Trời Ban Lương Duyên - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-07-14 21:42:21
Ta đang cáo bệnh ở nhà học. tính bằng trời tính, phụ chủ động mời về nhà.
Nghĩ cũng , Tạ Thái Phó danh tiếng lẫy lừng, đến Thanh Thủy Hương, phụ thể gặp .
Khi gặp Tạ Thính Trúc trong vườn nhà, đang ngâm nga một khúc ca.
Tay ôm sách, cây hải đường to lớn phơi nắng.
Người ấm áp, lòng biếng nhác, trong lúc lơ đãng, quyển sách trượt khỏi tay.
Trong lòng giật , ánh mắt theo quyển sách rơi xuống, vặn đối mặt với Tạ Thính Trúc đang đỡ lấy sách gốc cây.
Bên cạnh còn quản gia nhà .
Quản gia liên tục gọi: "Cô nãi nãi, cô trèo cao thế, cẩn thận ngã đấy!"
Một trận náo loạn ầm ĩ, phụ mẫu cũng vội vàng chạy tới.
Một trách mặt khách nhân thất lễ, một khẽ chọc đầu , mắng là đồ chẳng lo.
Ta ngoan ngoãn thẳng, hành lễ: "Kính chào đại nhân."
Khóe môi Tạ Thính Trúc mang theo nụ cực nhạt: "Lệnh ái ngây thơ hoạt bát, hề thất lễ."
nụ cũng thoáng qua, dường như chỉ là ảo ảnh.
Chỉ sắc mặt , luôn ủ rũ chút huyết sắc, tựa như đang bệnh.
Mọi chuyện, phụ mẫu bận rộn tiếp đón Tạ Thính Trúc.
Hắn chậm một bước, trả sách cho : "Sách đủ, thiếu một quyển."
. Cuốn tiểu thuyết chí quái tìm lâu mới bản lẻ.
Quyển còn , tìm ở ?
Hắn tiếp lời: "Hạ quan khéo đủ bộ, chỉ cần cô nương chịu đổi lấy một chiếc túi thỏ."
"Túi thỏ?" Ta kinh ngạc mừng rỡ, "Đại nhân sẽ cho bộ cuốn tiểu thuyết đó ?"
"Phải." Hắn gật đầu.
Ta do dự, cốt khí mà đồng ý.
Cả đời yêu thích nhất là những tiểu thuyết về thần quỷ , thú vị bao.
Khó khăn lắm mới thể trọn bộ, tự nhiên thể bỏ lỡ cơ hội .
Hắn , bỗng nhiên hỏi : "Nữ lang ngâm nga khúc ca gì ."
Đây chỉ là khúc Thái Liên Khúc bình thường, chỉ vì thích giai điệu của nó nên mới vô thức ngân nga.
Khi ở Tạ gia, cũng thường ngâm nga khúc ca . chắc hẳn mới .
Bình thường ở đó, đều yên lặng như chim cút, một tiếng động.
Thế nên cũng sợ cho .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/troi-ban-luong-duyen/chuong-5.html.]
"Thái Liên Khúc, đại nhân từng qua ?" Vừa ngân nga giai điệu.
Chẳng ngờ mẫu thấy, : "A Tư đừng hát nữa, ngũ âm chỉnh, đừng mạo phạm đến đại nhân."
Lời đùa, cũng là đang nhắc nhở , đừng thất lễ mặt khách.
Ta vội vàng ngậm miệng, ngoan ngoãn đại gia khuê tú.
Tối muộn hơn một chút, Triệu Hành Giản và sư phụ cùng đến. Sư phụ là để bắt mạch cho nương , còn Triệu Hành Giản thì xem bệnh của nặng .
Thấy , Triệu Hành Giản đe dọa: "Ngày mai còn dám cáo bệnh học, cẩn thận mách phu tử."
"Miệng đúng là dong dài thật!" Ta cũng chịu thua, "Giống một bà lão."
Hai chúng là như , lúc hòa thuận thì gọi là sư , lúc gây sự thì ai nhường ai.
Khi tiễn Triệu Hành Giản và sư phụ cửa, khéo Tạ Thính Trúc cũng cáo từ.
Trước khi , còn bảo cha hãy suy nghĩ kỹ càng.
Còn về việc suy nghĩ điều gì, .
Ngày hôm , bất ngờ , là Tạ Thính Trúc đến dạy chúng .
Tính , cũng chỉ lớn hơn chúng ba bốn tuổi, cho nên ban đầu nhiều học trò mấy coi trọng .
Đợi đến khi giảng bài, liền bái phục.
Chỉ ba lời hai tiếng thể khiến thông suốt.
Điểm , cảm nhận sâu sắc.
Năm thứ hai gả cho , triều đình cho phép nữ tử tham gia khoa cử.
Ta háo hức thử sức.
Thiên Thanh
Đôi khi mặt dày thỉnh giáo vấn đề, cũng chỉ vài câu khiến tháo bế tắc.
Ta thường thầm nghĩ, giá như là đích tỷ, nhất định sẽ đem tất cả những gì cho .
chỉ là một thứ nữ gả .
Không là thê tử mà công nhận.
Một tiết học kết thúc, Tạ Thính Trúc đưa luận điểm, bảo chúng tự suy nghĩ, những gì nghĩ.
Trước đây phu tử giảng bài, chỉ bó buộc trong kinh thư cổ tịch, tình huống tự do bày tỏ suy nghĩ như hầu như .
Mọi cắm cúi , đợi đến khi xong, Tạ Thính Trúc từ lúc nào bên cạnh .
Hắn cúi đầu nội dung , hồi lâu, ánh mắt về phía mặt : "Thiện."
Đây là khen .
Bài của những học trò khác cũng đều xem qua, đưa vài lời nhận xét.
Hôm nay đều thu hoạch.