TRỌNG SINH 1982 - CHƯƠNG 2
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:55:14
"Cảm ơn, cần, tất cả đều là của , bán nữa." sải bước ngoài.
" cho thêm một ngàn nữa!" Tiền Đại Đầu sốt ruột. vẫn thèm ngoảnh đầu .
Trời xanh trong vắt, gió lạnh thổi hiu hiu, hít sâu một , khí trong lành ô nhiễm , mấy chục năm hít , thơm thật!
"Thằng nhóc ranh con đừng tưởng bở, căn nhà tao mua, để xem mày mà ôm hận!" Tiền Đại Đầu lướt qua , ném một câu. Hắn chắc chắn là đoán tin tức nội bộ gì đó.
thầm trong bụng, coi thường quá đấy ?
Phải rằng nhà tuy là nhà cấp bốn ở dãy thứ hai mặt phố, nhưng con đường nhỏ mắt , chính là trục đường chính của thành phố , chỉ cần thời cơ phát triển đến, nơi chính là khu đất vàng, tấc đất tấc vàng.
đợi !
3
Sợ bọn họ dây dưa, khỏi cửa nhảy lên chiếc xe đạp cà tàng, đạp xe rào rào về phía nhà.
nhớ và em gái, nhớ suốt mấy chục năm trời!
Năm đó ích kỷ, khi kết hôn liền theo Tú Lệ về nhà vợ ở rể, Tú Lệ giở trò ly gián, cho chúng qua . Hại và em gái ai chăm sóc, em gái c.h.ế.t yểu, cũng chẳng bao lâu mà qua đời. Đời bù đắp thật .
Mẹ ở nhà, từ cửa xông , chạy về phía rãnh nước thối.
Không cần cũng , bà chắc chắn đang vớt rác. Biển cấm đổ rác dựng lên, nhắc nhở hết đến khác, nhưng cư dân xung quanh vẫn coi nơi như bãi rác, dọn dẹp xuể. Mẹ là sạch sẽ, mỗi ngày ngừng lao động, lưng còng rạp xuống.
Bà rõ nhà sắp bán , nhưng vẫn sẽ tiếp tục dọn rác đến ngày dọn , đây chính là nhân phẩm.
"Mẹ!" nhào tới, ôm lấy thể gầy yếu của bà, nước mắt trào tức thì.
"Sao thế? Bán nhà thành?" Mẹ lo lắng hỏi.
"Không bán nữa." lau vội nước mắt, kéo tay bà về nhà.
"Vậy sính lễ thì ?"
"Không cưới nữa?"
"Chúng thể thất đức ! Tú Lệ con của con , đàn ông trách nhiệm!" Mẹ nổi giận đùng đùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/trong-sinh-1982/chuong-2.html.]
Đều là hàng xóm láng giềng, rõ nhà nào , bà vốn thích Tú Lệ, nhưng sai chuyện, vẫn dũng cảm gánh chịu hậu quả.
"Mẹ, đứa bé con của con, là bọn họ gài bẫy con." kể đầu đuôi câu chuyện.
Hôm đó Tú Lệ gọi đến nhà giúp kéo than, xong việc định về thì Tú Lệ, ngày thường chẳng thèm liếc mắt , đột nhiên mời ở ăn cơm, còn rót cho một ly rượu.
Tú Lệ là cô gái xinh nhất trong ngõ, hai mươi hai tuổi đầu còn đãi ngộ thế , luống cuống tay chân uống cạn ly rượu, tỉnh dậy phát hiện trần truồng trong ổ chăn, bên cạnh chính là Tú Lệ.
Lúc đó sợ đến mức vơ vội quần áo bỏ chạy.
Một tháng Tú Lệ tìm đến, là thai, cưới cô .
Năm đó ngây thơ chẳng hiểu chuyện gì, sợ mắng, ấp úng cũng dám thật, khiến cũng lừa.
Tú Lệ sinh một đứa con trai, để nuôi sống cả nhà bọn họ, nhặt nghề bánh gia truyền. Lúc đó vốn mở cửa hàng, chính sách cũng cho phép, liền đẩy xe đạp khắp hang cùng ngõ hẻm rao bán, bất kể gió mưa, đều sáng dậy, tối mịt mới về.
Sau khi cải cách mở cửa, mở cửa hàng đầu tiên, đó vất vả gây dựng, cuối cùng cuộc sống cũng ngày một hơn.
Tú Lệ vẫn luôn lạnh nhạt với , chịu ngủ chung phòng. Chỉ một năm nọ, cũng là do say rượu, mới con gái của thứ hai. là truyền thống, dù ấm ức, nghĩ rằng con cái là , cả đời cũng coi như xong.
Không ngờ nuôi một lũ sói mắt trắng.
Nghe đứa bé con , mới yên tâm.
"Mẹ từ lâu , cái nhà đó nhân phẩm gì, đừng qua nữa." Bà rốt cuộc vẫn nỡ nặng lời thêm câu nào.
"Anh!" Em gái học về, dáng khập khiễng, kỹ phát hiện .
Năm đó chúng đều hiểu chuyện, lúc con bé chứng viêm cột sống dính khớp hành hạ, chữa trị kịp thời, trong đau đớn.
"Ngày mai xin nghỉ học, đưa em khám bệnh."
ôm em gái một cái, xoa xoa đầu con bé.
"Em gái con thế?" Mẹ giật .
"Bị bệnh nhẹ thôi , xem con bé khập khiễng kìa." xòa qua loa, "Chuyện nhỏ, dán hai miếng cao là xong."