Trốn Không Thoát, Yêu Không Dứt - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-07-11 02:07:05
Chương 2:
4.
Vào đến khách sạn, hào sảng từ chối nhân viên hỗ trợ, loạng choạng tự bước thang máy.
Sau khi dí sát bảng điều khiển để bấm tầng, ngả , dựa vách thang máy.
Khoé mắt vô tình liếc thấy bóng dáng một đàn ông cùng, chút tỉnh táo cuối cùng khiến lập tức siết c.h.ặ.t t.a.y vịn, cố gắng mở to mắt chằm chằm những con đang nhảy, dù rằng chúng bắt đầu nhòe nhoẹt.
"Ding"—thang máy đến tầng của .
vặn vẹo , quyết tâm rời nhanh nhất thể, ai ngờ bước một bước lảo đảo.
May mà phản xạ của vẫn còn nhạy bén, dù bốn phương tám hướng đều đang cuồng, vẫn thể khuỵu nhẹ gối, hai tay dang ngang giữ thăng bằng hảo.
Đứng vững trở , tiếp tục bước , lúc mới phát hiện đàn ông vẫn khỏi thang máy.
Hừm, chắc chắn là sắc của mê hoặc . đáng tiếc, đêm nay chị đây hẹn!
vênh mặt, mạnh dạn tiến về điểm đến của .
"1709…"
Vừa lẩm bẩm lắc lư đến cửa phòng, lôi thẻ quẹt.
Ngay lúc đó, một loạt bước chân dồn dập vang lên phía . Chưa kịp , một lực mạnh mẽ đẩy phòng.
Còn đang hoang mang hiểu chuyện gì xảy , một thứ mềm mại phủ lên môi .
Lúc , men trong chính thức bốc lên đỉnh điểm, não bộ đình công, mềm nhũn.
Thôi thì cứ mặc kệ , thả giấc mộng, gác muộn phiền.
Lần tiếp theo cố gắng mở mắt, trời sáng.
5.
ngẩng đầu lên, mặt là một tươi rói, sáng sủa đến mức khiến nuốt nước bọt.
Quả nhiên là hàng thượng hạng.
Ánh mắt lướt dọc theo gương mặt góc cạnh của , chậm rãi trượt xuống cơ bụng săn chắc đáng ghen tị.
Còn đang mải mê nghiên cứu đường nét mỹ , thì mặc quần áo xong từ bao giờ.
lập tức thu hết những lời tán dương dành cho Tiểu Du tối qua, đó là hàng loạt từ ngữ mắng chửi thể áp dụng cho cả lẫn .
Tiểu Du bỏ bao nhiêu tiền để tìm nhân tài , nhưng cũng thể hiện chút lòng thành.
Thế là quơ lấy ví, chuẩn lấy điện thoại chuyển khoản.
kịp gì, cái chăn bỗng nặng xuống, liếc qua thì thấy—hai xấp tiền đỏ chót.
ngơ ngác đếm thử, còn kịp hiểu chuyện gì, trai trẻ điềm nhiên lên tiếng:
“Cảm ơn chị, đây là chút lòng thành, mong chị vui lòng nhận lấy.”
???
Ý gì đây? ngủ với , mà còn cảm ơn ? Đây là chính sách tiền cho khách hàng thiết tiền tip khi dùng dịch vụ? Chẳng lẽ mới là nạn nhân?
“Khoan !”
vội gọi ngay cho Tiểu Du.
Điện thoại kết nối, đầu dây bên vang lên giọng ngái ngủ: “Alo…”
Nghe chất giọng khàn khàn , đoán chắc con bé còn tỉnh.
“Tối qua mày tặng quà tao cái gì?”
“Phòng khách sạn chứ gì, tao nhanh tay lắm mới giành đó.”
“…Không cái khác?”
“Không. Tao sợ mày về nhà đồ cũ nhớ cũ thôi.”
“Phòng tao thanh toán trọn tuần, mày cứ ở thoải mái.”
: …
“Không kèm theo dịch vụ gì ?” từ bỏ hy vọng.
“Không nữa, chắc bữa sáng. Mày tự kiểm tra , tao ngủ tiếp đây.”
“Này, khoan —”
“Tut… tut… tut…”
Điện thoại cúp ngang.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tron-khong-thoat-yeu-khong-dut/chuong-2.html.]
đờ , cả cứng đờ như sét đánh.
thể chửi thề ?
Hóa chỉ là đầu óc đen tối? Chỉ là suy nghĩ lệch lạc?
Không thể nào, tuyệt đối thể nào!
hắng giọng hai tiếng, giả vờ nghiêm túc, định gì đó để vớt vát tình hình.
ngẫm một hồi, chẳng mở lời thế nào.
thật sự Tiểu Du hại thê thảm . Đây chắc chắn là vết nhơ lớn nhất trong cuộc đời !
6.
thể giả ch*t ngay bây giờ ?
Chỉ một tiếng "chị ơi" dịu dàng, cảm thấy cả tê rần. Thằng nhóc … thật sự quá nguy hiểm.
đỏ mặt , lắp bắp: "Sao… thế?"
Cậu mỉm : "Không gì thì em nhé. May mà tối qua chị mở cửa cho em , nếu chắc chuyện lớn . Hay là kết bạn…"
Khoan !
, chính là lao đến đẩy phòng! Chính nhào đến , chứ ngược !
lập tức cảm thấy oan khuất của cuối cùng cũng rửa sạch, thẳng lưng, giọng điệu cũng trở nên cứng rắn hơn.
"Không nhắc thì còn quên đấy! Cậu xem, ai cho phép tự tiện xông phòng khác, còn hôn bừa bãi như hả? Ba dạy kiểu ? Cậu hành vi đó nguy hiểm thế nào ?"
Cậu mắng đến sững sờ, tay vẫn còn giữ nguyên màn hình quét mã QR của WeChat.
Thấy thế, phất tay: "Thôi bỏ , trẻ con mà, ai chả lúc phạm sai lầm. Sau rút kinh nghiệm nhé! Gặp còn đỡ, chứ nếu gặp thì ?"
Nói xong, vội mặc quần áo, xách túi lên, lướt qua . khi ngang qua, liếc thấy màn hình điện thoại vẫn hiển thị mã quét tiền…
lắc đầu đầy tiếc nuối. Không , vẫn đạo đức. Một sai lầm đủ, thể phạm hai.
Vỗ vai nhóc một cái, để cho một ánh mắt "tự bảo trọng" ngoài.
Vừa đến thang máy, một giọng trầm thấp quen thuộc vang lên phía : "Giờ em thích kiểu ?"
sững , đầu .
Bộ não như hệ thống mất hai phút.
Tại … tại xuất hiện ở đây?
Lâm Húc đang ở Mỹ ?
sớm cái tên linh nghiệm, nhắc tới là tới ngay!
Còn kịp nghĩ cách giải thích, thì một tiếng "Chị ơi" nữa vang lên, kéo một rắc rối lớn hơn.
theo phản xạ đầu .
Cậu nhóc đang bước tới, trong tay cầm… giấy chứng nhận ly hôn của .
"Chị, chị rơi đồ ."
"…Cảm ơn." giật lấy tờ giấy, nhét thẳng túi xách.
"Và cả thẻ phòng nữa. Căn do chị đặt."
Cậu kẹp chiếc thẻ giữa hai ngón tay, nở nụ ngoan ngoãn.
lập tức giật , nhét tiếp túi, quyết định thêm giây nào nữa.
Không khí lập tức đông cứng, trở nên vô cùng kỳ quái.
Giờ phút , cảm nhận sâu sắc câu quen thuộc trong bài tập văn hồi bé: Hận thể tìm một cái lỗ mà chui xuống!
lúc đó, "tinh" một tiếng, cửa thang máy mở .
Ba gần như bước cùng lúc, nhưng bầu khí trong thang máy vẫn nặng nề như cũ.
Lâm Húc là lên tiếng , vẫn lạnh lùng như xưa, nhưng chút nghi ngờ trong giọng điệu:
"Em kết hôn ?"
định ừ đại một tiếng cho xong chuyện, thì nhóc bên cạnh chậm rãi :
"Đó là giấy ly hôn."
🍀 Mấy bà yêu thương thì Follow kênh Cám tại FB: "Cam Sắc Cám" và "Đại Bản Danh Nhà Cám" nha 💗
: …
Hai … đối thoại với ?!
Ngay khoảnh khắc đó, cảm giác hai luồng sát khí đang va chạm ngay đỉnh đầu .
Cảm giác như chỉ cần một giây nữa thôi, sẽ bật thẳng khỏi thang máy !