Mà Dực tập gym quanh năm đấy nhé!"
"Khủng bố thật! Trông chị chắc chỉ một mét bảy thôi nhỉ? Thân hình mảnh mai thế mà sức lớn !"
"Dực ca tối nay chắc là xong đời !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/troi-anh-lai/chuong-1.html.]
"Haizz, cầu nguyện cho ."
lột sạch quần áo Tạ Dực ném bồn tắm.
Tạ Dực dìm bồn tắm, chợt tỉnh dậy.
"Sao ở đây?" Anh đần mặt dậy từ bồn tắm.
"Mười phút, tự tắm rửa sạch sẽ." Nói xong, thèm , xoay bỏ .
"Cô, cô, cô, Lê Lạc!" Tạ Dực thể tin nổi, bản trần truồng, nghiến răng nghiến lợi : "Lê Lạc, cô chỉ đánh ngất , còn lột sạch quần áo ư?!"
Nghe , bước chân khựng , xoay Tạ Dực đang tức giận đến mức đỏ mặt tía tai, điềm tĩnh đưa tay xem đồng hồ, thiện nhắc nhở: "Anh còn chín phút rưỡi."
Tạ Dực: ?!
"Còn tắm ?" Giọng chút gợn sóng, chuẩn tháo đồng hồ: "Hay giúp tắm?"
"Cô—" Tạ Dực như mèo dẫm trúng đuôi, lập tức đỏ mặt tía tai, uất ức nghiến răng nghiến lợi : "Cô ngoài! tự tắm!"
"OK." chút do dự xoay ngoài.
Chín phút năm mươi lăm giây , Tạ Dực mặc áo choàng tắm, tóc vẫn còn nhỏ nước bước .
"Sấy khô tóc ." Tạ Dực, ngửa đầu uống thuốc.
Ánh mắt Tạ Dực chạm hộp thuốc đầu giường, thể tin : "Ở bên mà cô cũng cần uống thuốc ?!"
"Chứ ?" mất kiên nhẫn lấy hộp thuốc khác ném lên giường: "Hộp của , nhanh lên đừng lề mề, buồn ngủ ."
Đã gần mười giờ , đến giờ ngủ.
Tạ Dực mặt đầy nhục nhã: "Tiểu gia cần cái thứ chắc?!"
Thuốc dần tác dụng, mất kiên nhẫn, trực tiếp kéo lấy dây lưng áo choàng tắm của Tạ Dực, đẩy ngã xuống giường, trong lúc còn đang đần mặt , dùng còng tám còng cổ tay cố định đầu giường.
Toàn Tạ Dực lập tức căng cứng, vẻ mặt kinh ngạc: "Lê Lạc, cô đang gì ?!"
lười nhảm với , bóp miệng nhét thuốc .
Sau đó vén áo choàng tắm của .
Bên trong Tạ Dực mặc gì.
ngẩng mắt Tạ Dực, đầy ẩn ý: "Ôi chao, Tiểu Tạ tổng mặc quần áo ? Là bản tính thích mặc quần áo ?"
Bị vạch trần suy nghĩ thầm kín, mặt Tạ Dực lập tức đỏ bừng, đôi mắt đào hoa xinh bùng cháy ngọn lửa giận dữ, trừng mắt chằm chằm , như thiêu cháy : "Lê Lạc!"
Nhìn bộ dạng hổ đến tức giận của Tạ Dực, cũng trêu chọc nữa, chuẩn việc chính.
Tạ Dực vẫn cứng miệng: "Lê Lạc, cô từ bỏ ý nghĩ , sẽ động lòng với cô !"
"Vậy đây là...?"
Ngón tay tùy ý gạt nhẹ "chỗ nào đó" đang bày khí thế hùng dũng của Tạ Dực, khẽ khẩy: "Thuốc hẳn tác dụng nhanh đến thế nhỉ?"
Tạ Dực: ?!
"Lê Lạc, rốt cuộc cô phụ nữ !" Tạ Dực hổ tức giận đến mức cả đỏ mặt tía tai, như con tôm luộc.
"Vớ vẩn, chẳng lẽ là thái giám ?" nén đau xuống.