Trốn Khỏi Thôn Vụ Lâm - Nguyên Anh 6 - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-07-25 21:54:33
Đương nhiên, điểm đáng chú ý là món ăn, mà là việc cắn câu thành công.
"Mì sợi cán tay dai ngon lắm, ăn nhanh lên, coi chừng nát đấy."
Dưới sự giám sát chặt chẽ của chị Xuân, thêm giấm đen, trộn đều nước sốt vô tư húp mì. Hương vị của mỹ nhân chỉ lạ, giống như nấm bình thường hầm kỹ và vẫn còn chút dai dai…
"Vị , lạ nhỉ?"
"Mỹ nhân chỉ mùi vị như đấy. Cô đầu ăn nên lẽ quen."
Thật ? Thật sự là thuốc mê cho quá liều ? Một cơn choáng váng ập đến, liền gục xuống bàn đá. Quả nhiên đồ của lạ thể tùy tiện ăn .
Trong cơn mơ màng, thấy chị Xuân chào đón một đàn ông , đó vác lên vai, còn chị thì đếm tiền tiễn chúng đến cửa.
"Về thì đường rừng sương mù nhỏ , chỗ dốc núi đến tìm mỹ nhân chỉ, sớm muộn gì cũng lộ tẩy."
" , chiêu tệ quá, nam nữ gì cũng mang về. Lần đổi chiêu khác thôi."
mà. Tin đồn mạng là do họ tung , và mỹ nhân chỉ chính là sính lễ. Cũng thể , đó là một quy trình xem hàng giữa bọn buôn và mua.
cả, vì đây vốn dĩ là một phần trong kế hoạch ban đầu của .
4
Mọi chuyện bắt đầu từ ba ngày .
Hôm đó nhận một lá thư do Kim Chi gửi đến, nhưng khi thấy nét chữ trong thư rõ ràng của cô , liền ngay cô gặp chuyện. Kim Chi là một chuyên mua bán ở La Sát Hải Thị, cô thích sưu tầm những món kỳ lạ đem đến Hải Thị bán với giá cao. Lần , mục tiêu của cô chính là Mỹ nhân chỉ ở núi Tam Khương.
Vì , ngay trong đêm, vội vã lên đường đến núi Tam Khương phận của một du khách bụi và thuê phòng tại Tứ Quý Xuân, nhà nghỉ duy nhất chân núi.
Trước khi đến, tìm hiểu và rằng mỗi năm đều vài nữ phượt thủ mất tích ở núi Tam Khương.
Trường hợp nghiêm trọng nhất là hai năm , khi cả một đoàn nữ phượt thủ biến mất một cách bí ẩn. Đội cứu hộ từng triển khai một hoạt động tìm kiếm quy mô lớn, nhưng vì địa hình ở đây quá phức tạp, cộng thêm những hiện tượng sinh thái kỳ lạ, công tác tìm kiếm gặp nhiều khó khăn và cuối cùng vẫn kết quả. Tuy nhiên, một điều chắc chắn là nhà nghỉ mà tất cả họ từng ở đều là Tứ Quý Xuân.
Lúc đến Tứ Quý Xuân thì trời về khuya. Người mở cửa cho chính là chị Xuân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tron-khoi-thon-vu-lam-nguyen-anh-6/chuong-2.html.]
"Đến ."
Vào khoảnh khắc ánh trăng tràn , nụ của chị , hề quá, còn lạnh lẽo hơn cả ánh trăng. Thấy mệt buồn ngủ, chị chỉ đưa cho một chiếc thẻ phòng phiền thêm nữa. Điều đúng ý .
Vừa phòng, đóng chặt cửa sổ . lấy một bộ dụng cụ đánh hương triện từ trong túi, nhanh chóng nén tro hương, đặt khuôn đổ bột hương . Đây là một chiêu chiêu hồn nhỏ mà mới mày mò , kết hợp giữa Đô Chiêu Quỷ Hồn Ấn và hương hỏa, giúp phạm vi bao phủ mở rộng và hiệu quả tăng lên gấp đôi. Tiếc nuối duy nhất là thứ thời hạn sử dụng nên cần và dùng ngay.
Ngay khi hương triện cháy, khói xanh tan , một khuôn mặt quỷ bất ngờ hiện ngay mặt, gần đến mức gần như chạm mũi . Ngay đó ngày càng nhiều khuôn mặt khác xuất hiện trần nhà, bên cạnh đèn bàn, tivi, và cả chiếc gối của . Mỗi khuôn mặt đều mang một tư thế c.h.ế.t khác .
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Những bạn từng đến tiệm mua hương đều hương của tác dụng kỳ diệu. tên là Nguyên Anh, chủ của tiệm Nhất Lô Hương, đồng thời cũng là kiếp thứ 99 của phương sĩ Tử Anh thời Đại Tần. Bán hương chỉ là nghề phụ, còn nghề chính của thực là trừ ma diệt quỷ.
"Có ai ? Chết vì cái gì ? Phát tiếng nào để thử."
Ban đầu định hối lộ vài con quỷ để trao đổi thông tin, nhưng một con quỷ nào đáp . Có vẻ như chúng đói quá lâu nên chẳng thèm để ý đến mà chỉ chăm chú việc ăn hương hỏa.
Nhà nghỉ quả nhiên vấn đề. Chỉ là ngờ trong một căn phòng nhỏ bé thể chứa chấp nhiều vong hồn vô gia cư đến .
Và những điều ngờ tới còn nhiều hơn nữa. Dị tượng bên còn kịp tiêu hóa xong thì cửa sổ bên đập rầm rầm. kéo rèm thì liền thấy quỷ từ bốn phương tám hướng đều đang tập trung bên ngoài và vẻ như phá cửa xông . Trên mạng đây là một hố chôn tuẫn táng , thể nhiều quỷ đến chứ?
vội vàng dập tắt hương triện vì sợ những con quỷ sẽ đánh thức chị Xuân, khiến kịp quân bỏ mạng. Suy nghĩ duy nhất của khi dập hương triện là thứ phiền phức quá, chắc chắn sẽ dùng nữa.
Ngày hôm , khi tỉnh dậy thì trời là hai giờ chiều.
Lúc khỏi cửa, chị Xuân còn dặn dò : "Thấy bia đá khu vực cấm thì nhớ về, bên trong nguy hiểm lắm, thì ."
ậm ừ , nhưng đầy năm phút với vẻ mặt ủ rũ.
"Chị Xuân, ở đây cái kiểu hướng dẫn viên chèo kéo khách nào ?"
Khu vực còn là thưa thớt dân cư nữa, mà là một bóng . Làm thể hướng dẫn viên địa phương mời chào khách chứ?
"Chị Xuân, chị thể dẫn tìm mỹ nhân chỉ ? sẽ trả tiền đàng hoàng mà. đường ở đây."
thể hình dung ,giọng điệu và thần thái khi câu đó thể hiện rõ sự trong sáng và ngu ngốc gương mặt . chị Xuân ăn chiêu . Chị sớm đoán ý đồ của , nhưng vẫn giả vờ miễn cưỡng đồng ý. Và đúng lúc chị lưng , nụ đắc ý thể che giấu hiện rõ tấm kính đối diện.