Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Trọng Sinh, Ta Quyết Tâm Ôm Đùi Hoàng Đế (Gốc: Gặp Hạc) - Phiên Ngoại

Cập nhật lúc: 2025-07-10 19:15:13

PHIÊN NGOẠI:

Ta lấy Giang Nguyệt là chuyện ngoài ý .

 

Song mất từ khi còn bé. Kẻ ngoi lên từ tầng đáy như bao giờ nghĩ thể kết hôn.

 

Giang Nguyệt trong trấn rõ ràng nhiều cô nương thích . , họ càng sợ hơn. Phụ mẫu bọn họ cũng sẽ thực sự gả con gái cho như … tên nhà quê chỉ thu phí bảo vệ.

 

Đạo lý tỏ tường từ năm mười tuổi.

 

Năm đó, còn đang lăn lộn trong đám ăn mày, giành giật miếng ăn qua ngày cùng kẻ khác mơ mơ hồ hồ lên lão đại.

 

Sau đó, giặc cướp tràn thành cướp bóc, bắt nữ nhân, dẫn theo đám liều mạng với chúng trở thành lão đại của cả trấn Quân Dương.

 

Thầy bói trời sinh mệnh đẫm m á u, trải qua nhiều cuộc chiến trong đời.

 

Ta tin, bởi vì từ khi ký ức, mỗi ngày đều mang theo d a o để giữ mạng.

 

Cho đến khi gặp Giang Nguyệt.

 

Nàng khác với những cô nương hoặc là sợ sệt, hoặc là ngưỡng mộ . Từ đầu tới chân nàng nhếch nhác, lôi thôi nhưng ánh mắt lấp lánh thứ ánh sáng trong trẻo mà quật cường, hễ mở miệng là đòi gả cho .

 

Phản ứng đầu tiên của chính là nàng ê n .

 

Tiểu cô nương mới bao lớn mà đầu ó c bình thường.

 

Hẳn nàng thông minh cho lắm. Ta cự tuyệt nàng. Vậy mà nàng phịch xuống đất lớn, gọi là phu quân.

 

Nàng danh tiết quan trọng thế nào đối với một phụ nữ ?

 

Ta là lưu manh nhưng cầm thú, càng hủy danh tiết của một cô nương, khác hiểu lầm là tên côn đồ cưỡng ép thiếu nữ. Cho nên dọa dẫm bắt nàng im miệng.

 

Nàng ngược lời, mở đôi mắt to tròn , khóe mi còn vương nước mắt, trông đáng yêu.

 

Tiếc là quá gầy, gương mặt chẳng tí thịt. Bằng , thực véo má nàng một cái.

 

Ta coi như nàng đang giở tính trẻ con mẩy, nên bảo nàng về.

 

tiểu cô nương vô cùng bướng bỉnh, còn sinh con cho .

 

Nhìn dáng vấp trẻ con của nàng , giật , phun ngay ngụm nước trong miệng.

 

Ai ngờ, giây tiếp theo nàng cởi đồ mặt .

 

Trời đất chứng giám, bao nhiêu năm cuộc đời, từng thấy nữ nhân đồ, còn quang minh chính đại cởi. Nếu đầu ó c còn tỉnh táo, hẳn thái độ thản nhiên của nàng lừa gạt mất .

 

Ta ngăn nàng , cảm thấy suy nghĩ nàng chút bất thường.

 

Làm gì cô nương đoan chính nào dám cởi đồ mặt đàn ông lạ?

 

Bất luận , thể tiếp tục giữ nàng đây, nên đuổi nàng về.

 

Ta nghĩ, đợi đến khi nàng chán, sẽ tự động bỏ cuộc thôi.

 

ngờ, hôm nàng tới.

 

Thậm chí còn ngang ngược hơn .

 

Mọi xung quanh xì xầm bàn tán khiến đau cả đầu. Tiểu cô nương hiểu chuyện, thể hủy hoại . Vậy nên, hung dữ với nàng, cố ý sải bước thật nhanh hòng bỏ rơi nàng , kéo dài cách giữa chúng .

 

khi trông thấy nàng ngã tủi đất, vẫn mềm lòng.

 

Ta đưa nàng về nhà bôi thuốc. Vào khoảnh khắc trông thấy vết sẹo tay nàng, chứng thực tin đồn thấy.

 

Giang Nguyệt cuộc sống êm ở nhà.

 

Cuối cùng, nỡ đuổi nàng , nên nàng cũng mặt dày mà ở .

 

Giang Nguyệt hề giống với tưởng tượng của chút nào.

 

Rõ ràng nàng xuất đại tiểu thư, nhưng việc gì cũng , kén ăn, chẳng kén mặc, cỏ dại bên đường cũng thể nuốt trôi.

 

Ban ngày ngoài, nàng sẽ lén lút việc, đôi tay đông cứng, đỏ sưng.

 

Ta tức đến lộn r u ộ t.

 

Nào ngờ, mới hai câu, Giang Nguyệt .

 

Nàng lúc nào cũng , nước mắt tuôn như suối thôi. Vừa thấy nàng rơi lệ, bất lực luôn .

 

Khi nghĩ, dù gì Giang Nguyệt cũng là một cô nương, gã to xác như năng thô lỗ lẽ dọa nàng sợ.

 

Sau đó, cố gắng chuyện nhỏ nhẹ. Quả nhiên, Giang Nguyệt nhiều hơn .

 

Mãi cho đến hôm , nhà họ Giang đột nhiên xuất hiện.

 

Ta bao giờ thấy Giang Nguyệt sợ hãi đến thế, run rẩy y như chim nhỏ, ánh mắt cũng vô cùng dè dặt. Nỗi đau xót lẫn phẫn nộ từ tận đáy lòng bùng phát, tức giận đập vỡ chiếc bàn trong sân.

 

Từ thời khắc đó, quyết định, lấy nàng, đường đường chính chính lấy nàng, để nàng chịu thêm bất kỳ ấm ức nào nữa.

 

Chỉ là ngờ, việc ngày đêm ở bên ngoài kiếm tiền khiến nàng hiểu lầm thành phụ nữ khác.

 

Giang Nguyệt tủi với rằng thể đón về nhà. trong ánh mắt ngập tràn đau khổ. Rõ ràng nàng khẩu thị tâm phi, còn cố vẻ bàng quan. Cơn phẫn nộ sâu thẳm trong nhen nhóm nỗi xót xa che lấp.

 

Ta dẫn nàng về Giang gia cầu .

 

Người phụ vô sỉ đó của nàng đồng ý, trực tiếp rút đ a o.

 

Hôm nay dù là thiên vương lão tử tới, cũng lấy Giang Nguyệt.

 

Chúng cử hành hôn lễ trong sân, bái thiên địa. Trước sự chứng kiến của đám tiểu và hàng xóm gần bên, chúng chính thức trở thành phu thê.

 

Từ hôm nay trở , nàng chính là thê tử của Triệu Hạc, ai cũng phép bắt nạt nàng.

 

Tháng ngày đó đều trôi qua thật hạnh phúc.

 

Mỗi ngày ngoài, Giang Nguyệt đều đến cổng đưa tiễn và mỉm ngọt ngào với .

 

Khi trở về, Giang Nguyệt sẽ bàn cơm đợi . Trên bàn là đồ ăn nóng hổi, nhà cửa quét tước ngăn nắp, gọn gàng. Nàng còn trồng cả rau cải trong sân.

 

Lúc nhàn rỗi, chúng sẽ lên núi săn thỏ. Ta dạy nàng b.ắ.n cung, nàng chỉ thả diều. Chúng lội sông bắt cá, lên núi đào rau dại, đến cửa hàng cắt vải may y phục, thăm hỏi hữu, xóm làng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/trong-sinh-ta-quyet-tam-om-dui-hoang-de-goc-gap-hac/phien-ngoai.html.]

Đây là quãng thời gian hạnh phúc nhất đời .

 

Cho đến khi nghĩa quân phương bắc đập tan cuộc sống yên bình đó.

 

Lúc Vương Thắng tìm đến cửa, sớm quyết sẽ bỏ ngoài tai lời .

 

Bởi , nếu theo rời , Giang Nguyệt sẽ bỏ một ở trấn Quân Dương. Ta nỡ, cũng yên lòng về nàng. Ta hứa sẽ ở bên nàng, bảo vệ nàng suốt đời.

 

Chỉ là, cũng ngờ, luôn nhút nhát như nàng mà chủ động thuyết phục đồng ý.

 

Nàng hoài bão trong tim , tương lai gian nan phía , thậm chí còn xa hơn cả .

 

Điều càng khiến kinh ngạc hơn nữa, chính là nàng chọn lựa cùng nam tiến.

 

Ngày tháng trong quân khổ thể tả, nhưng nàng than vãn lấy một câu, mà luôn thể linh hoạt thích ứng, giúp cải thiện đời sống binh sĩ. Trong doanh ai thích nàng.

 

dần dà, nụ gương mặt nàng phai nhạt và chuyển thành lo âu. 

 

Đặc biệt khi từ tiền tuyến trở về. Nhìn thấy thương tích , ngón tay nàng sẽ mất tự chủ mà run rẩy.

 

Nàng sẽ trốn , sẽ lén lút , vờ như chuyện gì xảy mà gắng nở nụ gượng gạo.

 

Rồi một ngày nọ, nàng bắt đầu học y thuật.

 

Nàng băng bó cho , dặn dò uống thuốc, ngày đêm binh thư của .

 

Nàng theo binh sĩ học cách dùng vũ khí. Thậm chí trong một quân địch tập kích, còn học cả cách gi ế t .

 

Lúc cứu nàng từ loạn quân, tay nàng vẫn cầm chặt d a o găm, nước mắt đong đầy tuôn dài như châu đứt chuỗi, chảy mãi thôi.

 

Ta ôm nàng lòng, an ủi nàng, lau nước mắt cho nàng.

 

Giang Nguyệt với rằng: “Ta thể tự bảo vệ , A Hạc. Cho dù gi ế t dùng bất cứ thủ đoạn nào, cũng thể bảo vệ bản , còn là gánh nặng cho bất kỳ ai nữa.”

 

Ta thấy ý chí kiên định mà đây bao giờ thấy trong đôi mắt đẫm lệ của nàng.

 

Đây là lòng can đảm chỉ sinh .

 

Trong khoảnh khắc đó, nghĩ, Triệu Hạc may mắn thế nào mới một nữ tử như thế trong cuộc đời.

 

Nếu thể, nguyện cả đời bao giờ buông tay nàng.

 

Đêm khi quân đội đến ải Sơn Hải, cùng Vương Thắng thức trắng đêm bàn bạc đối sách.

 

Ta sợ c h ế t, chỉ sợ nếu c h ế t sẽ cô phụ tấm lòng Giang Nguyệt. Vì , nàng mới dính líu đến chốn chiến trường tanh tưởi. Vì , nàng mới đánh mất bao năm tháng thanh xuân. Là với nàng.

 

Giữa đêm, lều Giang Nguyệt.

 

Ta gì, nhưng nàng sớm thấu những đấu tranh cùng đau đớn trong tâm .

 

Nàng vuốt ve mày mắt , động viên sẽ gì.

 

Nàng luôn tin tưởng vô điều kiện như thế.

 

Đôi khi nghĩ, nếu nàng bướng bỉnh hơn một chút và ngăn , sẽ nữa. Ta sẽ rời quân cùng nàng trở về trấn Quân Dương, sống quãng đời bình dị, vui vẻ.

 

Giang Nguyệt từng .

 

Lúc khởi hành đêm khuya, chuẩn cho chuyến đường về.

 

Có lẽ khi c h ế t, nàng sẽ giải thoát, tương lai sẽ lấy định hơn , cuộc sống hơn bây giờ.

 

Cuộc chiến trong trại địch muôn phần khốc liệt.

 

Lúc vùi giữa đống xác thây, thứ hiện về trong tâm trí chính là đầu tiên gặp gỡ Giang Nguyệt.

 

Ở đây có một rổ Pandas

Mãi đến khi thực sự trông thấy nàng .

 

Trong biển m á u và x á c c h ế t, mắt nàng đỏ ngầu, khắp m á u tươi nhuộm đỏ nhưng vẫn cương quyết kéo .

 

Ta một cô nương như nàng lấy sức lực to lớn đến , cũng rõ nàng ôm tâm tư thế nào đến cứu . Ta chỉ , hôm đó nàng gi ế t vô , còn nhiều hơn lượng nàng gi ế t cả chặng hành quân.

 

Nàng nắm lấy tay đang run rẩy, thủy chung buông.

 

Còn , ngay cả thời gian cảm ơn ôm chặt nàng cũng .

 

Vương Thắng c h ế t, lo liệu tang lễ cho , kế thừa binh phù của , thừa thắng tiến công kinh thành.

 

Ngày hoàng đế đầu hàng, trông thấy nụ từ lâu tắt gương mặt Giang Nguyệt. Đó là khoảnh khắc hiếm hoi trong chuỗi ngày chúng kề vai chiến đấu. Hai đưa mắt và hiểu rằng tháng ngày lang bạt của cuối cùng cũng kết thúc.

 

Rốt cuộc, thể trao nàng một đời yên .

 

ngờ, hoàng đế còn khó hơn điều binh đánh trận.

 

Mỗi một ngày, lặn ngụp trong mớ hỗn loạn tiền triều để , ngay cả việc mặt Giang Nguyệt cũng khó khăn.

 

Giang Nguyệt dễ dàng hòa nhập, tiếp thu cái mới hơn . Trong quãng thời gian ngắn nàng thu nhân tâm, thuyết phục ít đại thần. Còn hằng ngày vẫn cứ tiếp tục xử lý lớp lớp công vụ trong ngự thư phòng. Tấu sớ như một tòa núi nhỏ đè nặng lên .

 

Ấy lúc , nhét nữ nhân cho .

 

Ta thực hỏi rằng con mắt nào của thấy bây giờ cần một nữ nhân?

 

Rõ ràng cần nghỉ ngơi! Ta chỉ cần Giang Nguyệt, một nàng là đủ!

 

Đáng tiếc, hoàng đế nghỉ ngơi.

 

Không những nghỉ, mà chuyện của Lạc Ngưng Sương còn truyền tới tai Giang Nguyệt.

 

Ta bèn tìm nàng để giải thích cho rõ.

 

Trong điện Phụng Nghi, nàng một châu ngọc, giữa lúc thất thần cảm thấy nàng chút xa lạ.

 

Chúng nhiều ngày gặp, lo nàng suy nghĩ nhiều sợ nàng nghĩ gì.

 

Chỉ là nàng cất lời, liền nàng vẫn là A Nguyệt của .

 

Năm năm trôi qua, một chút cũng đổi.

 

Thật .

 

(Toàn văn .)

Loading...