Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

TRỌNG SINH VỀ NĂM 16 TUỔI CHỈ MUỐN ÔM ĐÙI TIỂU MỸ NHÂN - Chương 21

Cập nhật lúc: 2025-07-08 21:46:02

Đêm lạnh như nước.

Sau khi Khương Lê rơi xuống nước, ao sen chỉ gợn lên vài vòng sóng lặng yên một tiếng động.

Tuỳ Vân dè dặt sắc mặt bình tĩnh của Tiết Chân.

Vừa , nàng theo lệnh của Tiết Chân đẩy xuống ao sen, nàng tưởng tiểu thư chỉ dằn mặt Khương Lê một chút, đợi rơi xuống nước sẽ kêu tới cứu.

Như hả giận, tiếng “ tâm thiện”, đúng là một công đôi việc.

Thế nhưng mười mấy thở trôi qua, Tiết Chân vẫn chằm chằm ao sen nhúc nhích, những gọi , khóe miệng còn nhếch lên, tựa như đang xem thứ gì khiến vui vẻ.

Tuỳ Vân bỗng nhớ tới con mèo con mà tiểu thư nuôi năm mười tuổi.

Vì vô ý cào rách mu bàn tay của tiểu thư, nên tiểu thư tự tay trói chân tay, chôn sống trong sân tiểu thư ở.

Lúc , khi tiểu thư ném đất xuống hố, vẻ mặt cũng như . Mỉm dịu dàng, như đang xem chuyện gì thú vị.

Gió tháng tư vẫn còn mang theo chút lạnh.

Tuỳ Vân rùng một cái, nhịn : “Tiểu, tiểu thư, cần tìm tới ? Nếu chậm trễ nữa, e là… kịp…”

“Gấp cái gì? Nàng tự rơi xuống, nếu cứ thế mà mất mạng thì cũng tự chịu thôi.” Tiết Chân nghiêng đầu Tuỳ Vân một cái, thấy mặt mày nàng tái nhợt, liền nheo mắt , vẻ mặt chán ghét : “Ngươi sợ gì chứ? Chỉ là một mạng ti tiện! Mau thu cái bộ mặt thất thần đó cho , thế hôm nay nên mang Tuỳ Vụ theo mới !”

“Đều là của nô tỳ, tiểu thư đừng giận!” Tuỳ Vân cố gắng nặn một nụ , đè nén nỗi sợ hãi trong lòng.

Thế nhưng ngay đó, sắc mặt nàng biến đổi, run rẩy chỉ ao sen, giọng run run : “Tiểu, tiểu thư, nàng … nàng nổi lên !”

***

Nước ao tháng tư lạnh lẽo, Khương Lê rơi xuống nước, tim lạnh co rút , suýt chút nữa thở nổi.

Thật nàng bơi, lúc còn nhỏ thường chạy suối nhỏ núi Thanh Đồng chơi, ở nước linh hoạt như cá nhỏ. nước thật quá lạnh, nàng cử động tay chân vài cái bắt đầu cứng đờ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/trong-sinh-ve-nam-16-tuoi-chi-muon-om-dui-tieu-my-nhan/chuong-21.html.]

Tệ hơn nữa là, cây trâm đầu lá sen cọ , bỗng nhiên rơi khỏi búi tóc, chìm xuống nước, rơi mất .

Nàng nín thở, hoảng hốt tìm kiếm nước hồi lâu, mãi đến khi thể nhịn thở nữa mới ngoi lên khỏi mặt nước.

Vừa hít thở một lặn xuống nước tìm cây trâm.

Đó là món quà đầu tiên Hoắc Giác tặng nàng, còn kịp ủ ấm trong lòng, thể cứ thế mất ?

Khương Lê cố gắng mở to mắt, chịu đựng cảm giác cay xè nơi khóe mắt, mò mẫm khắp nơi đáy ao, lạnh theo dòng nước thấm tứ chi. Mãi đến khi nàng dần dần còn sức lực, mới cắn môi, nổi lên mặt nước.

Bên lan can ao sen vài hộ viện, hộ viện cầm đèn lồng, về phía Khương Lê chìm xuống.

Tiết Chân với vẻ mặt lo lắng với hai hộ viện: “Hai vị tráng sĩ mau xuống cứu , Khương cô nương cẩn thận rơi xuống ao, chậm trễ nữa e là kịp.”

Đêm nay là tiệc thọ của lão phu nhân, nếu chết, bọn hạ nhân như bọn họ nhất định sẽ phạt.

Hai hộ viện , một cởi giày tất chuẩn nhảy xuống, bỗng thấy tiếng “ào” một cái, liền thấy cô nương rơi xuống nước ngoi lên khỏi mặt nước, giọng run run : “Mọi đừng xuống, mau gọi Bích Hồng tỷ tỷ tới!”

“Khương cô nương, đừng đùa giỡn. Nữ nhi ngâm nước lâu sẽ bệnh, mau để những tráng sĩ cứu cô nương lên. Thời điểm quan trọng, cũng cần câu nệ lễ tiết nam nữ thụ thụ bất .”

Từng câu từng chữ của Tiết Chân chân thành, như thật sự lo lắng cho Khương Lê.

Khương Lê chằm chằm Tiết Chân, cắn chặt môi , : “Những lời cô nương với Tuỳ Vân đều thấy hết, rõ ràng là cố ý đẩy xuống nước, hại mạng . Giờ thấy c.h.ế.t , hãm hại danh tiết của ! Ai xuống , chính là cùng nàng cấu kết mưu hại tính mạng khác!”

Tiểu cô nương lạnh đến môi tím tái, giọng mềm mại run run, trông thật đáng thương.

Mấy hộ viện , nhất thời nên thế nào cho .

Một trong đó quan hệ với Bích Hồng, thấy liền : “Cô nương chờ chút, tìm Bích Hồng cô nương ngay!”

Lúc hộ viện tới, Bích Hồng đang lưng Trần lão phu nhân xem hí kịch với vẻ mặt thích thú.

Nghe hộ viện bẩm báo, sắc mặt nàng đổi, nhỏ với lão phu nhân vài câu, liền vội vàng lấy một chiếc áo choàng, vội vã tới ao sen.

Loading...